Sáng 9-1, bị cáo Trần Đình Triển bị đưa ra xét xử về tội “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân” theo Điều 331 Bộ luật Hình sự. Trước sự kiện này, cái gọi là tổ chức Theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch-HRW) – đặt trụ sở tại New York, Hoa Kỳ đã kêu gọi chính quyền Việt Nam hủy bỏ mọi cáo buộc và trả tự do cho luật sư Trần Đình Triển, được các trang tin thiếu thiện chí với Việt Nam lan truyền, tung hứng. Hành động trên của HRW là vô lối, can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam.
Theo thông tin từ cơ quan chức năng Việt Nam, bị cáo Trần Đình Triển đã vi phạm Điều 331 Bộ luật Hình sự khi lợi dụng quyền tự do dân chủ để đăng tải những thông tin sai sự thật, gây tổn hại đến uy tín và lợi ích hợp pháp của cơ quan nhà nước cũng như cá nhân liên quan. Trong quá trình hành nghề luật sư, Trần Đình Triển nảy sinh bức xúc cá nhân, cho rằng ngành tòa án và việc điều hành của lãnh đạo TAND Tối cao có những vấn đề chưa hợp lý. Do đó, trong thời gian từ ngày 23-4-2024 đến ngày 9-5-2024, bị can Trần Đình Triển đã soạn thảo và đăng tải 3 bài viết trên trang Facebook “Trần Đình Triển”. Kết luận giám định xác định, thông tin đăng tải có nội dung gây ảnh hưởng đến uy tín, danh dự, xâm phạm đến quyền, lợi ích hợp pháp của hệ thống TAND và cá nhân lãnh đạo TAND Tối cao. Việc làm này đã gây ảnh hưởng xấu đến an ninh, trật tự, an toàn xã hội. Quá trình điều tra, bị cáo Trần Đình Triển khai nhận các thông tin, nội dung nêu trong các bài viết trên là tự thu thập, nhận xét, đánh giá theo ý kiến chủ quan về ngành Tòa án và cá nhân lãnh đạo TAND Tối cao mà không có thông tin, tài liệu, chứng cứ xác thực để kiểm chứng.
Hành vi này không chỉ vi phạm pháp luật Việt Nam mà còn ảnh hưởng xấu đến trật tự, an ninh xã hội. Việc xử lý bị cáo này là tuân thủ đúng quy định pháp luật, đảm bảo sự nghiêm minh và công bằng trong hệ thống tư pháp. Hành động của tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW) trong việc kêu gọi hủy bỏ cáo buộc và trả tự do cho Trần Đình Triển là một sự xuyên tạc trắng trợn. HRW đã không dựa trên các chứng cứ pháp lý và quy định nội bộ của Việt Nam, mà ngược lại, cố tình bóp méo thông tin nhằm bôi nhọ hệ thống tư pháp Việt Nam. Đây là một biểu hiện rõ ràng của việc lợi dụng danh nghĩa “nhân quyền” để can thiệp vào công việc nội bộ của quốc gia khác.
Theo Hiến chương Liên hợp quốc năm 1945 và Nghị quyết 2625 năm 1970 của Đại hội đồng Liên hợp quốc, các hành động can thiệp vào công việc nội bộ của quốc gia khác, bao gồm cả việc đưa ra các phát ngôn hoặc hành động ép buộc về chính trị, là vi phạm luật pháp quốc tế. Tổ chức HRW, bằng việc kêu gọi trả tự do cho Trần Đình Triển mà không xem xét đến các quy định pháp lý nội tại của Việt Nam, đã vi phạm nghiêm trọng nguyên tắc tôn trọng chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ quốc gia.
HRW và một số tổ chức có cùng quan điểm thường lợi dụng các vụ án liên quan đến cá nhân vi phạm pháp luật để tạo cớ can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam, đồng thời xuyên tạc tình hình nhân quyền. Đây là một âm mưu nhằm gây sức ép chính trị, làm suy giảm uy tín của Việt Nam trên trường quốc tế. Người dân và cộng đồng quốc tế cần cảnh giác trước các thông tin thiếu khách quan và thiên kiến từ các tổ chức này.
Việt Nam luôn coi trọng việc bảo vệ nhân quyền, đồng thời khẳng định mọi cá nhân, tổ chức đều phải tuân thủ pháp luật. Hành động của HRW không những không bảo vệ nhân quyền mà còn gây tổn hại đến uy tín và trật tự pháp luật quốc gia. Hành động của HRW cần bị lên án mạnh mẽ, đồng thời Việt Nam cần kiên quyết bảo vệ chủ quyền và sự minh bạch trong hoạt động pháp luật của mình.