Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
67194

VỀ CÁI GỌI LÀ VIỆT NAM CỘNG HOÀ

Đây là bài viết được trích từ nghiên cứu của Tiến sỹ Mỹ T.P.Winkinson do Facebooker  Ngô Mạnh Hùng dịch từ tiếng Anh. Bài nghiên cứu này tiết lộ bí mật về quá trình và cách thức Mỹ dựng lên chế độ tay sai Ngô Đình Diệm, tạo ra một nhà nước chư hầu khống chế địa chính trị khu vực và ngăn chặn cái gọi là “làn sóng đỏ”.
Cho đến năm 1965, cuộc chiến của Mỹ ở Việt Nam hầu như diễn ra trong bí mật. Điều đó không có nghĩa là nó là bí mật, theo nghĩa là vô hình, mà nó được giữ kín phần lớn không ai biết đến. Cuộc chiến được tiến hành bởi người Pháp cùng với vũ khí và các “cố vấn” Hoa Kỳ, sau đó là sự chuyển đổi sang CIA. Chiến lược của Hoa Kỳ là làm thất bại việc củng cố nhà nước theo đường lối dân tộc của Việt Nam ở Hà Nội bằng cách cô lập nó về mặt chính trị, kinh tế và nhân khẩu học. Sau khi thông qua công ty vỏ bọc của Pháp, được đặt tên là État du Vietnam (Quốc gia Việt Nam), được thành lập bởi những người Pháp đang thất thế vào năm 1949, họ cần ngăn chặn các cuộc bầu cử được thỏa thuận trong Hiệp định Genève 1954 và xây dựng một “quốc gia” có khả năng duy trì vỏ bọc mà sau đó Mỹ đã dựng lên cái gọi là Việt Nam Cộng hòa. Vấn đề là họ đã tạo ra một “quốc gia” nhưng quốc gia đó không có công dân ngoài các quan chức và binh lính làm tay sai cho Mỹ, trong khi 80% dân chúng vẫn theo Hồ Chí Minh.
Cách tiếp cận này của Mỹ có thể được so sánh với một nhóm các nhà đầu tư tiếp cận luật sư để thành lập một công ty mới hoặc phương tiện thuế. Luật sư có một tổ chức không hoạt động đã được thành lập trước đó. Các nhà đầu tư mua công ty với số tiền danh nghĩa, đổi tên, bổ nhiệm giám đốc mới và rót vốn cần thiết để tiến hành hoạt động kinh doanh với trách nhiệm hữu hạn. Đây không chỉ là cách nhanh hơn để cấp phép kinh doanh dưới hình thức công ty, mà còn có thể hạn chế việc tiết lộ mà các nhà đầu tư có thể phải thực hiện nếu họ đăng ký công ty với tư cách cá nhân lần đầu. “Việt Nam cộng hoà” cũng chỉ là một tổ chức được thành lập chủ yếu là các luật sư công ty và những tên côn đồ được thuê của họ – theo như mô hình quen thuộc thường thấy ở Mỹ Latinh.
Để tạo ra một Việt Nam Cộng Hòa, cái vỏ mà Công ty mua lại để tạo chỗ đứng cho sự bành trướng của tập đoàn Mỹ ở Đông Nam Á, thì không đủ để bơm vài tỷ đô la và điều hành nó như người Pháp đã điều hành État du Vietnam. Để giành ưu thế trong cuộc bầu cử được thống nhất theo Hiệp định Geneva 1954, CIA nhận thấy họ cần một dân số – một dân số sẽ bỏ phiếu để vẫn là công dân của một quốc gia không tồn tại trong suy nghĩ của đại đa số người Việt Nam. CIA và các công ty con, chi nhánh và đối tác liên doanh đã đầu tư năng lượng và số tiền khổng lồ để tập hợp một lượng dân số lớn theo Công giáo từ Bắc Kỳ vào Nam nhằm giúp miền Nam có nhiều người hơn và do đó tăng số phiếu bầu. Trong mọi điều kiện, người Việt Nam đã không được phép lựa chọn hình thức tổ chức chính trị của mình.
Nói một cách chính xác, đây là tiền đề cơ bản của cách “xây dựng quốc gia”, một khẩu hiệu thời thượng ngay cả trong thời đại ngày nay để can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia khác. “Xây dựng quốc gia” nghe có vẻ giống như một hoạt động nhân từ, thân thiện, đặc biệt đối với những người phương Tây, những người đã được dạy về những huyền thoại lập quốc của Hoa Kỳ. Tuy nhiên, người dân Việt Nam luôn hiểu dân tộc Việt Nam là một từ trước khi Hoa Kỳ đến rất lâu. Vấn đề mà chế độ Hoa Kỳ phải đối mặt không phải là sự vắng mặt của một quốc gia vẫn phải được xây dựng, mà là sự hiện diện của một quốc gia không thực sự phù hợp với nhu cầu của Hoa Kỳ, bởi quốc gia là phải có chủ quyền, mà chủ quyền quốc gia sẽ chống lại sự bành trướng của chủ nghĩa đế quốc. Thật vậy, bất cứ khi nào phương Tây muốn bành trướng, họ gần như luôn luôn từ bỏ khái niệm quốc gia để tôn vinh các đặc điểm chủng tộc và sinh học được cho là khiến họ vượt trội hơn so với những người bị chinh phục. Học thuyết về sự vượt trội của người da trắng minh họa cho điểm này, và rất đúng với Hoa Kỳ.
Không nhất thiết phải xây dựng một quốc gia khác thực sự có chủ quyền ở Việt Nam. Vấn đề đối với những kẻ xâm lược Hoa Kỳ là tạo ra và củng cố một “quốc gia” chư hầu của tập đoàn. Một đất nước Việt Nam vốn tồn tại từ trước đã bị từ chối cũng giống như Tướng Hodges từ chối Triều Tiên sau Thế chiến 2 và Đô đốc Dewey từ chối Cộng hòa Philippines vào năm 1899. Để xây dựng một “quốc gia” thuận lợi nhất cho sự khai thác của các tập đoàn Hoa Kỳ, cần phải phá hủy bất kỳ hình thức nào của chế độ hiện có. Việt Nam không phải là một hoạt động định cư cho người châu Âu, giống như lục địa Bắc Mỹ. Không giống như những người Bắc Mỹ bản địa, người Việt Nam không còn có thể bị đẩy vào tuyệt chủng nữa – làm như vậy cũng sẽ loại bỏ nguồn lao động rẻ mạt cần thiết để làm việc cho tập đoàn Mỹ. Không thể giải quyết được, họ buộc phải biến Việt Nam thành một liên doanh kinh doanh (điều mà các tập đoàn Hoa Kỳ cũng đang làm hiện nay). “Xây dựng quốc gia” là biệt ngữ để mô tả cách chế độ Hoa Kỳ tạo ra thị trường – cho những sản phẩm không ai cần – để thu lợi nhuận tối đa. Các mục tiêu của Hoa Kỳ ngay từ đầu đã là tội phạm trong cách các công ty tổ chức hoạt động, được gọi một cách dân dã là “kinh doanh”.
Với quyết định thành lập một “Việt Nam Cộng hoà” gần như không còn nguyên tấm áo, chủ yếu chỉ là những mảnh vải vụn do người Pháp để lại, một loạt chính sách và thực tiễn đã phát triển để một mặt phù hợp với những tội lỗi chính trị và văn hóa sâu sắc nhất của Hoa Kỳ, mặt khác thể hiện rõ nhất mối quan hệ giữa giới cầm quyền ở miền Nam Việt Nam với giới tinh hoa doanh nghiệp Hoa Kỳ, trong khi phản bội lại những người anh em miền Bắc Xã hội Chủ nghĩa của họ.
Hiếu Ngọc

Bài viết cùng chủ đề:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *