Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
14617

Trò lố của những kẻ khoác áo dân chủ: tung hô từ Ngô Đình Diệm đến Nguyễn Văn Thiệu!

Một khuynh hướng tuyên truyền thường được những kẻ khoác áo “đấu tranh dân chủ”, “chống độc tài cộng sản” sử dụng lặp đi lặp lại, theo đó họ thánh hoá hai tổng thống Việt Nam Cộng hoà là Ngô Đình Diệm và Nguyễn Văn Thiệu, bất chấp cái thực tế rằng Diệm chỉ là con bài được Mỹ dựng lên, khi không còn “thỏa mãn” thì giật dây cho Thiệu ám sát để lật đổ Diệm nhằm thực hiện chiến lược chiến tranh mới đối với Việt Nam. Những bài viết kiểu này sẽ trở thành một trò hề nếu được dịch sang tiếng Anh, vì cả Diệm lẫn Thiệu đều từng bị dư luận quốc tế lên án như những tổng thống độc tài, tham nhũng, đứng đầu một chế độ bù nhìn không thể tồn tại nếu không được Mỹ viện trợ.

Hôm 29/09/2023, để kỷ niệm ngày giỗ Nguyễn Văn Thiệu, các nhóm chống cộng cờ vàng ở hải ngoại lại truyền tay nhau một bài thơ được tuyên bố là của ông này, do ông ta viết vào nhật ký sau khi đi thăm chiến trường Quảng Trị. Mượn các chi tiết trong bài thơ, họ ca ngợi Thiệu là một “tổng thống thời chiến” “thương lính”, “thương dân”, “yêu nước”, sẵn sàng cáng đáng trách nhiệm trước dân tộc.

Bình luận về trò hề này, cây bút Yến Thanh cho rằng, tại sao bài thơ ra vẻ thương dân thương lính của Thiệu lại có thể nhảy từ nhật ký của ông ta lên mặt báo, để rồi được xài lại làm post chống cộng mấy chục năm sau? Khả năng cao nhất là ngay từ đầu, nó đã được viết để dùng làm tài liệu tuyên truyền, nhằm xây dựng hình tượng Thiệu và vớt vát niềm tin vào ông ta, trong hoàn cảnh chế độ Sài Gòn rối ren sau trận thành cổ Quảng Trị.

Quan trọng hơn thế, Nguyễn Văn Thiệu có theo đuổi các giá trị dân tộc, dân chủ mà các bài đăng của giới chống cộng đang cố tuyên truyền cho ông ta hay không? Thiệu đã dành cả cuộc đời của mình để chứng minh là không có chuyện đó.

Trước hết, Nguyễn Văn Thiệu không hề yêu nước. Năm 1945, Nguyễn Văn Thiệu gia nhập lực lượng Việt Minh, nhưng đào ngủ để vào Nam theo Pháp ngay khi nghe tin Pháp đã trở lại Đông Dương hòng lấy lại thuộc địa. Năm 1963, Nguyễn Văn Thiệu tham gia lật đổ và ám sát Ngô Đình Diệm dưới sự hậu thuẫn của người Mỹ, dọn đường cho Mỹ ồ ạt đưa quân vào chiếm đóng Việt Nam, nhiều lần thảm sát thường dân Việt Nam ở các địa phương. Một người vì tham vọng thăng tiến mà liên tục phản bội, liên tục theo chân ngoại quốc, rước ngoại quốc về chiếm đóng và tàn phá đất nước mình, thì không thể xem là người yêu nước.

Bản thân Nguyễn Văn Thiệu cũng tự nhìn mình như một tên lính đánh thuê cho ngoại quốc. Khi chế độ Việt Nam Cộng hoà sắp sụp đổ, để biện minh cho thất bại của mình, Thiệu tuyên bố rằng ông ta thua trận vì người Mỹ không còn tài trợ như trước đây. Ông ta nói:

“…Tôi từng nói với người Mỹ: Mấy ông bảo chúng tôi làm những việc mà chính mấy ông không làm được với nửa triệu lính, binh hùng tướng mạnh, xài gần 300 tỷ Mỹ kim trong 6 năm trời. Nếu [các ông] không muốn nói là bị Cộng sản đánh bại ở Việt Nam thì cũng phải nói một cách khiêm nhường là mấy ông không có thắng. Mấy ông chỉ tìm một cái lối thoát danh dự. Thì bây giờ với cái quân đội này, súng thiếu, đạn thiếu, thuốc thiếu, xăng thiếu, máy bay thiếu, không có B-52 lại bảo tôi làm cái chuyện đội đá vá trời thì có khác gì mấy ông cho tôi 3 Mỹ kim mà bảo tôi đi máy bay hạng nhất, ở phòng ngủ có giá 1 ngày 30 Mỹ kim, ăn 1 ngày 4–5 miếng thịt bò, uống 1 ngày 7-8 ly rượu. Không làm được, phi lý? […] Và mấy ông còn 1 năm nữa, mấy ông ăn cái lễ 200 năm. Thì tôi có hỏi họ hẳn hoi là lời nói của Hoa Kỳ có còn đáng tin cậy hay không? Mà những gì mấy ông hứa có giá trị gì hay không? 300 triệu Mỹ kim có đáng gì với mấy ông? 300 triệu Mỹ kim mà so với cái chuyện mấy ông bảo tôi rằng hãy làm 1 chiến thắng, hãy ngăn chặn 1 sự xâm lăng [của Cộng sản Bắc Việt] mà mấy ông làm trong 6 năm trời không được! […] Mỹ đánh không lại Cộng sản nên bỏ mặc Việt Nam Cộng hòa đánh một mình thì làm sao ăn. Có giỏi thì Mỹ vô đây lần nữa…”.

Mỹ cấp tiền thì đánh, không cấp tiền thì không đánh, vậy ông ta khác gì một tên lính đánh thuê cho ngoại bang? Những lời này của Thiệu phản ánh rõ nhân cách của ông ta, và cả tính chất bù nhìn của chế độ Việt Nam Cộng hoà khi đó.

Còn về các giá trị dân chủ thì sao? Sau khi lật đổ Diệm và vượt qua các tướng lĩnh khác để lên nắm quyền, Thiệu đã dựng lên một chế độ không khác gì Diệm trong khoản độc tài, đàn áp đối lập chính trị, đàn áp báo chí, đàn áp tôn giáo. Chẳng hạn, để nắm chắc phần thắng trong cuộc bầu cử năm 1971, Nguyễn Văn Thiệu tiến hành áp đặt các quy định mới, ngăn cấm quyền tham gia tranh cử của hầu hết ứng cử viên. Số người còn lại, trong đó có Nguyễn Cao Kỳ, đều tự rút tư cách ứng cử viên vì biết trước rằng cuộc bầu cử sẽ có gian lận. Là ứng cử viên duy nhất tham gia tranh cử tổng thống, Nguyễn Văn Thiệu tái đắc cử với 94% số phiếu bầu. Cuộc bầu cử này đã khiến dư luận quốc tế đồng loạt chỉ trích chế độ Việt Nam Cộng hoà, khiến chế độ này mất hết tính chính danh.

Trong thời gian nắm quyền, Nguyễn Văn Thiệu cũng bị chỉ trích là đã làm ngơ trước tệ nạn tham nhũng tràn lan, và chỉ bổ nhiệm những người trung thành với mình thay vì những sĩ quan có năng lực vào các vị trí chỉ huy trong quân đội. Trong Chiến dịch Lam Sơn 719 năm 1971 và Chiến dịch Xuân – Hè 1972, Quân lực Việt Nam Cộng hòa đã phải hứng chịu những tổn thất nặng nề do sự thiếu năng lực của các tướng lĩnh dưới trướng ông ta. Vậy là giới chống cộng đang ca ngợi một tổng thống độc tài và tham nhũng, trong khi chính họ tự xưng là chống độc tài và tham nhũng.

Trong bài diễn văn từ chức ngày 21/04/1975, Nguyễn Văn Thiệu tuyên bố rằng “tôi từ chức nhưng tôi không đào ngũ”, và khẳng định mình sẽ tái ngũ để tiếp tục chiến đấu trong vai trò một vị tướng “kề bên anh em chiến sĩ”. Nhưng ngay sau đó, Thiệu đã bí mật bỏ Sài Gòn chạy sang Đài Loan trên một chiếc máy bay C-118 vào đêm 25, rạng sáng ngày 26. Đoạn kết này trong sự nghiệp chính trị của Nguyễn Văn Thiệu cho thấy rõ ông ta là một kẻ trí trá, bội bạc, và góp phần đáng kể vào sự sụp đổ của chế độ Sài Gòn, do làm nó mất hết tính chính danh. Thật nực cười khi giới chống cộng vẫn đang mù quáng tôn một nhân vật như vậy làm thần tượng.

Ngầm về trò lố này của những kẻ khoác áo dân chủ kia, thấy không hề lạ lẫm: Việt tân vừa phải nghe lời quan thầy giương ngọn cờ đấu tranh bất bạo động, vẫn vừa tôn sùng tổ phụ là Hoàng Cơ Minh – kẻ khủng bố chính hiệu chiếu theo tiêu chuẩn tội phạm khủng bố. Vậy nên mới có chuyện, vừa nghe lời quan thầy về cách thức chống cộng, vẫn không thể không lễ lạt, cúng bái với những kẻ mà khai sinh ra họ được.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *