Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
31106

Lại bàn “có dân chủ xã hội chủ nghĩa ở việt nam không?”

 

Để xuyên tạc, chống phá Việt Nam, các trang phản động vẽ ra nhiều bút danh để tung hứng lẫn nhau, tạo dàn “ma trận” và “hợp xướng” từ nhiều phía, với nhiều luận điệu xáo trá, kết hợp bao biện, tung hứng cho những kẻ chống đối bị xử lý, cố tạo vỏ bọc khách quan, khoa học, tâm huyết với vận mệnh quốc gia, dân tộc, khoác cái áo “nhà dân chủ”, “yêu nước” để xuyên tạc, chống phá. Chẳng hạn như bút danh Phạm Trần  tung ra bài viết với cách đặt câu hỏi rất đểu cáng, rằng “có dân chủ xã hội chủ nghĩa ở việt nam không?” vu cáo người dân Việt Nam “chưa hề được biết đến “dân chủ, tự do” là gì, “chỉ biết cúi đầu tuân lệnh để không bị vạ từ đời này qua đời nọ”, dẫn chứng kiểu “Với 35 nhà báo hiện đang bị giam giữ trong các nhà tù nơi tình trạng ngược đãi lan rộng, Việt Nam là một trong những nơi giam giữ tồi tệ nhất đối với các nhà báo. Trong số này có các nhà báo nổi tiếng như Nguyễn Lân Thắng, Phạm Thị Đoan Trang, Phạm Chí Dũng và Nguyễn Vũ Bình”, rồi quy chụp rất xằng bậy rằng: “Việt Nam rất sợ ảnh hưởng của những ngòi bút tự do này”…

Thử điểm lại vài kẻ được dãn nhãn “nhà báo nổi tiếng”, “tù nhân lương tâm”, “đang bị giam giữ trong các nhà tù nơi tình trạng ngược đãi lan rộng”…để xem thực hư ra sao?

Gã đàn ông “mặt quắt, tai dơi” Nguyễn Lân Thắng từng được dư luận đánh giá “tội đồ của dòng họ Nguyễn Lân danh giá”, thay vì lao động cống hiến cho đất nước như những bậc cha chú trong dòng tộc, Nguyễn Lân Thắng lại chọn con đường chống phá đất nước để kiếm cơm và để “nổi tiếng” theo kiểu “đốt đền”. Nhiều lần, Nguyễn Lân Thắng cố tình xông tới cơ quan công an gây sự, thách thức, gây rối rồi bố trí đồng bọn quay video, chụp hình tung lên mạng để vu khống “công an đàn áp dân lành”. Để tạo dựng hình ảnh, số má, Nguyễn Lân Thắng luôn lên mạng “chém gió” để thể hiện bản thân là người hiểu biết chính trị và cộng tác thường xuyên với các báo, đài chống cộng như BBC, RFA, RFI, VOA… nhưng Thắng toàn đưa những thông tin sai sự thật, lấy hiện tượng để quy bản chất, xuyên tạc tình hình trong nước, bôi nhọ lãnh đạo Đảng, Nhà nước bằng những lời lẽ thô thiển. Đỉnh điểm của sự ngông cuồng và thể hiện sự lạc loài là việc y nhiều lần xúc phạm hình ảnh Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khiến cư dân mạng sục sôi phản đối, không ít người dân đã gửi đơn tới các cơ quan có thẩm quyền đòi xử lý Nguyễn Lân Thắng. Hoang tưởng, cao ngạo đến độ Thắng tự đăng hình ảnh mình ngồi gõ máy chữ, miệng ngậm thuốc lá với dòng biểu ngữ trên đầu: “Sống, gõ phím, hút thuốc lá và thay tã cho con theo gương bác Lân ké vĩ đại”! Thật không còn lời lẽ nào có thể diễn tả hết sự xấc xược, bất đạo của Nguyễn Lân Thắng!

Ngông cuồng, ngang nhiên coi thường an ninh trật tự không kém Nguyễn Lân Thắng là Phạm Thị Đoan Trang, nhưng ở mức độ tinh vi hơn bởi cô ta được VOICE và nhiều tổ chức phi chính phủ đạo tạo, huấn luyện với hy vọng trở thành “thủ lĩnh phong trào dân chủ trong nước”. Bằng hàng loạt hoạt động chống phá nganh nhiên như viết sách hướng dẫn kỹ năng đối phó, chống đối chính quyền, thành lập, tổ chức hàng loạt chiến dịch, tổ chức chống phá dưới vỏ bọc “xã hội dân sự”, cùng với Trịnh Hội, bắt tay với Trịnh Hữu Long thành lập trang phản động “Luật khoa tạp chí” chuyên biên soạn, viết sách và tự vỗ ngực xưng danh là “nhà báo tự do” và dựng nên cái gọi là “nhà xuất bản tự do” để tuyên truyền những luận điệu chống phá dân tộc Việt Nam.

Không thể bỏ qua cho kẻ điên cuồng “tuyệt thực” như Trần Huỳnh Duy Thức – kẻ ảo tưởng lập ra “nhóm nghiên cứu Chấn”, thực hiện là mưu đồ “dùng Ðoài đánh Ðoài”, tức là dùng nội bộ đánh nội bộ ta, bởi Thức cho rằng phải dùng người “cộng sản cấp tiến” đánh người “cơ hội bảo thủ”. Lời nhận tội của Thức cho thấy, Thức là người đã khơi nguồn công kích, xuyên tạc các chính sách của Chính phủ, trực tiếp công kích Thủ tướng Chính phủ qua các blog cá nhân. Thức cũng là người khởi xướng kế hoạch tác động để thay đổi chế độ chính trị ở thời điểm 2010 – 2011. Tham vọng như thế, cho nên khi được Nguyễn Tiến Trung giới thiệu với Nguyễn Sỹ Bình, Thức đã tỏ ra “tâm đầu ý hợp”. Thức đã gặp Lê Công Ðịnh và Nguyễn Sỹ Bình tại Phu-kẹt (Thái-lan) vào tháng 3-2009 để từ đó xây dựng kế hoạch hoạt động tiếp theo chống phá Nhà nước.

Qua chân dung sơ bộ của mấy kẻ nói trên thì câu trả lời cho rằng chúng là các “nhà báo nổi tiếng” bị “đàn áp” vì “đấu tranh cho dân chủ nhân quyền” đã rõ ràng là “những kẻ điên cuồng chống phá Nhà nước, vi phạm pháp luật là đã rõ!”

Khi đặt ra câu hỏi “có dân chủ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam không?” trừ những kẻ tạo ra bút danh Phạm Trần kia, không người dân nào không nhận ra điều này.

 

Bài viết cùng chủ đề:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *