Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
21429

Khôi hài những bức tranh tô vẽ “chính trị Việt hỗn loạn”!

Gần đây, lợi dụng  việc Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng từ chức xuất phát từ chịu trách nhiệm nêu gương đảng viên, họ ra sức vẽ vời, tưởng tượng ra cuộc “cung đấu” ông này hạ bệ ông kia, ông này đã làm ra kịch bản nock out ông nọ, với vô vàn kịch tính, mưu mô xảo quyệt, phe phái hùng hậu. Rồi họ còn say sưa phác họa lên các bức tranh “đấu đá” nhân sự cấp cao của Đại hội Đảng XIV với cuộc chiến giành ghế Tổng Bí thư như thể họ là “con giun” nằm trong bụng các ông bà  Nguyễn Phú Trọng, Phạm Minh Chính, Vương Đình Huệ, Trương Thị Mai, Tô Lâm, …. Cái kết của những bức tranh tô vẽ đó, lòi ngay cái đuôi là màn công kích dân chủ, tự do, nhân quyền ở Việt Nam, đòi chuyển đổi chế độ sang đa đảng, đòi tự do bầu cử như Mỹ và các nước phương Tây,…

Thật hài! Họ cứ làm như thể, cả Bộ Chính trị, cả Ban Chấp hành Trung ương Đảng hay cả Quốc hội Việt Nam hàng trăm, hàng ngàn con người ngày ngày tham gia công tác quy hoạch nhân sự, giám sát tổ chức bộ máy Đảng, Nhà nước, bỏ phiếu trong công tác nhân sự cũng như các quy định chi tiết đã được Đảng ban hành về tiêu chuẩn cho từng chức danh Nhà nước,…đều là thứ “trang trí” cho đẹp vậy!?!

Họ càng không hiểu về nguyên tắc vận hành trong tổ chức bộ máy nói chung, công tác nhân sự nói riêng của Đảng, Nhà nước Việt Nam là “tập trung dân chủ”, vừa nêu cao tinh thần dân chủ, phát huy vai trò, ý kiến cá nhân nhưng phải đảm bảo “tính tập trung”, nhằm giữ đoàn kết nội bộ, tính thống nhất của tổ chức. Bài học lịch sử làm nên sức mạnh, chiến thắng mọi hoàn cảnh từ khi ra đời của Đảng Cộng sản Việt Nam là giữ vững sự đoàn kết thống nhất trong Đảng và hệ thống chính trị, nên không có chỗ cho màn “khẩu chiến” hay “cung đấu” phát tác.

Có thể thấy rõ, nhóm người hành nghề “đấu tranh dân chủ cho Việt Nam” ở Mỹ và phương Tây đã quên đi nền tảng văn hóa, xã hội  truyền thống của người phương Đông, trong đó có Việt Nam, không thể tồn tại hoặc chấp nhận được mô hình chính trị hay dân chủ “kiểu Mỹ” như vậy.

Những ngày qua, truyền thông thế giới lại dõi mắt theo cuộc chiến kích tính giữa cựu Tổng thống thứ 45 của nước Mỹ là ông Donald Trump và đương kim Tổng thống thứ 46 của nước Mỹ là ông Joe Biden để trở thành hai ứng cử viên để tranh chức Tổng thống Mỹ thứ 47.  Đến nay, cả hai ứng cử viên này với sự hậu thuẫn của đảng mình đã ráo riết bước vào cuộc “tái đấu” cùng với những lời chỉ trích cá nhân không nhân nhượng, không giới hạn bởi bất cứ tiêu chuẩn đạo đức hay pháp lý nào. Họ đặt tên, cáo buộc nhau là  “kẻ dối trá”, “kẻ thù của nền dân chủ Mỹ”, “liếm gót những kẻ độc tài và chuyên quyền hung hãn trên khắp thế giới”… Có thể thấy “giấc mơ Mỹ” mà Barack Obama từng viết, khiến ông nổi tiếng và làm nên “giấc mơ” trở thành Tổng thống Mỹ thứ 44 của ông ấy, đang ngày càng rời xa nước Mỹ khi sự phân chia nước Mỹ thành hai nửa giống y như hố sâu ngăn cách giữa 2 đảng “độc chiến”, càng ngày càng sâu! Sự đoàn kết, giảng hòa chính trị mà Obama mơ ước để làm nên sức mạnh cho nước Mỹ ngày càng vô vọng!

Vậy nên, chưa khi nào, niềm tin của dân Mỹ vào thể chế chính trị, vào nền dân chủ của mình lại thấp như hiện nay. Cuộc thăm dò công bố ngày 9/10/2023 của CNN/ORC International cho biết trong hơn 1.200 cử tri được hỏi ý kiến có tới 83% nói rằng họ không ủng hộ cách thức làm việc của Quốc hội, trong đó 65% cho rằng hiệu quả hoạt động của Quốc hội Mỹ khóa 113 hiện nay là “tệ hại nhất trong lịch sử”. Ấy thế nhưng với kẻ tự xưng “đấu tranh dân chủ cho Việt Nam” ở trong nước và thành phần “nhà dân chủ, dân quyền” gốc Việt vẫn khư khư lấy thể chế chính trị và mô hình bầu cử kiểu Mỹ, luôn đòi lấy đó làm “khuôn mẫu” cho Việt Nam. Đảng, Nhà nước không đi theo mô hình đó là “phản bội văn minh”, “tước đoạt lợi ích của nhân dân”,…

Mỗi quốc gia đều có một thể chế chính trị riêng, văn hóa riêng phù hợp, thích ứng với đặc tính dân tộc mình. Mọi sự áp đặt từ bên ngoài hay đi ngược với lại giá trị văn hóa đó, nếu không gây ra thảm họa cho đất nước cũng là khủng hoảng xã hội. Bài học cho Mỹ và các nước phương Tây khi áp đặt chính trị đối với các quốc gia Hồi giáo cho thấy rõ điều đó, nhưng tiếc rằng, vì lợi ích đế quốc, họ vẫn chưa chịu từ bỏ.

Có thể nói, việc tồn tại tàn dư nhúm người nói tiếng Việt, đã mang quốc tịch Mỹ nhưng vẫn chưa chịu an phận, ngày ngày còn muốn chi phối, lôi kéo người dân trong nước thực hiện ảo tưởng “phục quốc” VNCH, rồi chống phá quê hương bất chấp thủ đoạn kiểu này, thật đáng lên án.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *