Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
25177

Nguyễn Gia Kiểng đừng lẩn thẩn và mơ hão!

Đã gần nửa thế kỷ trôi qua, Nguyễn Gia Kiểng cầm đầu tổ chức phản động lưu vong vẫn lải nhải hết “tổ quốc ăn năn” rồi đến tiên đoán “Chế độ cộng sản đã đến lúc phải cáo chung” hết từ năm này sang năm khác không biết mệt mỏi, ngay cả lúc ông ta sắp về với tiên tổ.

Trong bài viết mới nhất với luận điệu cũ rích ngày 28/3/2024 chẳng có gì khác ngoài luận điệu xuyên tạc vấn đề nội bộ của Đảng Cộng sản Việt Nam; phủ nhận giá trị và sức sống trường tồn của chủ nghĩa Mác – Lênin và kích động về sự cáo chung của chế độ cộng sản. 

Sự thật là sẽ chẳng có cái gọi là “khai sáng kỷ nguyên thứ hai” như Nguyễn Gia Kiểng kêu gào và mơ tưởng, vì rằng, chỉ ông và những người như ông mới mong chế độ cộng sản mà Việt Nam đang xây dựng “cáo chung”; còn những người dân Việt Nam yêu nước vẫn mong được sống trong một đất nước mà họ đang ngày một được thụ hưởng đầy đủ hơn, giá trị hơn của độc lập, tự do, hạnh phúc. Cho nên, luận điệu xuyên tạc “dĩ nhiên không một người Việt Nam nào có thể có bất cứ lý do chính đáng nào để thương tiếc chế độ này. Phải nhìn nó như một cơn điên của đất nước trong một cơn điên của cả thế giới” chỉ là dấu ấn của kẻ ngáo dân chủ tư sản, mị dân và thủ đoạn kêu gọi, tập hợp lực lượng “chúng ta cần một dự án chính trị đúng đắn và khả thi khẳng định tinh thần hòa giải và hòa hợp dân tộc để mọi người Việt Nam thuộc mọi quá khứ chính trị lập tức nhận nhau là anh em” là hão huyền.

Nguyễn Gia Kiểng vốn không từ thủ đoạn, chiêu trò nào để không chỉ chống phá, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng, phủ nhận con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam, mà còn bẻ cong sự thật ở Việt Nam khi cho rằng “có hai biến chuyển chính cần được nhìn rõ trong tiến trình đào thải của một chế độ cộng sản khi lý tưởng Mác-Lênin đã sụp đổ: sự chuyển hóa từ độc tài đảng trị sang độc tài cá nhân và vai trò ngày càng quan trọng của hai thế lực kình địch tuyên giáo và công an trong đảng”. Đồng thời, ông ta cũng không chỉ xuyên tạc, bịa đặt và “gán tội” cho chủ nghĩa Mác – Lênin, cho Đảng Cộng sản khi cho rằng “khi chủ nghĩa Mác-Lênin đã bị cả thế giới vất bỏ thì các đảng cộng sản cũng phải tan biến và các chế độ cộng sản cũng phải cáo chung. Và sự thực hiện nay là thế, chủ nghĩa Mác-Lênin không chỉ bị vất bỏ như một sai lầm lố bịch mà còn bị lên án như một tội ác. Sự cáo chung của các chế độ cộng sản không chỉ tất nhiên mà còn nhanh chóng như một sự thức tỉnh”, mà còn ngơ ngẩn tưởng tượng là “đặc tính chung của các đảng và chế độ cộng sản, như kinh nghiệm Liên Xô và các nước Đông Âu đã chứng tỏ, là chúng bốc hơi ngay tức khắc khi dân chủ được công nhận bởi vì sự sống của chúng là sự phủ nhận dân chủ, cũng giống như những bóng ma biến mất ngay khi ánh sáng bừng lên”!

Chưa dừng ở đó, điên cuồng chống Đảng Cộng sản Việt Nam, ông ta vu khống Đảng “đã không còn lý tưởng, và hơn nữa lại mang sẵn bản chất khủng bố bất chấp các giá trị đạo đức, thì người ta không còn lý do gì để gia nhập hay tiếp tục ở lại trong đảng”. Thực tế, là một đảng viên của Đảng Cộng sản Việt Nam, mỗi người đều phải có quá trình phấn đấu, tu dưỡng, được bồi dưỡng và kết nạp. Khi đã được đứng trong hàng ngũ và thề trước Cờ Đảng và Cờ Tổ quốc thì mỗi đảng viên cũng như toàn đội ngũ đều cùng chung lý tưởng cách mạng, phụng sự Tổ quốc và nhân dân, kiên định con đường đã lựa chọn; đều thống nhất về tư tưởng, hành động và không ngừng tu dưỡng về mọi mặt… Nghiêm ngặt về nguyên tắc tổ chức, hoạt động và yêu cầu cao về sự tu dưỡng, phấn đấu, nêu gương đối với đội ngũ cán bộ, đảng viên là sự thật. Cho nên, không thể chỉ vì một bộ phận cán bộ, đảng viên suy thoái, sa vào tham ô, tham nhũng bị xử lý kỷ luật mà Nguyễn Gia Kiểng lại vin vào đó để quy kết rằng “lý do duy nhất để làm đảng viên cộng sản là quyền lợi cá nhân”. 

Việc Nguyễn Gia Kiểng mượn việc Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng từ chức để quy chụp rằng “nội bộ đảng và chế độ cộng sản đang rất rối loạn” hay nhai đi nhai lại luận điệu bịa đặt, bôi đen, thậm chí vu khống rằng “sức thu hút mãnh liệt chủ nghĩa Mác-Lênin và bạo lực khủng bố mà nó cho phép đã là lẽ sống, sức sống và sự sống của các đảng và chế độ cộng sản. Hệ luận tự nhiên là khi chủ nghĩa Mác-Lênin đã bị cả thế giới vất bỏ thì các đảng cộng sản cũng phải tan biến và các chế độ cộng sản cũng phải cáo chung” cho thấy ông ta không khác gì con bò chỉ biết nhai “cỏ”

Tóm lại, những luận điệu xuyên tạc, suy diễn, thậm chí vu khống về Đảng của ông ta quanh quẩn mấy lập luận::

a, Trong Đảng Cộng sản Việt Nam “chỉ còn những người đồng đảng chứ không làm gì còn những đồng chí”;

b, Xuyên tạc bản chất cuộc đấu tranh chống tham nhũng ở Việt Nam khi quy chụp “Nguyễn Phú Trọng đã rất nông cạn khi nghĩ rằng có thể đốt lò chống tham nhũng. Tham nhũng là bệnh ung thư tự nhiên và bắt buộc của mọi chế độ cộng sản. Nó có sẵn trong bản chất của các chế độ cộng sản và bùng phát khi chủ nghĩa Mác-Lênin bị lột mặt nạ và để lộ chân dung độc hại”;

c, Kích động về cái gọi là chế độ cộng sản ở Việt Nam đã bắt đầu “tiến trình đào thải” vì “chế độ dần dần chuyển hóa từ độc tài đảng trị sang độc tài cá nhân” và “sự mạnh lên của hai phe tuyên giáo và công an”.

d, Nhân danh dân chủ để chống phá chế độ khi khẳng định “lối thoát duy nhất là chấp nhận dân chủ để làm tác nhân thay vì nạn nhân của của một thay đổi bắt buộc phải đến”…

có thể thấy Nguyễn Gia Kiểng vừa ngáo dân chủ tư sản vừa mơ hão những điều viển vông; vừa chống phá, vừa phủ nhận chế độ cộng sản bằng những luận điệu cũ mèm, bôi đen.

Hẳn là, ông già quá nên đã lẩn thẩn chăng?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *