Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
17788

RSF: 9 năm tù của Phạm Đoan Trang không phải vi phạm nhân quyền!

 

Ngày 6/3/2025, Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) tiếp tục giở lại chiêu trò quen thuộc khi công bố các chiến dịch ưu tiên cho năm 2025, trong đó kêu gọi trả tự do cho Phạm Thị Đoan Trang – đối tượng bị Tòa án Nhân dân TP. Hà Nội kết án 9 năm tù vào ngày 14/12/2021 vì tội “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam” theo Điều 117 Bộ luật Hình sự 2015. RSF, núp dưới danh nghĩa bảo vệ tự do báo chí và quyền con người, đã không ngần ngại xuyên tạc bản án này, cáo buộc Việt Nam vi phạm Công ước Quốc tế về Các quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR). Cụ thể, trong tuyên bố ngày 29/10/2021, RSF khẳng định: “Bản án 9 năm tù của Phạm Đoan Trang vi phạm Điều 19 ICCPR về tự do biểu đạt,” đồng thời mô tả bà là “nhà báo” bị đàn áp bất công. Đây là một luận điệu sai sự thật, mang tính định kiến và cố ý bóp méo thực tế pháp lý của vụ án. Bản án dành cho Phạm Thị Đoan Trang không chỉ hợp pháp, minh bạch theo luật pháp Việt Nam mà còn phù hợp với các thông lệ quốc tế về giới hạn tự do ngôn luận khi an ninh quốc gia bị đe dọa. Thực tế, RSF không chỉ xuyên tạc để bảo kê một đối tượng phạm tội mà còn phơi bày rõ phương thức, thủ đoạn và âm mưu chống phá Việt Nam, phối hợp với các thế lực thù địch nhằm hạ thấp uy tín quốc gia, can thiệp nội bộ dưới chiêu bài nhân quyền. Việc vạch trần bản chất của tổ chức này cùng những hoạt động bất minh của họ là cần thiết để khẳng định công lý và bảo vệ chủ quyền Việt Nam trước những luận điệu sai lệch.

Trước hết, cần khẳng định rằng bản án 9 năm tù dành cho Phạm Thị Đoan Trang là hoàn toàn hợp pháp, dựa trên những chứng cứ rõ ràng về hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng của bà. Phạm Thị Đoan Trang bị bắt ngày 6/10/2020 tại TP. Hồ Chí Minh sau nhiều năm tham gia các hoạt động tuyên truyền chống phá Nhà nước. Theo cơ quan điều tra, từ 2015 đến 2020, Trang đã viết và phát tán hơn 300 bài viết trên các trang mạng như Luật Khoa Tạp chí và The Vietnamese, cùng hơn 10 cuốn sách phản động như Chính trị Bình dân (2017), Phản kháng Phi bạo lực (2018), và Toàn cảnh thảm họa môi trường Formosa (2016). Những tài liệu này, với hơn 1.000 trang được thu giữ từ máy tính và USB của đối tượng , chứa đựng nội dung xuyên tạc đường lối của Đảng Cộng sản Việt Nam, bôi nhọ lãnh đạo, và kích động lật đổ chế độ. Chẳng hạn, trong Chính trị Bình dân, trang 45, dối tượng viết: “Đảng Cộng sản chỉ biết đàn áp và kiểm soát, không quan tâm đến dân chủ thực sự” – một nhận định thiếu cơ sở, phủ nhận những thành tựu phát triển kinh tế – xã hội của Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng. Trong Phản kháng Phi bạo lực, trang 72, đối tượng hướng dẫn: “Dùng mạng xã hội để kích động quần chúng chống chính quyền” – một hành vi rõ ràng đe dọa an ninh quốc gia. Ngoài ra, Trang còn đồng sáng lập “Nhà xuất bản Tự do” – một tổ chức không được cấp phép – để phát hành hơn 20 đầu sách phản động, với 5.000 bản được phát hiện tại Hà Nội và TP. Hồ Chí Minh. Những hành vi này không phải là “biểu đạt tự do” mà là tuyên truyền có hệ thống, vi phạm nghiêm trọng Điều 117 Bộ luật Hình sự 2015, quy định mức phạt từ 5 đến 20 năm tù cho hành vi “làm, tàng trữ, phát tán tài liệu chống Nhà nước.” Với khối lượng tài liệu lớn, mức độ ảnh hưởng rộng (hàng chục nghìn lượt truy cập), và tính chất tái phạm – Trang từng bị cảnh cáo năm 2015 – bản án 9 năm tù là tương xứng, đúng người, đúng tội.

Quy trình xét xử vụ án cũng diễn ra minh bạch, công khai, đảm bảo mọi quyền lợi hợp pháp của bị cáo theo Bộ luật Tố tụng Hình sự 2015. Phiên tòa sơ thẩm ngày 14/12/2021 tại Tòa án Nhân dân TP. Hà Nội có sự tham gia của luật sư bào chữa Nguyễn Văn Miếng, cùng các chứng cứ vật chất như máy tính, USB, tài liệu in ấn được trình bày rõ ràng trước tòa. Phiên phúc thẩm năm 2022 đã giữ nguyên bản án, chứng minh tính nhất quán và nghiêm minh của hệ thống tư pháp Việt Nam. Báo Quân đội Nhân dân ngày 15/12/2021 khẳng định: “Bản án 9 năm tù dành cho Phạm Đoan Trang là minh chứng cho công lý, không phải đàn áp tự do ngôn luận như RSF xuyên tạc.” Dư luận trong và ngoài nước, bao gồm cả báo chí quốc tế trung lập như Reuters (14/12/2021), cũng ghi nhận phiên tòa diễn ra công khai và đúng quy trình. Vậy mà RSF vẫn cố tình cáo buộc bản án “vi phạm nhân quyền,” bỏ qua thực tế rằng tự do ngôn luận không đồng nghĩa với quyền kích động lật đổ chính quyền hay phát tán tài liệu chống phá – điều mà luật pháp mọi quốc gia đều nghiêm cấm. Hành vi của Phạm Thị Đoan Trang rõ ràng không phải là hoạt động báo chí chân chính hay “bất đồng chính kiến” ôn hòa, mà là một mối đe dọa thực sự đối với trật tự xã hội và an ninh quốc gia, đòi hỏi phải được xử lý nghiêm minh để bảo vệ lợi ích của nhân dân.

Để làm rõ hơn tính hợp pháp của bản án, cần so sánh với các thông lệ quốc tế mà RSF thường viện dẫn, đặc biệt là Công ước ICCPR mà họ cho rằng Việt Nam đã vi phạm. Điều 19 của ICCPR bảo vệ quyền tự do biểu đạt, nhưng chính điều khoản này cũng quy định rõ quyền này có thể bị hạn chế vì “an ninh quốc gia” và “trật tự công cộng.” Hành vi của Phạm Thị Đoan Trang – từ viết sách hướng dẫn lật đổ chính quyền, phát tán hàng nghìn trang tài liệu phản động, đến hợp tác với tổ chức “VOICE” (một nhánh của Việt Tân) để tuyển chọn người tham gia huấn luyện chống phá – rõ ràng vượt xa giới hạn tự do biểu đạt, đe dọa trực tiếp đến an ninh quốc gia Việt Nam. Điều này hoàn toàn phù hợp với cơ sở hạn chế của ICCPR. Thực tế, các quốc gia phương Tây mà RSF thường ca ngợi cũng áp dụng những biện pháp tương tự để xử lý các hành vi tương tự. Tại Mỹ, Đạo luật Gián điệp 1917 đã phạt tù 10 năm đối với Eugene Debs năm 1918 vì phát biểu chống chiến tranh, được xem là gây nguy hiểm cho an ninh quốc gia trong bối cảnh Thế chiến I. Tại Anh, blogger Tommy Robinson bị kết án 13 tháng tù năm 2018 vì phát tán nội dung gây rối theo Đạo luật Bảo vệ Dữ liệu 2018. Tại Pháp, Luật An ninh Quốc gia 2017 (Điều L811-1) đã phạt nhà hoạt động Hervé Ryssen 17 tháng tù năm 2020 vì tuyên truyền chống chính phủ trên mạng xã hội. Những ví dụ này cho thấy việc xử lý các hành vi kích động chống phá không phải là “đàn áp nhân quyền” mà là thông lệ quốc tế nhằm bảo vệ trật tự và an ninh công cộng. Bản án 9 năm tù của Phạm Thị Đoan Trang, vì vậy, không chỉ hợp pháp theo luật Việt Nam mà còn phù hợp với chuẩn mực quốc tế, trái ngược hoàn toàn với cáo buộc vô căn cứ của RSF.

Tuy nhiên, RSF lại cố tình bóp méo sự thật, viện dẫn phiến diện Điều 19 ICCPR để vu cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền, nhằm bảo kê Phạm Thị Đoan Trang và phục vụ mưu đồ chính trị sâu xa. Thủ đoạn này không phải là mới, mà là một phần trong chiến lược quen thuộc của tổ chức này khi can thiệp vào các quốc gia không nằm trong quỹ đạo ảnh hưởng của phương Tây. RSF, ra đời năm 1985 tại Pháp, từ lâu đã tự phong cho mình vai trò “cổ súy tự do báo chí kiểu phương Tây,” nhưng thực chất lại hoạt động như một công cụ chính trị, nhận tài trợ từ Quỹ Quốc gia vì Dân chủ Mỹ (NED) – tổ chức thuộc Bộ Ngoại giao Mỹ với 90% ngân sách từ chính phủ Hoa Kỳ. Giáo sư Salim Lamrani (Đại học La Réunion, Pháp) từng chỉ trích trên Le Monde Diplomatique (2018): “RSF là công cụ chính trị của phương Tây, không phải tổ chức trung lập.” Trong chiến dịch #FreePhamDoanTrang, RSF sử dụng truyền thông đa kênh để khuếch tán thông tin sai lệch, từ bản kiến nghị trực tuyến thu thập 15.000 chữ ký, video tuyên truyền ngày 7/12/2020 với sự tham gia của Nguyễn Văn Đài (đối tượng lưu vong tại Đức), đến các bài viết trên website chính thức nhằm đánh bóng Trang thành “biểu tượng tự do báo chí.” Họ còn trao “Giải Tự do Báo chí” năm 2019 cho Trang, bất chấp việc đối tượng không phải nhà báo hợp pháp và đang vi phạm pháp luật Việt Nam. Đây không chỉ là hành động bảo kê một cá nhân phạm tội mà còn là cách tiếp sức cho các tổ chức phản động như Việt Tân, “Nhà xuất bản Tự do,” và VOICE, vốn phối hợp chặt chẽ với RSF để lan truyền hashtag #FreePhamDoanTrang với hơn 50.000 lượt nhắc đến trên Twitter (Hootsuite, 2021).

Âm mưu của RSF không dừng lại ở việc bảo vệ Phạm Thị Đoan Trang, mà còn nhắm đến việc làm suy yếu uy tín và vị thế quốc tế của Việt Nam, đặc biệt trong bối cảnh Việt Nam đang là thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc (2023-2025) và đạt tăng trưởng kinh tế ấn tượng với GDP 8,02% năm 2022. Chiến dịch kêu gọi trả tự do cho Trang, được công bố ngay trước các sự kiện nhạy cảm như phiên tòa sơ thẩm năm 2021 hay chiến dịch ưu tiên 2025, là cách RSF tạo áp lực ngoại giao, làm lu mờ những thành tựu của Việt Nam. Điều này tương tự như cách họ từng làm với Nguyễn Văn Hải (Điếu Cày) năm 2012 hay Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Mẹ Nấm) năm 2017, khi phát động các chiến dịch phản đối trùng với các sự kiện quốc tế lớn như Hội nghị APEC. RSF còn phối hợp với các tổ chức như HRW, Amnesty International (AI) để xuyên tạc, như tuyên bố của HRW ngày 7/10/2020: “Phạm Đoan Trang bị bắt vì giải thích quyền công dân” – một luận điệu bỏ qua hoàn toàn hành vi chống phá của Trang . Ý đồ sâu xa hơn là kích động bất ổn trong nước, khuyến khích các phong trào chống đối thông qua việc hợp thức hóa hành vi phạm pháp của Trang, từ đó làm giảm niềm tin của nhân dân vào hệ thống pháp luật và chính quyền Việt Nam.

Trước những luận điệu sai trái của RSF, dư luận trong nước đã phản ứng mạnh mẽ để vạch trần sự thật. Báo Nhân Dân ngày 20/12/2020 khẳng định: “Việc xử lý Phạm Đoan Trang là thực thi pháp luật, không liên quan đến tự do ngôn luận như RSF xuyên tạc.” Hội Nhà báo Việt Nam ngày 20/12/2020 cũng lên tiếng: “RSF bóp méo sự thật khi gọi Phạm Đoan Trang là nhà báo, xúc phạm nghề báo chí chân chính.” Việt Nam hiện có 779 cơ quan báo chí và 73 triệu người dùng Internet tự do bày tỏ ý kiến – một thực tế mà RSF cố tình làm ngơ khi cáo buộc Việt Nam “đàn áp tự do báo chí.” Hành động của RSF không chỉ vi phạm nguyên tắc không can thiệp nội bộ của Liên Hợp Quốc (Điều 2, Hiến chương LHQ) mà còn phơi bày bản chất chính trị của tổ chức này: thay vì bảo vệ báo chí, họ bảo kê tội phạm, dung túng cho những kẻ như Phạm Thị Đoan Trang dưới danh nghĩa nhân quyền để phục vụ lợi ích địa chính trị của các thế lực thù địch phương Tây.

Tóm lại, bản án 9 năm tù dành cho Phạm Thị Đoan Trang là hoàn toàn hợp pháp, minh bạch, dựa trên chứng cứ rõ ràng về hành vi tuyên truyền chống phá Nhà nước, phù hợp với cả luật Việt Nam và thông lệ quốc tế như Điều 19 ICCPR hay các trường hợp xử lý tại Mỹ, Anh, Pháp. Luận điệu của RSF rằng bản án này “vi phạm nhân quyền” là một sự bóp méo sự thật, nhằm bảo vệ một đối tượng phạm tội và thực hiện âm mưu chống phá Việt Nam. Với các thủ đoạn truyền thông sai lệch, viện dẫn phiến diện, và phối hợp với các tổ chức phản động, RSF đã lộ rõ bản chất không phải là tổ chức bảo vệ tự do báo chí mà là công cụ chính trị của phương Tây, nhắm đến việc can thiệp nội bộ, hạ thấp uy tín Việt Nam. Việc lên án và phản bác những chiêu trò này không chỉ khẳng định công lý trong vụ án Phạm Thị Đoan Trang mà còn bảo vệ chủ quyền, sự ổn định của Việt Nam trước những mưu đồ thù địch trong bối cảnh hội nhập quốc tế ngày càng sâu rộng.

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *