Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
28808

Đừng nhét chữ cho Cơ quan Nhân quyền Liên Hợp quốc!

 

Từ sau Thế chiến 2, tiếp đến Chiến tranh lạnh, thế giới đã được định hình, chiêu thức “tư bản thực dân” không đắc dụng, phương thức can thiệp bằng hậu thuẫn vũ trang, khủng bố không khác nào “nuôi cọp trong nhà”, vụ 11/9 là bài học cho nước Mỹ và thế giới tư bản. Do vậy, chưa bao giờ “chủ nghĩa” nhân quyền lại được đẩy lên thành mục tiêu chiến lược cho việc can thiệp, tạo chính biến vừa hiệu quả, vừa an toàn với thế giới tư bản đến vậy.

Nhiều năm qua, vấn đề nhân quyền đã và đang được họ sử dụng như một vũ khí, một vỏ bọc cho các hoạt động chống phá, chuyển hóa Việt Nam theo phương thức “diễn biến hòa bình”. Ở Việt Nam, vấn đề nhân quyền còn được chúng xem như một mũi tấn công chính, một trong bốn “đột phá khẩu” nhằm phá vỡ sự ổn định chính trị, xã hội, làm suy yếu tiến tới lật độ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN), xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa (XHCN) ở nước ta. Kể cả trong và ngoài nước, họ không ngừng đẩy mạnh với mức độ ngày càng gay gắt, quyết liệt và nguy hiểm, nhằm tác động chuyển hóa nội bộ, gây sức ép về chính trị, kinh tế, ngoại giao, tiến tới thực hiện mục tiêu “chuyển hóa dân chủ” đối với Việt Nam; kích động biểu tình, phá rồi an ninh, trật tự, gây bạo loạn nhằm mất ổn định chính trị, xã hội và an ninh, trật tự ở Việt Nam; hậu thuẫn, thúc đẩy hình thành lực lượng, tổ chức đối lập với Đảng CSVN, tạo tiền đề, điều kiện để chuyển hóa, xóa bỏ chế độ XHCN ở nước ta.

Một ví dụ tiêu biểu như trong bài “Nhân quyền và nỗ lực từ bỏ văn minh theo con đường mòn để đến …XHCN” đăng trên đài VOA (cơ quan truyền thông của Chính phủ Hoa Kỳ) đưa ra một loạt dẫn chứng về việc Việt Nam liên tục nhận được các công hàm, thư đề nghị giải thích, cung cấp thông tin từ các báo cáo viên cơ chế nhân quyền và Ủy ban nhân quyền Liên Hợp quốc và vội vàng phán xét rằng: “Liên hợp quốc nhấn mạnh sự lo ngại khi những dấu hiệu rõ ràng cho thấy chính quyền Việt Nam tiếp tục vi phạm các nguyên tắc chung trong Công ước về các quyền dân sự và chính trị mà chính quyền Việt Nam cam kết thực thi từ đầu thập niên 1980”.

Cần nói rõ, không có một “nghị quyết” hay “khuyến cáo” nào của Liên hợp quốc về “nhân quyền Việt Nam” , đơn giản những văn bản này đều là do những tổ chức, cá nhân phản động lưu vong gửi tới tấp với các báo cáo viên, cơ chế nhân quyền Liên Hợp quốc cung cấp thông tin sai lệch, bịa đặt, vu cáo Chính phủ Việt Nam quanh chuyện bắt, giam giữ, xử lý số chống đối, phản động trong nước mà thôi.

Còn cái gọi là những “Báo cáo hàng năm” của một vài tổ chức phi chính phủ sống bằng tài trợ của chính phủ phương Tây hay một vài cơ quan ngoại giao phương Tây và hình thức suy tôn bằng giải thưởng nhân quyền cho những kẻ mưu đồ chống phá Nhà nước, lật đổ thể chế bằng cách thức được thế lực cầm đầu huấn luyện thất bại, lĩnh án tù, bản chất không khác mấy là tổng hợp, khai thác thông tin một chiều từ đám phản động cung cấp, rồi quy kết, xem đó như là “bằng chứng” vu cáo Việt Nam đã “đàn áp nhân quyền có hệ thống”, rồi dùng hệ thống truyền thông phương Tây như BBC, VOA, RFA “tiền hô hậu ủng” mà thôi..

Dân chúng Việt Nam đã quá quen với cái gọi là “Báo cáo thế giới hàng năm” hay còn gọi là “Phúc trình thường niên” mà một vài tổ chức như Human Right Watch, Mạng lưới nhân quyền Việt Nam, …lồng ghép trong báo cáo chung nhận định và đánh giá tình hình nhân quyền của hàng trăm quốc gia trên thế giới. Các tổ chức này tự cho mình quyền khoác “chiếc áo quan tòa” phán xét vấn đề quyền con người ở Việt Nam. Thực chất, những báo cáo này hết năm nọ sang năm kia này không có gì mới. Đó vẫn chỉ là những cáo buộc vô căn cứ về cái gọi là “Việt Nam gia tăng trấn áp những người cổ vũ cho các quyền dân sự và chính trị cơ bản”, hay “Việt Nam lo sợ dân chủ, truyền thông độc lập và các quyền tự do”. Mục tiêu chính của các báo cáo này vẫn là bao che, dung túng, chạy tội cho những kẻ lợi dụng quyền tự do ngôn luận, báo chí, sử dụng mạng xã hội vi phạm an ninh quốc gia, trật tự xã hội; cổ súy tuyên truyền chống phá đất nước và những thành quả đổi mới của dân tộc ta, trong đó có những cái tên như: Phạm Chí Dũng, Nguyễn Tường Thụy, Lê Hữu Minh Tuấn- tự xưng là nhà báo của “Hội nhà báo độc lập Việt Nam”, Phạm Thị Đoan Trang- tự xưng là một cây bút-bloger nổi tiếng, hay mẹ con Cấn Thi Thêu, Trịnh Bá Phương, Trịnh bá Tư- những kẻ vô học nhưng thích là “nhà dân chủ” với mác “dân oan”…

Càng cần khẳng định rằng, ở Việt Nam hoàn toàn không có những người gọi là “nhà hoạt động và bất đồng chính kiến bị bắt giữ và xét xử”. Ở Việt Nam chỉ có những công dân vi phạm pháp luật Việt Nam bị bắt giữ, truy tố và xét xử.

Hãy xem Nguyễn Tường Thụy, Phạm Chí Dũng với vai trò tự xưng là Phó Chủ tịch của “Hội nhà báo độc lập Việt Nam”, thường xuyên đả kích, xuyên tạc đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước; kêu gọi đa nguyên, đa đảng đăng tải lên blog cá nhân, facebook cá nhân và website của “Hội nhà báo độc lập Việt Nam”. Hay như Phạm Thị Đoan Trang, mẹ con Cấn Thị Thêu do bị tác động, lôi kéo của các đối tượng có tư tưởng chống đối chế độ, tổ chức và tham gia các cuộc biểu tình, gây rối an ninh trật tự công cộng, phát tán những tài liệu, video clip… với nhiều thông tin xuyên tạc, bôi nhọ, công kích, chống phá chế độ.

Rõ ràng các đối tượng này và một số đối tượng khác nữa, tự coi mình là các nhà dân chủ hay bất đồng chính kiến hoặc được những kẻ “cùng hội, cùng thuyền” phong “Thánh”. Họ đã cố tình vi phạm pháp luật thì phải bị xử lý theo pháp luật. Đây là việc làm cần thiết và không thể nương tay, bởi lẽ đã vi phạm pháp luật thì dù ở quốc gia nào cũng không thể dung thứ. Ngay ở nước Mỹ, mới đây khi một nhà lãnh đạo có những phát ngôn, hành vi kích động đám đông thì dư luận Mỹ cũng phản ứng gay gắt, thậm chí tài khoản của vị lãnh đạo này còn bị khóa vĩnh viễn. Cũng trong vụ việc này, nhiều chính khách và người dân Mỹ đã lên tiếng, đòi pháp luật phải xử lý nghiêm minh những kẻ quá khích, gây rối, xâm phạm đến chính thể nước Mỹ. Nói như vậy để thấy rằng, những thông tin lập lờ, cố tình đành giá sai lệch bản chất vấn đề nhân quyền ở Việt Nam là hoàn toàn có dụng ý xấu, không thể chấp nhận. Đó là hành vi can thiệp vào công việc nội bộ của một quốc gia, vi phạm các quy chuẩn quốc tế.

Trong cuộc tiếp xúc với Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc nhân chuyến thăm chính thức Liên bang Thụy Sỹ, cuối tháng 12/2021 vừa qua, bà Tatiana Valovaya- Tổng Giám đốc Văn phòng Liên hợp quốc tại Geneva đã đánh giá cao quyết tâm, nỗ lực của Việt Nam trong việc bảo vệ quyền con người và thực hiện các mục tiêu phát triển bền vững của Liên hợp quốc (SOG).

Trước đó, tại Hội thảo quốc tế tham vấn dự thảo Báo cáo giữa kỳ tự nguyện thực hiện các khuyến nghị theo cơ chế rà soát định kỳ phổ quát (UPR) chu kỳ III của Việt Nam, diễn ra tháng 10/2021, quyền điều phối viên thường trú tại Việt Nam Kidong Park cũng đề cao những cam kết và nỗ lực của Việt Nam trong việc đảm bảo sức khỏe, tính mạng và an sinh cho người dân trong đại dịch cũng như thường niên, đồng thời thúc đẩy sự phát triển bền vững và bao trùm, với mục tiêu xuyên suốt “không ai bị bỏ lại phía sau”.

Người dân Việt Nam nhận thức rõ những động cơ xấu của Tổ chức theo dõi nhân quyền và một số viên chức ở một vài tổ chức quốc tế, họ không hướng tới những giá trị tốt đẹp của cuộc sống người dân mà thực chất họ chỉ muốn lợi dụng cái gọi là “vi phạm nhân quyền” như một cái cớ nhằm can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam hay của các quốc gia có chủ quyền. Thực chất, Trân Văn và những kẻ cơ hội chính trị, bất mãn, chuyên hành nghề chống phá mang cái mặt nạ “dân chủ, nhân quyền” luôn ăn theo, nói leo bậy bạ chỉ là những cái loa rè không hơn, không kém.

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *