Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
21741

Mỹ, Anh buộc người Chagoss rời khỏi quê hương là tội ác chống lại loài người

Mới đây, tờ Global Times có cuộc trao đổi với Olivier Bancoult – thủ lĩnh của Nhóm Người tị nạn Chagos – phong trào đấu tranh phản đối Chính phủ Anh cưỡng ép người dân Quần đảo Chagos, một quần đảo nhỏ ở giữa Ấn Độ Dương, phải di dời hơn 2.000 km tới Mauritius, để làm nơi đặt căn cứ hải quân Hoa Kỳ. Trong những năm qua, với tư cách là lãnh đạo , Bancoult đã kiên trì vận động trên khắp thế giới, yêu cầu họ ủng hộ cuộc đấu tranh để trở về quê hương và được bồi thường. 

 

Demonstrators from the Chagos Islands protested at a British defiance of a United Nations deadline to end their “illegal occupation” of the Indian Ocean archipelago in Port Louis on November 22, 2019. The Indian Ocean archipelago has been at the centre of a decades-long dispute over Britain’s decision to separate it from Mauritius in 1965 and set up a joint military base with the US on Diego Garcia, the largest of the islands.
In May, a total of 116 countries voted in favour of a non-binding resolution presented by African countries that urged Britain to “withdraw its colonial administration” from the Chagos Islands within six months. (Photo by Jean Marc POCHE / AFP)

 

(Người biểu tình từ Quần đảo Chagos phản đối việc Anh bất chấp thời hạn của Liên hợp quốc nhằm chấm dứt “sự chiếm đóng bất hợp pháp” của họ đối với quần đảo Ấn Độ Dương ở Port Louis vào ngày 22/11/2019)

 Trong chương trình I-Talk của mình, phóng viên Wang Wenwen của Global Times đã nói chuyện với Bancoult về cuộc đấu tranh của anh ấy và những bất công mà anh ấy phải chịu đựng dưới bàn tay của Mỹ và Anh. Bancoult cho biết, cuộc sống của gia đình ông này và cư dân của mình sau khi bị trục xuất từ ​​Chagos tới Mauritius không dễ dàng như vậy vì nó rất khác với nơi họ từng sống. Kiểu sống rất khác nhau, truyền thống và văn hóa khác nhau. Khi đến Mauritius, họ gặp khó khăn vì phải thuê nhà, muốn thuê nhà phải có tiền. Loại công việc mà họ từng làm ở Chagos không tồn tại ở Mauritius và do đó cuộc sống của người Chagoss rất khó khăn.

Về việc Mỹ và Anh ép người dân ra nước ngoài xây dựng căn cứ quân sự, Bancoult cho đó là một điều đáng xấu hổ đối với họ. Nếu một quốc gia nói rằng họ ủng hộ nhân quyền thì trên hết, quốc gia đó phải tôn trọng nhân quyền. Tuy nhiên, Anh và Mỹ không tôn trọng mạng sống của người Chagoss trong khi cả hai nước đều là siêu cường và là thành viên của Đại hội đồng Liên Hợp Quốc, lẽ ra phải làm gương cho thế giới. Tuy nhiên, họ đã chọn cách vi phạm các quyền cơ bản của người dân Chagos. Đó là sự phân biệt chủng tộc, vi phạm nhân phẩm và các quyền cơ bản, nếu so sánh cách chính phủ Anh đối xử với người Forklanders và cách đối xử với người Chagossian. Người Forklander có màu trắng và mắt xanh, còn người Chagoss là người da đen, gốc Phi và xuất thân từ nô lệ. Bancoult cho rằng, nếu họ là người da trắng, họ sẽ không bao giờ phải đối mặt với loại vấn đề này. Chính phủ Anh, cùng với Hoa Kỳ, đã phớt lờ các quyền cơ bản của người Chagoss . Họ đã bỏ phiếu cho Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền. Điều 13 nói rằng mọi người đều có quyền rời khỏi bất kỳ quốc gia nào, kể cả đất nước của mình và trở về nước mình nhưng chính họ lại  phớt lờ nhân quyền của người Chagossian. Bancoultphẫn nộ:

Chúng tôi sinh ra ở đó nhưng bị trục xuất khỏi đó, trong khi những người khác không sinh ra ở đó lại được tự do sống và làm việc ở đó. Họ thậm chí còn tuyên bố chúng tôi là những người không được chào đón. Đối với họ, chúng tôi không hề biết về quyền lợi của mình và họ không bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó, một người như tôi sẽ ra tòa để khởi kiện đòi quyền lợi cho người dân của mình.

Ngày nay ở Diego Garcia, có một căn cứ quân sự Hoa Kỳ. Đó là thỏa thuận giữa Anh và Mỹ. Chỉ 1/3 diện tích Diego Garcia được sử dụng làm căn cứ quân sự của Mỹ. Trước khi Diego Garcia trở thành căn cứ quân sự của Mỹ, có một cộng đồng dân cư chung sống hòa bình và hòa thuận. Hai chính phủ đã đồng ý rằng một căn cứ quân sự của Hoa Kỳ sẽ được xây dựng trên Diego Garcia, hòn đảo lớn nhất trong quần đảo Chagos có người sinh sống và cư dân trên đảo sẽ bị di dời. Và Vương quốc Anh thậm chí còn tuyên bố sai rằng Chagos không có dân cư thường trú. Nó hoàn toàn sai sự thật. Mỹ có căn cứ quân sự trên khắp thế giới. Người dân sống ở vùng lân cận của nhiều người trong số họ. Đây không phải là trường hợp trên Quần đảo Chagos. Đây là một tội ác chống lại loài người.

Lấy một ví dụ, ở Guantanamo ở Cuba, người dân địa phương sống cùng với quân đội Mỹ. Ở Okinawa, người dân sống bên cạnh quân đội Mỹ. Họ thậm chí còn tuyển dụng những công nhân lành nghề đến quần đảo Chagos để làm việc tại căn cứ. Đây là sự phân biệt đối xử. Cha mẹ chúng tôi được chôn cất ở đó. Chúng tôi không được vào thăm mộ cha mẹ mình. Ở Diego Garcia, họ có một nghĩa trang dành cho chó quân đội, được bảo trì tốt. Nhưng mộ của cha mẹ chúng tôi đã bị bỏ hoang nhiều năm rồi. Làm sao chúng ta có thể chấp nhận điều này?”

Nói về tương lai cuộc đấu tranh cho bản thân và cộng đồng người Chagos, Bancoult chia sẻ khó  khăn khó đoán biết được, nhưng vẫn sẽ tiếp tục gây áp lực lên lên Chính phủ Anh và Mỹ. Ông so sánh:

“Khi họ nói về việc hỗ trợ Ukraine, các nước khác hỏi họ, bạn đã làm được gì cho người Chagoss? Họ đang ủng hộ người Israel nhưng họ quên mất những gì đã xảy ra với người Palestine. Bản thân họ là những nước rất lớn, những cường quốc siêu lớn. Họ cần phải dẫn đầu bằng ví dụ. Họ đưa ra lời khuyên cho người khác, nhưng họ cần đưa ra lời khuyên tốt. Họ cần bắt đầu từ chính mình để sửa chữa mọi bất công mà họ đã gây ra đối với những người còn đang đau khổ.

Chúng tôi tin vào cuộc đấu tranh của chúng tôi, bởi vì cuộc đấu tranh của chúng tôi là chính nghĩa. Chúng tôi không yêu cầu nhiều hơn những gì người khác có. Chúng ta đang yêu cầu một điều gì đó mà mỗi con người đều có quyền có được. Nghĩa là quyền được sống, quyền được thở trên mảnh đất nơi mình sinh ra. Nếu không ai có thể truy cập được, chúng tôi sẽ chấp nhận điều này. Nhưng chúng ta không thể chấp nhận việc mọi người đều có thể sinh sống và ở lại nơi chúng ta sinh ra, ngoại trừ chúng ta là người bản xứ. Thật không công bằng. Đó là một tội ác chống lại loài người bởi Vương quốc Anh và Hoa Kỳ.

Niềm tự hào của tôi là cuộc đấu tranh của tôi. Cuộc đấu tranh của tôi rất quan trọng. Bây giờ nó ngày càng được biết đến nhiều hơn trên thế giới. Mọi người ngày càng quan tâm và tham gia nhiều hơn vào những gì đã xảy ra với người dân của chúng tôi. Điều này cho tôi sức mạnh để tiếp tục. Và tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Nelson Mandela đã ở tù 27 năm nhưng ông chưa bao giờ từ bỏ cuộc chiến chống chủ nghĩa phân biệt chủng tộc.

Năm ngoái Anh và Mauritius đã mở các cuộc đàm phán. Đó là một dấu hiệu tốt cho chúng tôi. Nhưng chúng tôi hy vọng sẽ tìm ra giải pháp. Ngôn ngữ mà Hoa Kỳ sử dụng trước đây là đây không phải là mối quan tâm của họ và chúng tôi cần phải giải quyết với Vương quốc Anh. Bây giờ họ đã thay đổi quan điểm để nói rằng họ rất tiếc về những gì đã xảy ra với người dân của chúng tôi. Điều đó có nghĩa là mọi thứ đang tiến về phía trước.

Đây là lý do tại sao chúng tôi hy vọng. Chúng tôi đại diện cho niềm hy vọng của tất cả những người phải di dời trên toàn thế giới, của tất cả những người đã bị trục xuất khỏi nơi sinh ra của họ. Một ngày nào đó, bạn sẽ có thể về nhà”.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *