Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
25120

RSF – tổ chức “phóng đại không biên giới”!

 

Với việc tự cho mình cái quyền công bố chỉ số “Tự do báo chí thế giới” hằng năm, tự cho mình cái quyền “bảo vệ các nhà báo, phóng viên”, tổ chức này tự cho mình quyền dán nhãn những kẻ chống phá chính thể khác là “phóng viên, nhà báo”, tự phong thánh những kẻ này, rồi “chấm điểm” về các Chính phủ trong đối xử với thành phần vi phạm pháp luật là tiêu chí phân loại có tự do và không có tự do báo chí. Do vậy dư luận bình phẩm, tổ chức phóng viên không biên giới RSF chính là “Tổ chức phóng đại không biên giới”.

Tất cả những thông tin của RSF chỉ là lượm lặt, tổng hợp nguồn tin từ các đối tượng chuyên xuyên tạc làm sai lệch bản chất các vụ việc xét xử các đối tượng vi phạm pháp luật, đánh tráo khái niệm, tự phong blogger, facebooker là “phóng viên”, “nhà báo” rồi vu cáo Việt Nam đàn áp “các nhà báo tự do”!.

Dư luận từ lâu lên án RSF cổ vũ cho thứ tự do báo chí thiếu trung thực, không cần biết tôn trọng sự thật, một thứ “tự do báo chí” vô nguyên tắc, nằm ngoài khuôn khổ pháp luật; ra sức phát tán các bài viết, clip, ảnh và đủ thứ tư liệu ngụy tạo, bịa đặt, bình luận theo theo kiểu bất chấp sự thật với những góc nhìn méo mó, gieo rắc hoang mang… Tung hô, cổ xúy, ca ngợi những “nhà báo tự do”, “nhà hoạt động dân chủ”, “nhà bất đồng chính kiến” mà thực ra đó là những người vi phạm pháp luật.

Mang danh đại diện cho các phóng viên trên thế giới, đảm bảo quyền tự do ngôn luận, tuy nhiên về bản chất, RSF là tổ chức lợi dụng quyền tự do ngôn luận, cổ súy các giá trị phương Tây để can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia, trong đó có Việt Nam. Bản chất của RSF là tổ chức câu móc, lôi kéo, mua chuộc các thành phần chống đối thuộc các nước có hệ tư tưởng đối lập với hệ tư tưởng tư bản chủ nghĩa và cổ vũ, tài trợ, hướng dẫn các đối tượng chống đối thực hiện hành vi chống phá Đảng Cộng sản, Nhà nước xã hội chủ nghĩa; sau đó lên án, can thiệp, gây sức ép đối với các nước xã hội chủ nghĩa trên vấn đề tự do, dân chủ, nhân quyền, tự do ngôn luận, tự do báo chí.

Thực tế trên thế giới không một quốc gia nào cho phép bất kỳ ai chà đạp lên sự thật, muốn nói viết gì cũng được. Ở Việt Nam, Điều 25 Hiến pháp 2013 ghi nhận: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”. Luật Báo chí 2016 và Luật Tiếp cận thông tin 2016 nêu rõ trách nhiệm của Nhà nước trong việc tạo điều kiện thuận lợi để công dân thực hiện tự do báo chí, tự do ngôn luận; bảo đảm mọi công dân đều bình đẳng, không bị phân biệt đối xử trong thực hiện quyền tiếp cận thông tin; bảo đảm cung cấp thông tin chính xác, đầy đủ, kịp thời, minh bạch, thuận lợi cho công dân; đồng thời phòng ngừa, ngăn chặn các hoạt động lợi dụng tự do thông tin, tận dụng mạng xã hội để vi phạm pháp luật, xúc phạm quyền và lợi ích chính đáng của người khác. Ở Việt Nam, công nghệ thông tin, internet, mạng xã hội được sử dụng rộng rãi, người dân được tiếp cận thông tin và bày tỏ quan điểm, chính kiến của mình một cách thoải mái trong khung khổ pháp luật.

Thành tựu của tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do thông tin ở Việt Nam cũng đã được thể hiện rất rõ qua sự phát triển đa dạng về loại hình và phong phú về nội dung của hệ thống báo chí, truyền thông. Với hơn 1 nghìn cơ quan báo chí in và điện tử, phát thanh, truyền hình, với hàng chục nghìn người hoạt động trong cơ quan báo chí, được cấp thẻ nhà báo. Việt Nam còn được ghi nhận là một trong những nước có tốc độ tăng trưởng và sử dụng internet cao nhất thế giới với gần 70 triệu người sử dụng (chiếm hơn 70% dân số). Sóng của nhiều cơ quan truyền thông quốc tế như KBS, CNN, BBC, TV5, NHK, Bloomberg… được tiếp cận dễ dàng tại Việt Nam.

Sự đời vẫn thế, bất chấp những sự thật đó, các tổ chức “phóng đại không biên giới” như RSF với Việt Nam vẫn đưa ra các loại “bảng xếp hạng”, “thống kê”, “báo cáo láo” với những quy kết để phục vụ mục đích chính trị, khuếch đại tự do cá nhân với thể chế đa nguyên, đa đảng; ca ngợi cái gọi là “dân chủ phương Tây”, trong khi các giá trị dân chủ xã hội chủ nghĩa bị bỏ qua.

Không khó để giải mã thái độ “thù địch không biên giới” của RSF đối với Việt Nam, khi ta vào Wikipedia để tìm hiểu về Tổ chức này. Hóa ra đây là tổ chức nhận tài trợ nhiều từ nhà tỷ phú Mỹ George Soros – người đã ủng hộ Công đoàn Đoàn Kết (Ba Lan) hàng triệu đôla và từ Quỹ quốc gia Hỗ trợ Dân chủ – tổ chức mà 90% ngân sách xuất phát từ ngân sách quốc gia Hoa Kỳ và Bộ Ngoại giao Mỹ. Nhiều người đã cáo buộc tổ chức này không có gì là khách quan “khi tường trình việc phân biệt đối xử nhà báo một cách có chọn lọc trước. Việc chọn lọc các nước mang định hướng của sự chọn lọc từ Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ”. Chả thế mà “việc 16 nhà báo bị giết chết trong lần NATO không kích Đài Truyền hình Nam Tư RTS cũng không được nhắc đến trong bất cứ một bản tường trình hằng năm nào”. Ngay tại Pháp, nơi đóng “đại bản doanh” của RSF, năm 2005, Thierry Meyssan – Chủ tịch nhật báo Paris và nhà báo Red Voltaire đã tố cáo RSF câu kết với “Trung tâm báo chí vì Cuba tự do – CFC” (tổ chức phản động chống Cuba) để thực hiện hợp đồng trị giá 125.000 USD với điều kiện của CFC đưa ra là RSF phải đưa nhiều thông tin sai sự thật để người nước ngoài biết việc “đàn áp nhà báo ở Cuba” và ủng hộ “thân nhân những nhà báo bị bắt giữ” .

Từ châu Mỹ, nữ nhà báo nổi tiếng Diana Barahona, làm việc cho Hội đồng các vấn đề về Tây Bán Cầu (Council on Hemispheric Affairs – tổ chức chuyên nghiên cứu về chính sách của Mỹ đối với Mỹ Latinh từ năm 1975), đã vạch trần RSF dính líu đến hàng loạt hoạt động nhằm lật đổ Tổng thống Haiti, ông J.B. Aristide trong cuộc khủng hoảng chính trị ở nước này năm 2004. Theo đó, RSF đã nhận thực hiện một “hợp đồng tuyên truyền” (trị giá gần 500.000 USD) tấn công Tổng thống J.B. Aristide là “dã thú của tự do báo chí” để gây áp lực lật đổ ông.

Thấy rõ bản chất của tổ chức này không khác gì công cụ tâm lý chiến do Mỹ và phương Tây đẻ ra, nuôi dưỡng, nhằm vào các quốc gia do một đảng lãnh đạo hoặc do Đảng Cộng sản lãnh đạo, các nước theo xu hướng XHCN như Việt Nam, Trung Quốc, Cuba… đều trở thành “kẻ thù” của RSF. Bởi thế, nó bất chấp thủ đoạn, chiêu trò để “phóng đại” mọi thứ miễn là đạt mục đích đen tối là dễ hiểu.

Tham khảo các bài sau:

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *