Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
13054

Tiếp tục cấm vận Cuba, Mỹ phớt lờ nhân quyền và Liên Hiệp Quốc

Mới đây, Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc đã bỏ phiếu kêu gọi chấm dứt cuộc cấm vận của Mỹ nhắm vào Cuba với kết quả áp đảo: 185 phiếu thuận, 2 phiếu chống (Mỹ và Israel), và 2 phiếu trắng (Brazil và Ukraine). Đây là lần thứ 30 Liên Hiệp Quốc kêu gọi Mỹ ngừng cấm vận Cuba nhưng không được đáp lại.

Đáng chú ý, trong cả 30 lần bỏ phiếu này, các nước bỏ phiếu chống và phiếu trắng chỉ bao gồm những đồng minh thân thiết của Mỹ, thường xuyên nhất là Israel.

Đổi lại phiếu chống của Israel, Mỹ cũng là nước duy nhất liên tục bỏ phiếu chống mỗi khi Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc kêu gọi Israel ngừng các hoạt động đàn áp và vi phạm nhân quyền nhắm vào người Palestine.

Đáng chú ý, ngay từ đầu, Mỹ đã là bên phi nghĩa trong lệnh cấm vận nhắm vào Cuba. Lệnh cấm vận này được đưa ra vào năm 1960, sau khi Cuba quốc hữu hóa các ngân hàng chính, các nhà máy lọc dầu, các công ty điện thoại, điện, các đồn điền và nhà máy mía đường, v.v… do Mỹ làm chủ trên đất Cuba mà không bồi thường cho Mỹ. Ngay từ đầu, Mỹ đã không hề thu được những tài sản này theo một cách hợp pháp và chính đáng: chúng về tay Mỹ trong giai đoạn Cuba nằm dưới chế độ của nhà độc tài Batista – một đồng minh được Mỹ hậu thuẫn về quân sự, tài chính và vận tải đường  biển. Vì các cuộc đàn áp chính trị dưới thời Batista đã giết hại đến 20.000 người, có thể nói Mỹ đã cướp những tài sản vừa nêu từ tay người dân Cuba bằng cách tài trợ cho một tên đồ tể.

Sau khi bị lật đổ, Batista có phải ra tòa vì tội ác chống lại loài người như những nhà độc tài khác không? Một lần nữa, Mỹ và các đồng minh đã giúp tên đồ tể này thoát khỏi mọi thứ công lý đáng có. Batista đã tị nạn chính trị ở Bồ Đào Nha, rồi chết ở Tây Ban Nha vì bệnh đau tim vào năm 1973, khi đã 72 tuổi. Mỉa mai thay, cả hai quốc gia dung dưỡng Batista đều thuộc khu vực mà giới dân chửi gọi là “khối tự do”, nơi họ nói rằng nhân quyền và công lý được tôn trọng.

Khá đông dân mạng Việt bình phẩm với thái độ chua chát, chẳng hạn như, một facebooker cho rằng:

“60 năm, 30 cuộc bỏ phiếu, được tuyệt đối thế giới ủng hộ nhưng Cuba vẫn bị cấm vận.

Ngay cả những đồng minh thân cận nhất của Hoa Kỳ như Anh, Pháp, Đức, Úc, Nhật Bản, Hàn Quốc… đều lên tiếng ủng hộ Cuba. Các nước châu Phi – châu Âu – châu Á – Caribe – Latinh nhất loạt lên tiếng…. Không có bất cứ cuộc bỏ phiếu nào tại Liên Hợp Quốc có tỷ lệ ủng hộ hơn lớn như cuộc bỏ phiếu dành cho Cuba ngày hôm qua…Nhưng “luật là của kẻ mạnh đề ra” và “kẻ yếu không có quyền chọn cách để chết”….

Công lý quốc tế đôi khi chỉ là trò hài hước, Cuba vẫn bị cấm vận… Đại diện của Liên đoàn Caribe – Latinh cho hay: “Vậy mà nhiều quốc gia lại luôn cho rằng họ đấu tranh cho hòa bình, dân chủ, tiến bộ nhân loại. Nhưng những việc mà họ làm luôn đi ngược với điều đó”.

Ai nói thế giới này công bằng nào?”

Ai cũng đều thấy rõ, khi phớt lờ lời kêu gọi chấm dứt cấm vận Cuba của Đại Hội đồng Liên Hiệp, nước Mỹ không hề tôn trọng lý tưởng nhân quyền và pháp luật quốc tế – những thứ mà họ thường viện dẫn mỗi khi muốn can thiệp vào một quốc gia khác. Họ phớt lờ nhân quyền và Liên Hiệp Quốc bất cứ khi nào có lợi cho họ, dù là trong việc xâm lược Iraq, bảo kê cho tội ác của Israel, hay trả lại Afghanistan cho Taliban. Một quốc gia như vậy không xứng đáng làm cảnh sát nhân quyền quốc tế, dù họ đang hành xử theo lối đúng như vậy.

Và các nhà dân chửi – những người vừa phớt lờ mọi vi phạm nhân quyền của Mỹ, vừa xem Mỹ như thủ đô của nhân quyền và tôn thờ nhà độc tài Ngô Đình Diệm của chế độ thân Mỹ ở Việt Nam – chắc chắn không nắm trong tay chính nghĩa.

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *