Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
25691

CÁCH CHÍNH PHỦ HOA KỲ THÔNG QUA “CỨU TRỢ” ĐỂ CHUYỂN TIỀN CHO GIỚI SIÊU GIÀU

BBT xin giới thiệu bài báo của nhà báo Eric Zuesse do ông Ngô Mạnh Hùng dịch cung cấp cho ta những “dữ liệu” chứng minh, đối tượng hưởng lợi nhiều nhất từ gói cứu trợ khủng của Chính phủ Mỹ ngay chính trong đại dịch bệnh nghiêm trọng hàng đầu trong lịch sử nước này. Cụ Marx đã nói điều này từ thế kỷ 18, nhưng nhiều người Việt vẫn quyết không thừa nhận!
====
Vào ngày 14 tháng 12, hai bản tin xuất sắc, dù muộn màng, đã được công bố về một số vụ tham nhũng lớn đứng sau đạo luật cứu trợ coronavirus liên bang ban đầu của Hoa Kỳ, Đạo luật CARES, và về việc các Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ của cả hai đảng hiện đang có ý định tiếp tục tham nhũng bằng một đạo luật khác. (LƯU Ý: Bản tin hiện tại này có thể được xem như một sự xác nhận và giải thích thêm về những gì tôi đã dự đoán trong bài báo của mình vào ngày 22 tháng 4, “Tại sao nước Mỹ hậu Coronavirus sẽ có tình trạng nghèo đói lớn” – https://theduran.com/why-post-coronavirus-america-will…/. Điều đó đã được được xác nhận trong hai báo cáo tin tức nói trên mà tôi trích dẫn dưới đây).
Về Đạo luật CARES, J. Robert Downen đã đặt tiêu đề trong Houston Chronicle vào ngày 14 tháng 12, “Nhà thờ Lakewood của Joel Osteen nhận được 4,4 triệu đô la trong khoản vay PPP liên bang” – https://archive.is/8ThBf, và ông báo cáo rằng “Lakewood đã nhận được khoản vay 4,4 triệu đô la thông qua Chương trình Bảo vệ Tiền lương, một phần của Đạo luật CARES của liên bang đã cung cấp các khoản vay để trả lương cho nhân viên hoặc cho các chi phí hoạt động cơ bản khác như tiện ích công cộng. Chương trình này đánh dấu việc lần đầu tiên các nhà lập pháp liên bang cho phép hỗ trợ tài chính trực tiếp cho các nhà thờ … Hơn 1.000 nhóm tôn giáo ở Texas đã nhận hàng trăm triệu đô la để duy trì tổng cộng 59.000 nhân viên, tờ Chronicle đưa tin vào tháng Bảy”.
Vào thời gian bắt đầu xảy ra đại dịch coronavirus, vào ngày 24/1/2020, chính quyền bang Texas đã thông báo rằng “Lực lượng lao động của chúng tôi tiếp tục phát triển và hiện là 14.188.100 người Texas mạnh mẽ”, điều này có nghĩa là Đạo luật CARES đã vi phạm tiền lệ (“lần đầu tiên các nhà lập pháp liên bang cho phép hỗ trợ tài chính trực tiếp cho các nhà thờ”), giúp duy trì chỉ cho 59.000 người Texas có việc làm ở nhà thờ, và do đó, nó thậm chí không thể tạo ra bất kỳ tác động đáng kể nào đến tỷ lệ thất nghiệp ở Texas, mà chỉ cải thiện cơ hội tái cử của các quan chức nhà nước ở Texas, bằng cách mua từ các nhà thuyết giáo ở Texas (những người có nhiều ảnh hưởng chính trị ở bang đó) một thái độ thuận lợi hơn đối với những người giữ chức vụ chính phủ đương nhiệm, những người đã cung cấp sự quan tâm đặc biệt này, theo cách quan tâm đặc biệt của họ.
Bài báo của Downen cũng liệt kê 16 tổ chức ở Texas (chẳng hạn như “Percheron Holdings LLC”) đã được liên bang cho vay ít nhất 10.000.000 đô la mỗi tổ chức; và điều đó cho thấy, sự rộng rãi của Chính phủ liên bang không chỉ dành cho các tổ chức tôn giáo mà cả các tổ chức “phi lợi nhuận” khác.
Tuy nhiên, nếu mục đích thực sự của Đạo luật CARES là giúp người lao động thay vì giúp đỡ ông chủ của họ, thì công ty sẽ không phải chuyển giao cái gì cho người lao động, mà thay vào đó, mọi thứ sẽ được chính phủ liên bang trả trực tiếp cho từng công nhân, và bất kỳ công ty nào đang bị thiệt hại trong đợt dịch bệnh có thể nộp đơn lên Cơ quan Quản lý Doanh nghiệp Nhỏ của Hoa Kỳ, để được hỗ trợ khoản vay, để công ty đó (hoặc nhà thờ, hoặc v.v.) có thể tiếp tục kinh doanh, nếu không thì họ đã phá sản.
Nói cách khác: tất cả các khoản tiền CARES chuyển đến các công ty đều không mang lại lợi ích cho người lao động nói chung mà chỉ thông qua người chủ sử dụng lao động để chi một phần nào đó chỉ cho những người làm công trung thành nhất của họ, và do đó thực sự nó là khoản trả chính trị cho những người giàu nhất, để giữ chân ghế chính trị cho những người đương nhiệm ở bang cũng như các quan chức chính phủ. Một nền dân chủ như thế này thực sự là rất “dân chủ”!
Một điểm nữa là bản tin trên Houston Chronicle chỉ xuất hiện sau “cuộc bầu cử” năm 2020, chứ không phải trước nó. Vì vậy: không giúp được gì cho cử tri trong việc chuẩn bị cho “cuộc bầu cử” vào tháng 11.
Cũng vào ngày 14 tháng 12, blog của nhà báo điều tra vĩ đại David Sirota đã đăng với tiêu đề “SCOOP: Dự luật kích thích trả tiền cho các nhà thầu quân sự tư nhân, còn các khoản thanh toán trực tiếp cho gia đình thì không” đã báo cáo rằng: “Dự luật kích thích mới dài 525 trang là một điều khoản mang lại lợi ích cho các nhà thầu quân sự, trong khi nó từ chối đối với người lao động và các doanh nghiệp nhỏ trên khắp đất nước”. Ông và phóng viên Julia Rock của mình đã mở đầu bằng cách lưu ý rằng: “Đầu năm nay, các thượng nghị sĩ Cộng hòa đã đưa ra ý tưởng chi tiền để trả cho những người Mỹ không phải làm việc trong thời kỳ đại dịch. Chỉ vài tháng sau, nhóm thượng nghị sĩ Dân chủ đã ký vào đạo luật kích thích cho phép chính phủ trả tiền cho các nhà thầu quốc phòng không hoạt động, ngay cả khi những nhà thầu đó thu được lợi nhuận lớn trong thời kỳ đại dịch. Trong khi đó, dự luật tương tự loại trừ các điều khoản lưỡng đảng cho phép thanh toán trực tiếp cho hàng triệu người Mỹ đang phải vật lộn để tồn tại”. Họ báo cáo rằng các nhà lãnh đạo đảng Dân chủ trong Quốc hội (đặc biệt là Thượng nghị sĩ Mỹ Joe Manchin của Tây Virginia) đang âm thầm làm việc để có thể thông qua vụ tham nhũng mới này thành luật, tham nhũng không kém các đồng nghiệp đảng Cộng hòa táo bạo hơn của họ đang làm điếm cho các nhà thầu quốc phòng – Khu liên hợp Công nghiệp Quân sự – về cơ bản viết các lệnh trừng phạt quốc tế của Mỹ và các chính sách đối ngoại khác, để tối đa hóa doanh số bán vũ khí quân sự do Mỹ sản xuất trên toàn cầu”.
Tuy nhiên, tất cả những tin tức này đểu là muộn màng, trừ khi các phương tiện truyền thông “tin tức” lớn của Mỹ, chẳng hạn như Washington Post, New York Times, CNN, Fox, ABC, CBS, NBC và The Atlantic – tất cả đều thuộc sở hữu của và được kiểm soát bởi hơn 600 tỷ phú của Mỹ – sẽ quyết định đưa vấn đề ra công khai (và những điều như thế họ chưa từng làm). Họ không bao giờ đặt câu hỏi liệu việc phân chia lợi ích công thông qua các ông chủ sử dụng lao động có cấu thành bất cứ điều gì khác ngoài tham nhũng và việc cài đặt một tầng lớp quý tộc siêu giàu thay thế nền dân chủ bằng chế độ độc tài của các quý tộc.
Đây là một vấn đề cơ bản, và nó luôn luôn được tránh, bị cấm xuất bản. (Trên thực tế, một bài báo đánh giá pháp luật gần đây, có tiêu đề “Chuyện hoang đường về chương trình bảo vệ tiền lương dành cho các doanh nghiệp nhỏ” – https://lawreview.law.ucdavis.edu/…/54-online-Joo…, đã từng phần nào đề cập những gì đang xảy ra bằng cách nói rằng chương trình đó, thường được viết tắt là “PPP”, đã bị bán cho lợi ích của giới tài phiệt. Bài báo này tuyên bố rằng: “Việc lên án các công ty lớn bằng thông tin sai lệch đã che khuất thực tế rằng Quốc hội đã thiết kế một chương trình thiếu sót với khả năng hạn chế để có thể giúp đỡ các doanh nghiệp nhỏ”
Nhưng thực tế việc tố cáo các công ty lớn không hề là “thông tin sai lệch”, và Quốc hội cũng không chỉ là “thiếu sót”. Trên thực tế, những người vận động hành lang cho các tập đoàn lớn đã vận động và trả tiền rất nhiều cho các Đại biểu và Thượng nghị sĩ để tuân theo toàn bộ Đạo luật CARES với những khoản ưu đãi khổng lồ cho các tập đoàn lớn và các nhà đầu tư trong các tập đoàn đó; và kết quả là thị trường chứng khoán Phố Wall bùng nổ ngay cả khi tỷ lệ thất nghiệp tăng vọt.
“Quốc hội đã thiết kế một chương trình thiếu sót” vì họ được trả tiền để tạo ra những “sai sót” trong đó. Bản thân giới hàn lâm thường là hoàn toàn không đủ năng lực, hoặc là một phần của tham nhũng, và do đó nó nên được xem như là một phần của phương tiện truyền thông “tin tức” – nói cách khác: tuyên truyền nhồi sọ).
Có lẽ tất cả các phương tiện truyền thông “tin tức” của Mỹ phải được quốc hữu hóa và trao tặng cho một quỹ tín thác công cộng do một ban giám đốc đứng đầu, bao gồm 100 người Mỹ có thu nhập thấp được xác nhận, những người khác (hơn họ, thuộc giới nhà giàu) được chọn ngẫu nhiên từ dân số chung, và sau đó, xem ai sẽ chọn và sa thải các quan chức hàng đầu của tất cả 20 tập đoàn truyền thông lớn nhất quốc gia, để làm cho báo chí – truyền thông thông tin chính xác đến công chúng, thay vì tiếp tục lừa dối công chúng trong những cách mà những người siêu giàu (cả tự do và bảo thủ) chung mong muốn tẩy não công chúng để lừa dối họ.
Có lẽ điều đó sẽ làm được. Có thể điều đó sẽ khôi phục nền dân chủ cho Hợp chủng quốc Hoa Kỳ. Dân chủ là không thể nếu không có công chúng được thông tin chính xác. Nhưng, ở Mỹ, thay vào đó, công chúng bị lừa dối một cách có hệ thống, để che giấu họ khỏi những gì mà các tỷ phú của cả hai đảng chính trị của quốc gia này muốn công chúng không biết, hoặc không hiểu. Đó không thể là một nền dân chủ.
Hình ảnh có thể có: văn bản cho biết 'tuoitre.vn tuoitre online f TTo- Gói cuu trợ COVID-19 trị giá 900 ti USD mà Quoc hội My vừ'a thông qua ngày 21-12 có dành gân 170 triêu USD cho Viêt Nam, với các hạng mục liên quan dến chất đôc màu da cam và hoa giải sau chiến tranh.'
                                                                                Chính phủ Mỹ lừa dối dân Mỹ là để … cứu trợ cho Việt Nam?
Với một nền “dân chủ” do tầng lớp quý tộc thống trị, mọi thứ chỉ là một cái vợt. Ngay cả một dự luật cứu trợ covid-19 cũng vậy!
===
Thật may, giới trí thức Mỹ vẫn còn nhiều nhà báo dám nói sự thật, phơi bày sự thật cho chúng ta hiểu tường tận!
Hiếu Ngọc

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *