Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
2971

Xuyên tạc vấn đề nhân quyền ở Việt Nam – Bình mới riệu cũ !

Những năm qua, một số cái gọi là “giải thưởng nhân quyền” đã được các tổ chức, hội nhóm nhân danh “dân chủ, nhân quyền” lập ra và quảng bá rùm beng. Nhìn vào phía đứng ra trao giải có thể dễ dàng nhận thấy đó là các tổ chức, hội nhóm vốn thù địch, hoặc thiếu thiện chí với Việt Nam, như: tổ chức khủng bố “Việt tân”, “Theo dõi nhân quyền, “Phóng viên không biên giới”, “Tự do ngôn luận quốc tế”, “Mạng lưới nhân quyền Việt Nam”… Năm nay, lợi dụng sự kiện Ngày Nhân quyền quốc tế các tổ chức, hội, nhóm nói trên lại tiếp tục “bổn cũ soạn lại” trao và tuyên truyền rầm rĩ cái gọi là “giải thưởng nhân quyền” để thông tin xuyên tạc về tình hình nhân quyền Việt Nam, kêu gọi trả tự do cho các “tù nhân lương tâm” được họ bịa đặt, tưởng tượng ra.

Ðiều này cho thấy, chỉ riêng việc lấy họ tên một kẻ đang chịu án tù ở Việt Nam để đặt tên giải thưởng thì tổ chức khủng bố “Việt tân” đã tự bộc lộ bản chất. Bởi, năm 2018 tại TP Vinh (Nghệ An), phiên tòa sơ thẩm do Tòa án nhân dân (TAND) tỉnh Nghệ An tổ chức, và sau đó là phiên tòa phúc thẩm do TAND cấp cao thành phố Hà Nội tổ chức, đã tuyên án Lê Ðình Lượng phạm tội “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo Ðiều 79 Bộ luật Hình sự năm 1999. Hội đồng xét xử nhận thấy Lê Ðình Lượng là thành viên đắc lực của tổ chức khủng bố “Việt tân” hoạt động tại các tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình,… vừa chống phá chế độ, vừa lôi kéo một số công dân Việt Nam vào tổ chức khủng bố này nên đã tuyên phạt Lê Ðình Lượng mức án 20 năm tù và 5 năm quản chế sau khi thực hiện xong án tù. Việc Lê Ðình Lượng được tổ chức khủng bố “Việt tân” ca ngợi, lấy họ tên đặt cho một giải thưởng càng cho thấy đó là điều đã được tính toán để phù hợp với mục đích và thái độ thù địch đối với Việt Nam của tổ chức này. Với việc làm đó, tổ chức khủng bố “Việt tân” còn nhắm đến mục đích lôi kéo, kích động, cổ vũ một số kẻ hám danh lợi, bất chấp liêm sỉ, đầu cơ “dân chủ, nhân quyền”, lập “thành tích” chống phá để được trao “giải thưởng” có kèm theo tiền bạc, tiếp tay cho “Việt tân” chống phá Việt Nam. Và đương nhiên khi phạm tội, bị xét xử, phạt án tù sẽ được “Việt tân” “tuyên dương” bằng giải thưởng.

Ðiểm mặt các đối tượng được tổ chức khủng bố “Việt tân” và các hội nhóm nhân danh “dân chủ, nhân quyền” trao “giải thưởng”, như: Nguyễn Bắc Truyển, Nguyễn Thúy Hạnh, Phan Kim Khánh, Phạm Thị Ðoan Trang… có thể thấy đều là người bị TAND ở Việt Nam xét xử, tuyên phạt án tù, hoặc đã bị khởi tố, bắt tạm giam chờ ngày xét xử, với tội danh “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”, “Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam”, “tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam”, Ðể tô vẽ cho đối tượng được trao “giải thưởng”, tổ chức khủng bố “Việt tân” và một số tổ chức, hội nhóm nhân danh “dân chủ, nhân quyền” luôn cố gán cho họ nhãn hiệu “nhà báo tự do”, “nhà hoạt động dân chủ, nhân quyền”, “tù nhân lương tâm”, “công dân yêu nước” ca ngợi số này kiên cường trước “đòn roi, bất công, tra tấn” của “lao tù cộng sản”… Từ đó khuyến khích các loại “nhà” này tiếp tục cổ súy, lôi kéo người khác tham gia, giúp thực hiện mưu đồ chống phá Ðảng, Nhà nước.

Sự thật, số đối tượng được ca ngợi kia đâu có bị tra tấn, nhục hình, các đối tượng vẫn được thăm gặp, ăn đồ ký gửi còn “tăng cân”, sức khỏe đảm bảo hơn thời “hoạt động”  vì hoạt động có giờ giấc, không bê tha.

Ngoài ra, trên trường quốc tế, Việt Nam đã tham gia hầu hết các Công ước quốc tế cơ bản về quyền con người như: Công ước về các Quyền Dân sự và Chính trị 1966 (ICCPR), gia nhập ngày 24/9/1982; Công ước về các Quyền Kinh tế, Xã hội và Văn hóa 1966, gia nhập ngày 24/9/1982; Công ước về Xoá bỏ mọi hình thức phân biệt đối xử với phụ nữ 1979; Công ước chống tra tấn CAT… và những đóng góp lớn được cộng đồng quốc tế công nhận. Đặc biệt, Việt Nam nhiều lần đã trúng cử trở thành thành viên của Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc tại phiên họp của Đại hội đồng Liên Hợp quốc. Kết quả này không chỉ là minh chứng rõ ràng nhất về thành tựu nhân quyền ở Việt Nam mà còn là lời khẳng định sự tín nhiệm của quốc tế đối với Việt Nam trong lĩnh vực này. Nếu Việt Nam vi phạm nhân quyền thì làm sao có sự tín nhiệm như vậy từ các quốc gia trên thế giới.

Không chỉ riêng Việt Nam mà ở bất kỳ quốc gia nào trên thế giới, quyền của mỗi công dân phải gắn liền với trách nhiệm, nghĩa vụ với đất nước, tuân thủ Hiến pháp và pháp luật, người nào vi phạm pháp luật cũng sẽ bị xử lý nghiêm. Thực tế khách quan đã chứng minh không có việc Việt Nam vi phạm nhân quyền thông qua các hoạt động tố tụng. Ở Việt Nam không có khái niệm, danh xưng nào gọi những đối tượng vi phạm pháp luật là những nhà “hoạt động nhân quyền”,“bất đồng chính kiến” hay “tù nhân lương tâm”, “tù nhân chính trị” như những luận điệu mà các tổ chức chống phá đưa ra. “Báo cáo nhân quyền” mà các tổ chức lấy danh về nhân quyền đưa ra hằng năm nhằm cáo buộc tình hình vi phạm nhân quyền ở Việt Nam là dựa trên những thông tin thu thập theo kiểu cóp nhặt, phiến diện, xuyên tạc có chủ đích theo một chiều, không phản ánh đúng hiện thực khách quan. Do đó, những luận điệu của các cá nhân, tổ chức thù địch, thiếu thiện chí lấy cớ nhân quyền để quy chụp, chống phá Việt Nam chỉ là những luận điệu lạc lõng.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *