Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
24189

DONALD TRUMP: “CHÚNG TA ĐÃ THÀNH CÔNG TRONG CÁC CUỘC CHIẾN NGU NGỐC”

Ban Biên tập xin gửi tới các bạn bài dịch của Ngô Mạnh Hùng từ tiếng Anh của tác giả Jay Janson, nguyên nhạc trưởng dàn nhạc giao hưởng Hà Nội với nhiều thông tin hữu ích từ chính một người Mỹ khi mổ xẻ đánh giá của ông Donald Trump về “các cuộc chiến ngu ngốc” của người Mỹ, trong đó có cuộc chiến tranh xâm lược Việt Nam
Không có mô tả ảnh.
===
Tổng thống Hoa Kỳ đã vô tình thông báo cho người Mỹ về cuộc chiến chống Việt Nam và Triều Tiên. Chà, sớm muộn gì cũng có chuyện một ai đó khét tiếng nói ra sự thật về tội ác diệt chủng của người Mỹ ở Việt Nam, Lào và Campuchia, và trong giây lát vén bức màn của sự ngu dốt khiến tôi không khỏi lo lắng về sự ngớ ngẩn của người Mỹ, xã hội Mỹ, tự do ham mê kinh doanh và thể thao, vui vẻ chấp nhận những gì mà phương tiện truyền thông tội phạm nói với họ niềm tự hào về các cựu chiến binh trong Chiến tranh ở Việt Nam và tự hào về những người lính Mỹ ngày nay, những người đã xâm lược bất cứ quốc gia nhỏ bé nào theo lệnh của tội phạm và đang đóng quân tại 150 quốc gia trên thế giới.
Điều làm tôi nhớ đến là những bức ảnh chụp những đứa trẻ chết cùng với mẹ của chúng nằm dưới mương nước ở miền Nam Việt Nam, bị lính Mỹ bắn nát thân thể; hình ảnh những lính Mỹ đốt mái rơm của các ngôi nhà trong làng với bật lửa của họ; cảnh những chiếc xe tăng Mỹ kéo lê trên đường các thi thể “kẻ thù” Việt Nam phía sau; hình ảnh của những đứa trẻ trần truồng với làn da cháy bỏng chạy trốn bom napalm do máy bay chiến đấu của Mỹ ném xuống ngôi làng nông nghiệp; cảnh máy bay B-52 ném bom rải thảm xuống các “vùng tự do oanh kích”; máy bay rải chất độc da cam tàn phá toàn bộ rừng ở miền Nam Việt Nam; hay hình ảnh của những “siêu anh hùng” như Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ nguyên là phi công mà tương lai sẽ là ứng cử viên tổng thống John McCain, người đã hàng tháng trời thả bom xuống thành phố Hà Nội trước khi bị bắn hạ, người mà Công tố viên toà án Nuremberg, Tướng Telford Taylor yêu cầu phải truy tố là tội phạm chiến tranh.
“Chúng tôi đã sai lầm, sai lầm khủng khiếp” – cựu Bộ trưởng Quốc phòng nói trong nước mắt. Robert McNamara trực tiếp tham gia vào Việt Nam từ năm 1961 đến năm 1968, trước đó vốn là Chủ tịch Công ty Ô tô Ford, đã thúc đẩy sự can dự sâu hơn của quân đội Mỹ vào Việt Nam đến nỗi cuộc xung đột của Hoa Kỳ ở Đông Dương thuộc Pháp trở thành “Cuộc chiến của McNamara”, nhưng 20 năm sau Hoa Kỳ đã phải bối rối. Ông ta đã viết một cuốn sách để thú nhận rằng: “Chúng tôi đã sai lầm, đã sai lầm khủng khiếp về thất bại năm 1975. Chúng tôi nợ các thế hệ tương lai để giải thích lý do tại sao”. Ông ta đã rơi nước mắt khi nói chuyện với Diane Sawyer của ABC News.
McNamara tuyên bố rằng ông ta đã từng gửi cho Tổng thống Johnson một bức thư cảnh báo: “Có thể có những giới hạn mà nhiều người Mỹ và phần lớn thế giới sẽ không cho phép Hoa Kỳ vượt qua. Bức tranh về siêu cường vĩ đại nhất thế giới đã giết chết hoặc làm bị thương nghiêm trọng 1.000 người bằng bom mỗi tuần, trong khi cố gắng buộc một quốc gia lạc hậu nhỏ bé phải khuất phục… không phải là một bức tranh đẹp”. Sau nhiều năm làm chủ tịch cho cái chết của hàng triệu người, McNamara, sau khi từ chức, được bổ nhiệm làm Chủ tịch Ngân hàng Thế giới! (Ở Mỹ, chiến tranh dường như chỉ là kinh doanh và tiền bạc, trong khi tính mạng thì rẻ mạt. Giống như nhiều người Mỹ khác, McNamara xúc động về những người Mỹ đã chết vì quyết định của mình nhưng dường như không bao giờ quan tâm đến gần một trăm lần nhiều hơn những người Việt Nam chết vì lệnh của ông ta).
Gần đây, hơn nửa thế kỷ sau chiến tranh, khi Hoa Kỳ dỡ bỏ các lệnh trừng phạt quốc tế nhiều năm đối với Cộng sản Việt Nam, đã có một tổng thống Mỹ gọi cuộc chiến của Mỹ ở Việt Nam là “một cuộc chiến ngu ngốc”. Từ Associated Press và theo một cựu quan chức cấp cao của chính quyền Trump: “Khi Tổng thống nói về Chiến tranh Việt Nam, ông ấy nói: ‘Đó là một cuộc chiến ngu ngốc’”. Jennifer Griffin, phóng viên an ninh quốc gia của Fox News, đã xác nhận nhận xét trên của tổng thống. Điều quan trọng là tại sao mà một điều phê phán như thế khi nói về thảm họa Việt Nam cướp đi sinh mạng của hàng triệu người lại bị chế giễu, trong khi truyền thông tội phạm của Mỹ đã nói dối về cuộc chiến đó trong thời gian đó và tiếp tục nói dối về cuộc chiến cho đến tận ngày nay.
***
Tổng thống Mỹ ngày nay đã nghĩ gì khi gọi cuộc chiến là “ngu ngốc”?
1. Tại sao lại là “ngu ngốc”?
Cuộc chiến được cho là nhằm ngăn chặn một chính phủ do cộng sản điều hành ở Việt Nam. Ngày nay, Đảng Cộng sản Việt Nam điều hành Việt Nam, hiện là đối tác thương mại lớn thứ 8 của Mỹ với giá trị hàng hóa giao dịch nhiều tỷ đô la mỗi năm. Vậy tại sao người Mỹ lại mang đến cái chết cho hàng triệu đồng loại như vậy. Để làm gì? Chẳng để lam gì. Tất cả số lượng khổng lồ của nỗi buồn và và nỗi đau. Để làm gì? Ngốc nhỉ? Tại sao một Việt Nam Cộng sản bây giờ là ổn mà trước kia lại đáng phải bị giết hàng triệu người để “chặn Cộng sản và bảo vệ Chủ nghĩa Tư bản” – Chủ nghĩa Tư bản Thực dân Pháp tại thời điểm đó?
2. Tại sao lại là “ngu ngốc”?
Trước khi cử các lực lượng vũ trang của Mỹ tham chiến, Tổng thống Truman đã dùng các tàu của Mỹ để chở Quân đội thuộc địa Pháp trở lại, và Mỹ đã tài trợ cho cuộc chiến đẫm máu của Pháp trong suốt 8 năm để tái chiếm Việt Nam. Quân đội thuộc địa Pháp đó từng là phát xít Pháp Vichy, một đồng minh của Đức Quốc xã. Nó đã dâng Việt Nam cho người Nhật, khiến hàng triệu người Việt Nam chết đói vì người Nhật lấy gạo để nuôi lính của họ. Ngu ngốc chưa? Người Mỹ đứng về phía phân biệt chủng tộc, thực dân quân sự phát xít Pháp trước đây? Người Pháp đã khét tiếng tàn bạo như thế nào ở Haiti và Algeria và tiếp tục ở Đông Dương. (Ồ, người Pháp đã rất vui mừng khi quân đội Hoa Kỳ giải phóng Paris khỏi tay Đức Quốc xã).
3. Tại sao lại là “ngu ngốc”?
Mỹ đã phản bội lại Việt Nam là đồng minh trong Thế chiến II. Hồ Chí Minh đã từng được Mỹ tặng huân chương vì công lao cứu sống các phi công Mỹ bị bắn rơi. Một sĩ quan cấp cao của Mỹ đã đứng về phía Hồ Chí Minh khi tuyên bố Việt Nam độc lập. Sau đó, người Mỹ đã phản bội, giết người dân của đồng minh Việt Nam anh hùng trong Thế chiến II!
4. Tại sao lại là “ngu ngốc”?
Sau khi người Việt Nam, với cái giá phải trả rất lớn, đã đánh bại Quân đội thuộc địa Pháp do Mỹ hậu thuẫn, Tổng thống Eisenhower đã ngăn chặn cuộc bầu cử của cả nước Việt Nam mà ông ta thừa nhận rằng Hồ Chí Minh sẽ thắng với hơn 80% số phiếu bầu. Không chỉ ngu ngốc, mà người Mỹ với bản chất phi dân chủ theo chủ nghĩa đế quốc đã cố gắng biến miền Nam Việt Nam thành một quốc gia riêng biệt và một vệ tinh tân thuộc địa của Mỹ. (Eisenhower cũng đã khiến cả hai nền dân chủ Congo và Guatemala bị lật đổ một cách tàn bạo và Lào bị ném bom. ông ta rất ngưỡng mộ Tổ hợp Công nghiệp-Quân sự mà chính ông ta đã cảnh báo). Không, không chỉ ngu ngốc, mà còn là phi dân chủ và là một tội ác chống lại loài người!
5. Tại sao lại là “ngu ngốc”?
Lần lượt 6 đời Tổng thống Hoa Kỳ đã điều hành 30 năm cuộc tàn sát diệt chủng đối với những người theo đạo Phật hiền hoà, về cơ bản đều là nông dân của ba xứ thuộc địa của Pháp trên bán đảo Đông Dương, đầu tiên người Pháp được Mỹ hậu thuẫn và sau đó là việc người Mỹ trực tiếp thả số lượng bom gấp ba lần số bom mà Hoa Kỳ đã sử dụng trong toàn bộ Chiến tranh thế giới thứ hai ở châu Âu và Châu Á, cùng với việc lúc cao điểm cử tới nửa triệu quân Mỹ với xe tăng, trực thăng, tàu chiến và các thiết bị quân sự tối tân khác. Sau đó, người Mỹ đã phải bỏ chạy nhưng lập tức ban hành các lệnh trừng phạt quốc tế tàn bạo đối với đất nước Việt Nam được giải phóng do Đảng Cộng sản điều hành. Nhìn lại, siêu ngu ngốc, đơn giản là vô nghĩa, và diệt chủng!
6. Tại sao lại là “ngu ngốc”?
Người Mỹ luôn mê mẩn với việc thống kê số lượng các xác chết. Có 58.310 lính Mỹ được báo cáo là “bị giết trong hành động”. 58.310 người này, cộng thêm hai triệu rưỡi lính Mỹ, những người không chết, đã thực hiện một cuộc chiến tranh xâm lược và chiếm đóng kéo dài 15 năm giết chết số dân thường gấp mười lần con số đó: 587.000 thường dân Việt Nam tội nghiệp và 1,1 triệu binh sỹ dũng cảm tuyệt vời là những người Việt Nam yêu nước, chiến đấu chống giặc Mỹ xâm lược.
Người Mỹ cực kỳ ngu ngốc hay chỉ say mê giết chóc? Có nhiều người Mỹ tàn ác khi đó, trong cuộc chiến tranh tàn phá Việt Nam của họ. Và ngày nay vẫn còn nhiều người Mỹ tàn nhẫn, bất cần, khiến trẻ em ở Yemen chết vì đói hoặc vì tên lửa được dẫn đường của Mỹ, trong khi lính Mỹ trực tiếp giết người ở Afghanistan và Somalia.
7. “Ngu ngốc” hay xấu xa?
Những quả bom bi bị quốc tế cấm chưa nổ do người Mỹ thả từ máy bay cách đây nhiều năm, vẫn tiếp tục phát nổ và giết người hàng ngày. Chính phủ Việt Nam tuyên bố rằng vật liệu chưa nổ đã giết chết khoảng 42.000 người kể từ khi cuộc chiến chính thức kết thúc ở Việt Nam, Lào và Campuchia. Dị tật bẩm sinh khủng khiếp và ung thư gây ra đối với hàng trăm nghìn người tiếp tục xảy ra do chất độc da cam. Người Mỹ, nước Mỹ, có vô trách nhiệm, vô nhân đạo trong hành vi của họ không?
***
Tổng thống đương nhiệm của Hoa Kỳ cũng đã nói về Việt Nam: “Bất kỳ ai đến đó đều là một kẻ tồi tệ”.
Vì CIA của Mỹ trực tiếp giám sát, điều hành 6 tập đoàn tin tức/giải trí khổng lồ vẫn ca ngợi các cựu chiến binh Mỹ tham chiến ở Việt Nam là những anh hùng, chúng ta hãy thử tưởng tượng tổng thống Mỹ ngày nay đã nghĩ gì khi ông thông qua báo chí để nói bóng gió rằng các cựu chiến binh tham gia chiến tranh ở Việt Nam đều là những kẻ “tồi tệ”. Tổng thống gọi các cựu chiến binh tham gia cuộc chiến tranh ơi Việt Nam là “những kẻ uống máu” trong bối cảnh người Mỹ dường như yêu thích, hoặc ít nhất là chấp nhận, nhìn quân đội của họ liên tục ném bom và xâm lược các nước nhỏ hơn.
Tổng thống Mỹ đương nhiệm có thực sự muốn nói rằng, “Bất cứ ai” đã liều mạng tham gia vào cuộc tàn sát 3 triệu đàn ông, phụ nữ và trẻ em Việt Nam, Lào và Campuchia, “là những kẻ uống máu” vì tin chính phủ của anh ta là đàng hoàng và sẽ không gửi anh ta đến đó để giết những người nghèo và vô tội? Hay anh ta là “một kẻ ngu ngốc” vì không biết chính phủ của mình đang làm gì ở Đông Dương thuộc Pháp hay là một kẻ ngu Ngọc chỉ vì không muốn bị đe dọa ngồi tù nếu anh ta từ chối nhập ngũ vào Quân đội Hoa Kỳ?
Chà, rõ ràng, nửa triệu người đã không chịu giết bất cứ ai, bởi vì trong thời gian cuộc chiến tranh ở Việt Nam, khoảng 570.000 thanh niên, hơn nửa triệu, bị phân loại là vi phạm lệnh quân dịch, và khoảng 210.000 bị buộc tội vi phạm quân dịch; tuy nhiên, chỉ có 8.750 người trong số đó bị kết án và chỉ có 3.250 người bị bỏ tù. Rất nhiều thanh niên đủ điều kiện nhập ngũ đã tức giận trước nỗ lực của chính phủ nhằm đẩy họ vào cuộc chiến nên công khai đốt thẻ quân dịch của họ, nhưng Bộ Tư pháp chỉ đưa ra cáo buộc chống lại 50 người, trong đó 40 người bị kết án.
Những người trực tiếp trong biên chế tham chiến chiếm hơn một phần ba trong số 3.403.100 binh lính (bao gồm 514.300 người phục vụ ngoài khơi), họ phục vụ tại chiến trường Đông Nam Á (Việt Nam, Lào, Campuchia, bao gồm cả các đơn vị không quân đóng tại Thái Lan và hải quân ở các vùng biển lân cận Biển Đông).
Tuyên bố của võ sỹ quyền anh vô địch Muhammad Ali cần phải trở thành một sự hướng dẫn cho tất cả lính quân dịch trong tương lai: “Tôi sẽ không đi 10.000 dặm từ nhà đến đó để tham gia giết người và đốt cháy một quốc gia nghèo chỉ đơn giản là để tiếp tục sự thống trị của các chủ nô da trắng đối với những người dân da màu trên toàn thế giới”.
Nếu chúng ta lấy ngôn từ của Tuyên ngôn Độc lập của nước Mỹ làm căn cứ, thì những kẻ tham gia vào cuộc tàn sát không thương tiếc đàn ông, phụ nữ và trẻ em của Việt Nam, Lào và Campuchia đã không “phục vụ” đất nước của họ. Không, những gì họ đã làm với những người dân nghèo ở các thuộc địa Đông Dương của Pháp đã khiến đất nước của họ phải xấu hổ, và hành vi của họ tồi tệ hơn, tồi tệ hơn nhiều so với những người Mỹ mà Martin Luther King nói rằng đã phản bội đất nước của họ ngay tại quê nhà bằng sự im lặng.
Trong bài diễn văn ở New York gây chấn động thế giới của mình một năm trước khi bị bắn chết, Luther King chỉ ra: “Cho đến nay chúng ta có thể đã giết chết một triệu người trong số họ, chủ yếu là trẻ em. Họ chết mòn mỏi dưới bom đạn của chúng ta… chủ yếu là phụ nữ, trẻ em và người già khi chúng ta đưa họ vào các trại tập trung gọi là ấp chiến lược. Họ biết họ buộc phải di chuyển hoặc sẽ bị phá hủy bởi bom của chúng ta. Họ nhìn thấy những đứa con của họ bị biến thái bởi những người lính của chúng ta khi phải đi xin ăn, nhìn thấy những đứa trẻ rao bán chị em của chúng cho những binh lính của chúng ta, hoặc đang gạ tình cho chính mẹ của chúng”.
Bất cứ ai để mình bị lôi kéo tham gia vào cuộc diệt chủng mà Mỹ gây ra ở Việt Nam đều đáng thương hại. Chắc chắn những người đàn ông sẽ bị bắt lính và bị đe dọa ngồi tù nếu họ từ chối gia nhập Quân đội Hoa Kỳ, nhưng 20 hoặc 30 nghìn người đã chạy đến Canada trốn quân dịch. Hàng ngàn người khác yêu cầu và trì hoãn nhập ngũ là những người phản đối tận tâm, chỉ một số ít bị vào tù.
Một tỷ lệ lớn binh lính viễn chinh (GI) sau thời gian chiến đấu đã chợt nhận ra rằng họ đã “chuyển sang” sử dụng ma túy và một số chuyển sang “đánh lừa” các sĩ quan của họ. Một tỷ lệ lớn GI, thường xuyên có nguy cơ bị giết hoặc bị thương trong chiến đấu, nhận ra rằng họ đã bị sa vào một cái bẫy chết người và ô nhục để giết những người chiến đấu trong và vì đất nước của họ.
Những GI này đã chuyển sang sử dụng ma túy bất hợp pháp và khá nhiều người đã lén lút sát hại các sĩ quan hoặc hạ sĩ quan trực tiếp chỉ huy bằng cách “đánh bom”, tức là gài lựu đạn phân mảnh, loại vũ khí thường được lựa chọn. Một tính toán kỹ lưỡng là 1.017 vụ ám sát kiểu đó đã xảy ra ở Việt Nam khiến 86 người chết và 714 người bị thương là các quân nhân Hoa Kỳ, đa số là các sĩ quan và hạ sỹ quan.
Theo một báo cáo năm 1971 của Bộ Quốc phòng, 51% lực lượng vũ trang đã hút cần sa, 31% đã sử dụng chất gây ảo giác, chẳng hạn như LSD, mescaline và nấm psilocybin, và thêm 28% đã dùng ma túy cứng, chẳng hạn như cocaine và heroin. Nhưng việc sử dụng ma túy không bị giới hạn, mà những người lính có thể mua bất hợp pháp bất cứ thứ gì trên thị trường chợ đen. Bộ chỉ huy quân đội của họ cũng kê đơn rất nhiều amphetamine, được sử dụng để tăng cường sức chịu đựng trong các nhiệm vụ dài, thuốc an thần được kê đơn để giúp giải tỏa lo lắng và ngăn ngừa suy nhược tinh thần. Trong cuốn sách “Shooting Up: A Short History of Drugs and War”, tác giả Lukasz Kamienski lập luận rằng việc sử dụng amphetamine là một phần nguyên nhân gây ra các hành động tàn bạo đối với dân thường Việt Nam, bởi những người lính trẻ đã phản ứng thái quá trong điều kiện chiến tranh vốn đã căng thẳng.
Bao nhiêu cựu chiến binh đã tự tử vì xấu hổ vì những gì họ đã làm ở Việt Nam? Số cựu binh Mỹ đã tự sát trong khoảng thời gian từ năm 2008 đến 2017 nhiều hơn so với số lính Mỹ đã chết trong toàn bộ cuộc chiến tranh ở Việt Nam. Theo trang tin quốc phòng Military.com, Bộ Cựu chiến binh Hoa Kỳ (VA) đã chia sẻ những tỷ lệ đáng báo động này trong một báo cáo tháng 9 năm 2019. Hoa Kỳ đã phải gánh chịu hơn 58.000 người thiệt mạng trong suốt cuộc Chiến tranh Việt Nam, kéo dài từ năm 1955 đến năm 1975. Con số này hiện đã bị lu mờ bởi hơn 60.000 vụ tự sát của cựu chiến binh Hoa Kỳ trong vòng 10 năm gần đây. Hơn 6.000 cựu chiến binh đã tự sát mỗi năm trong khoảng thời gian đó. Một số người từng là cựu chiến binh các cuộc chiến kinh hoàng ở Iraq, Afghanistan, Cộng hòa Dominica, Panama hay Somalia, nhưng đa số các vụ tự sát là của các cựu chiến binh tham chiến ở Việt Nam.
Trong bài viết “Xấu hổ, tội lỗi, hận thù và hối hận trong liệu pháp tâm lý của các cựu chiến binh tham chiến ở Việt Nam đã phạm tội ác”, Mel Singer mô tả hoàn cảnh của một nhóm các cựu chiến binh Việt Nam bị “Rối loạn căng thẳng sau chấn thương liên quan đến chiến đấu (PTSD)” của những người đã phạm tội ác khi phục vụ tại Việt Nam. Nhiều năm sau khi kết thúc thời gian phục vụ, một số cựu chiến binh tiếp tục thể hiện sự xấu hổ, tội lỗi, tự hận bản thân và cảm giác không thể tự tha thứ được, tất cả những cảm giác liên quan đến hành vi tàn bạo mà họ đã gây ra… Một số đã tự tử và những người khác vẫn gặp nguy hiểm. Lính Mỹ tham chiến ở Việt Nam có tuổi trung bình từ 19 đến 20 tuổi và chỉ có bằng cấp ba.
Gần đây, có chủ đề về “sự trả thù” nhằm ngụy biện cho việc giết người của lính Mỹ, khi nói đến việc họ luôn phải đối mặt với việc bị người Việt Nam giết chết, nên hành động của họ là sự trả thù. Ở đây, phải chú ý đến sự đau khổ không thể diễn tả được mà người Mỹ sẵn sàng gây ra đối với người Việt Nam, người Lào và người Campuchia ở Đông Dương thuộc Pháp. Gọi cuộc chiến tranh diệt chủng vô cớ của người Mỹ ở Đông Dương thuộc Pháp là “ngu ngốc” là một cách nói cực kỳ khái quát, thực tế nó muốn bác bỏ một cách không phù hợp những tội ác chống lại loài người mà người Mỹ đã gây ra.
Gọi những người Mỹ bất hạnh đã đến nơi đó, một số chết, một số tàn tật và tất cả chỉ để bắn giết là “những kẻ uống máu” đã làm tầm thường nỗi đau khổ khôn lường và dường như bác bỏ những tội ác chết người của những người đã đi và những người đã gửi họ đến để gây chiến với người nghèo và những người vô tội.
***
Tôi, tác giả bài này đã tự mình trở thành “một kẻ uống máu” trong cuộc chiến tranh của Mỹ ở Triều Tiên. Tôi có thể đưa ra một trải nghiệm song song của cá nhân, bởi vì vào năm 1952, tôi, với cái đầu 19 tuổi tràn ngập những suy nghĩ về phụ nữ, âm nhạc và gây cười cho bạn bè của mình, đã gia nhập Quân đội Hoa Kỳ trong cuộc chiến tranh ở Triều Tiên mà không thậm chí cố gắng tìm hiểu cuộc chiến đó là gì và thậm chí còn không đọc báo và không nhận ra chính phủ của mình đang giết hại hàng triệu người Triều Tiên trên chính đất nước của họ.
Tôi thật sự tin vào chính phủ của mình. Bây giờ tôi biết rằng quân đội Bắc Triều Tiên khi đó chỉ sau vài tuần đã lật đổ nhà nước cảnh sát giết người hàng loạt do Quân đội Mỹ tạo ra ở Hàn Quốc. Sau đó, người Mỹ đã xâm lược miền Nam trong khi ném bom san phẳng tất cả 38 thành phố của miền Bắc Triều Tiên.
Tôi đã bị phân tâm bởi những thói quen lành mạnh và tình bạn thân thiết trong quá trình huấn luyện cơ bản đến nỗi tôi chưa bao giờ nghĩ rằng vũ khí mà tôi đang luyện tập có thể giết ai đó, và chưa bao giờ nghĩ về Triều Tiên khi đang tập luyện vui vẻ ở vùng núi Pennsylvania. Tôi có thể đã giết chết người thân của chính những sinh viên Hàn Quốc mà tôi dạy trong những năm về sau. Tôi cũng từng bị thương và bị ném xuống hố chôn ở Triều Tiên cùng với xác chết của bốn người đồng đội từng cùng khóa huấn luyện cơ bản. Những người bạn tội nghiệp của tôi thậm chí chưa bao giờ nghe nói về Triều Tiên trước khi được cử đến đó để chiến đấu và chết.
Tôi thật tệ khi tin rằng chính phủ của tôi không phải là kẻ gây ra một cuộc chiến tranh tội phạm mà các nhà đầu tư điều hành chính phủ cho phép mình được soạn thảo kế hoạch và trở thành một phần của bộ máy chiến tranh giết người của nó, nhưng sự thiếu hiểu biết không bao giờ là lời bào chữa về mặt pháp lý hay đạo đức. Tôi đã may mắn được cử tham gia lực lượng chiếm đóng ở Đức Quốc xã cũ, trong khi những người bạn của tôi đã giết người và bị giết ở Triều Tiên.
Tôi mù tịt và thiếu hiểu biết để có thể thoải mái trong bộ quân phục Hoa Kỳ của mình, nhưng tôi đã đóng quân tại nơi đã từng là tội phạm điên rồ của Đức Quốc xã Adolph Hitler, mà hầu hết thế giới kể cả Mỹ đều phải chiến đấu chống lại. Sau đó tôi không biết những gì tôi biết bây giờ là các nhà công nghiệp Mỹ đã vũ trang cho Đức Quốc xã bằng cách đầu tư mạnh mẽ và liên doanh với chúng về tài chính, giúp xây dựng quân đội của Hitler trở thành cường quốc quân sự số một thế giới chỉ trong vòng 5 năm ngắn ngủi. Và nhiều năm sau đó tôi đã biết việc những ông trùm Mỹ hậu thuẫn cho Hitler tấn công nước Nga Cộng sản. Năm 1952, tôi là một người nhiệt thành yêu nước, ham mê cuộc sống tuổi trẻ của mình và không mấy quan tâm đến cuộc chiến chống cộng sản của chính phủ tôi ở Triều Tiên.
Một người Mỹ gốc Phi nổi tiếng khác đã đưa ra hướng dẫn ngắn gọn cho những ai giống như tôi, đang ngáp ngủ một cách ngu ngốc trước thực tế của một cuộc chiến giết người. Malcolm X lý luận: “Bạn không nên mù quáng với lòng yêu nước đến mức bạn không thể đối mặt với thực tế. Sai là sai, dù ai nói hay làm”.
***
Người viết bài này đã tìm cách tận dụng một sơ suất vô tình vụng về của một tay sai chính thức cấp cao của các nhà đầu tư thuộc chính phủ ngầm trong chiến tranh, những người kiểm soát sự tồn tại của chúng ta. Rõ ràng, một Tổng thống Mỹ tội phạm, chỉ là một trong hàng loạt các Tổng thống Mỹ phạm tội, đã để cho mình bị nghe lén khi đưa ra nhận xét mâu thuẫn với những gì CIA giám sát truyền thông tội phạm nói với thế giới khi bào chữa cho tội ác diệt chủng của Mỹ đối với nhân loại.
Khi một vết nứt trong bức tường nhà nước ngầm của truyền hình nặng sự tự ái, thông tin sai lệch và lòng yêu nước vô hạn của các chiến binh mở ra, với một sự thật khó xử lộ ra, hãy nhảy vào nó! Đừng để những nhà bình luận tươi cười đưa ra một trò đùa về sự thật về những vụ diệt chủng của nước Mỹ vô tình lọt ra ngoài trong các cuộc trò chuyện thoải mái. Không, đừng để sự thật đã lọt ra ngoài đó bị lãng quên, nó trái ngược với những lời nói dối được kể trên TV về Việt Nam và các cựu chiến binh tham chiến ở Việt Nam.
Hãy nhớ cách “họ” đã nói đùa về gia đình của Thượng nghị sĩ Barack Obama, mục sư Jeremiah Wright đã phải kêu lên đầy đau khổ, “Chúa phù hộ cho nước Mỹ? Không, không, nước Mỹ chết tiệt vì đã giết người vô tội!”.
Hãy nhớ cách các nhà hoạt động vì hòa bình của Mỹ đã thất bại trong việc giành lấy quả bóng từ ứng cử viên tổng thống Ron Paul, và tranh cử, không tiếp tục lặp lại những gì ông đã nói trong thời gian quan trọng về cuộc tranh luận về các ứng cử viên tổng thống: “Tất cả các vụ đánh bom và xâm lược bắt đầu từ Triều Tiên đều là bất hợp pháp, vi hiến và gây ra những thiệt hại kinh hoàng về nhân mạng!”. Sự im lặng của các ứng cử viên còn lại và các bình luận viên rất ấn tượng, nhưng dường như phù hợp với sự thờ ơ của công chúng. Thế giới bị chiến tranh tàn phá của chúng ta liên tục bị đe dọa bởi mùa đông hạt nhân là sự trả giá của chúng ta cho sự thờ ơ của công chúng.
Có ai thực sự gọi cuộc chiến tranh Việt Nam là ngu ngốc và các cựu chiến binh của nó là những kẻ ngu ngốc hay không không phải là điều quan trọng. Quan trọng là cách các phương tiện truyền thông tội phạm tìm cách chế giễu ai đó nói điều gì đó trung thực về tội ác diệt chủng đối với những người đàn ông, phụ nữ và trẻ em nghèo và vô tội mà người Mỹ đã gây ra ở Việt Nam, Lào và Campuchia, và tiếp tục gọi lính Mỹ, những người đã tham gia vào tội ác diệt chủng khủng khiếp đó theo tỷ lệ Holocaust là anh hùng .
Hãy kêu gọi ngay trong gia đình bạn sự chú ý đến vết nứt trên tường đó, cùng bạn bè và người quen! Nhân loại đang ở trong một thời kỳ đau khổ tồi tệ dưới bàn tay đẫm máu của những nhà đầu tư bất chính trong chiến tranh, những người sở hữu chính phủ và phương tiện truyền thông của chúng ta không thể tự ngăn việc lập kế hoạch chiến tranh, thậm chí là chiến tranh hạt nhân giai đoạn cuối, vì họ biết từ hàng thế kỷ kinh nghiệm rằng chiến tranh là để kiếm tiền.
Nếu và khi chúng ta có thể có các nguồn lực và tiền bạc mà các nhà đầu tư cống hiến cho chiến tranh và chuẩn bị cho nhiều cuộc chiến hơn nữa, để sử dụng cho việc duy trì hành tinh và nuôi sống những người đang chết đói, thì đó sẽ là một thế giới hạnh phúc!
Hãy có một nghị quyết đầu năm mới để bắt đầu nói về sự phụ thuộc vô cùng nguy hiểm của các đảng Dân chủ và Cộng hòa của chúng ta đối với các nhà đầu tư chiến tranh! Liệu việc độc lập với đảng phái chính trị có phải là điều bắt buộc đối với tất cả các ứng cử viên vào chức vụ công không?
Hiếu Ngọc

Bài viết cùng chủ đề:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *