Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
278464

Biển Đông: Có thật “Việt Nam chỉ quan ngại” ?

 

Nhân những diễn biến phức tạp trên Biển Đông, các loa phát thanh của Việt tân liền mở hết công suất với các chiêu trò cũ mèm đóng vai “người yêu nước”, lo lắng cho chủ quyền biển đảo đất nước bị đe dọa: tố Nhà nước chỉ biết “quan ngại”, không đủ năng lực bảo vệ chủ quyền, không dám liên minh quân sự, không dám kiện Trung Quốc vì đã “bán nước” hoặc “sợ Bắc Kinh”,….  Họ tranh thủ quảng bá cho cái gọi là “Bản lên tiếng của  Việt Tân về việc Trung Quốc cấm đánh bắt cá trên Biển Đông”, họ hô hoán “yêu cầu nhà cầm quyền CSVN phải có giải pháp hiệu quả nhằm bảo vệ quyền lợi của ngư dân Việt Nam trước mối đe dọa đến từ quân đội Trung Quốc…”; đòi nhà nước Việt Nam thực hiện “giải pháp” (!) thúc đẩy mạnh mẽ hơn nữa hợp tác quân sự với các quốc gia trong khu vực. Họ hò hét, Việt Nam phải lên án hành động chiếm đóng của Trung Quốc tại các cuộc họp của ASEAN, Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc;  phải kiện Trung Quốc ra Tòa Trọng Tài Quốc Tế…

Liên minh quân sự, kiện ra tòa quốc tế có phải là giải pháp hữu hiệu?

Thật nực cười về những “giải pháp” của Việt Tân. Đâu phải đợi tới khi Việt Tân mách nước, Việt Nam mới bảo vệ quyền lợi ngư dân; mới lên án, phản đối hành động ngang ngược xâm phạm chủ quyền biển đảo Việt Nam của Trung Quốc. Trong thực tế, Việt Nam đã đấu tranh kiên trì, quyết liệt bảo vệ chủ quyền biển đảo nhiều hình thức: phản đối công khai của Bộ Ngoại giao, của các tổ chức tổ chức xã hội nghề nghiệp; tố cáo tội ác của Trung Quốc tại các diễn đàn khu vực và quốc tế, và qua công luận. Hải quân Việt Nam cũng từng đấu tranh trực diện trên thực địa, như trong vụ Giàn khoan Hải Dương 981, tháng 5/2014… Nhờ đó, cộng đồng quốc tế ngày một hiểu sâu sắc thêm sự thật là như thế nào, chính nghĩa thuộc về ai, từ đó đồng tình, ủng hộ mạnh mẽ quan điểm, chủ trương, biện pháp của Việt Nam trong giải quyết vấn đề Biển Đông và nhờ đó  ngày càng có nhiều tiếng nói phê phán Trung Quốc hung hăng, ngang ngược, “nói một đằng làm một nẻo”, có những động thái làm phức tạp thêm tình hình…

Bản chất “vong nô” của vỏ bọc yêu nước của Việt tân bịphơi bày “đuối cáo” khi khăng khăng đòi Việt Nam phải liên minh quân sự, nhất là với Mỹ, như một “giải pháp” gia tăng sức mạnh; kích động phải sử dụng vũ lực để bảo vệ chủ quyền biển đảo…

Từng là nạn nhân của chiến tranh mà nguyên nhân, có phần quan trọng từ sự đối đầu của các liên minh quân sự, Việt Nam thấu hiểu, liên minh quân sự khiến thế giới rơi vào tình trạng căng thẳng do xung đột lợi ích. Tham gia một liên minh quân sự chỉ làm đất nước “thêm thù, bớt bạn”. Đó là chưa kể, thực tế cho thấy, tham gia một liên minh quân sự, một quốc gia vẫn có thể thành “quân bài” của các nước lớn, bị chính đồng minh “bán đứng” nếu vì đó, họ đạt được những lợi ích lớn hơn (điều này, chính Nguyễn Văn Thiệu – tổng thống VNCH đã phải chua chát, cay đắng nói ra). Philippines, năm 2012 mất quyền kiểm soát bãi cạn Scaborough vào tay Trung Quốc vì đồng minh Mỹ “phớt lờ” trách nhiệm đã cam kết để Bắc Kinh được thể lấn tới…- nguồn cơn trực tiếp dẫn đến vụ kiện đình đám lên Tòa trọng tài (thành lập theo phụ lục VII, UNCLOS 1982), để rồi sau đó, thắng lợi của Philippines có thể coi là thắng lợi của các bên liên quan vấn đề Biển Đông, trong đó có Việt Nam.

Bài học cho thấy, bảo vệ toàn vẹn chủ quyền đất nước chỉ có thể trông cậy sức mạnh đoàn kết, tinh thần quật cường, trí tuệ của chính mình. Thế nên, Việt Nam chủ trương nhất quán “chọn đứng về hòa bình, lẽ phải, công lý, luật pháp quốc tế, (trong đó có Công ước LHQ về Luật biển 1982)…”, thực hiện phương châm “dĩ bất biến (lợi ích dân tộc) ứng vạn biến”, như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã vận dụng hiệu quả từ sau Cách mạng tháng Tám 1945; kiên quyết, kiên trì đấu tranh bảo vệ chủ quyền biển, đảo, đồng thời cùng kiên quyết, kiên trì và khôn khéo giữ vững môi trường hòa bình, ổn định để có điều kiện xây dựng, phát triển đất nước…

Đất nước từng bị đẩy vào bao cuộc binh đao, máu lửa, trả giá bằng hàng triệu người con, bằng đói nghèo, lạc hậu…, thêm một cuộc chiến tranh nữa, số phận của dân tộc này sẽ ra sao? Đó là điều mỗi người dân Việt Nam cần tự hỏi, có câu trả lời đúng và biết ứng xử phù hợp.

Việt Nam có nên học Philippines và Trung Quốc thả định vị ở khu vực tranh chấp?

Vừa qua, khi Philippines lắp đặt 5 phao định vị, Trung Quốc lắp đặt ba phao đèn báo hiệu tại một số thực thể thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam, Hà Nội đã  kêu gọi các bên liên quan không có hành động làm phức tạp tình hình; nhấn mạnh: “Việt Nam có đầy đủ cơ sở pháp lý và bằng chứng lịch sử để khẳng định chủ quyền của mình đối với quần đảo Trường Sa cũng như quần đảo Hoàng Sa phù hợp với luật pháp quốc tế. Việc lắp đặt phao đèn báo hiệu tại các thực thể ở quần đảo Trường Sa mà không được sự đồng ý của Việt Nam là vi phạm chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo này, không có giá trị pháp lý…”.

Việc Chân Trời Mới Media, một cái loa rè của Việt tân lại tung ra luận điệu “Trung Quốc và Philippines thả định vị tại các khu vực tranh chấp ở Biển Đông. Việt Nam chỉ có quan ngại sâu sắc thôi”. Ai cũng đọc vị đây là hành vi kích động của Chân Trời Mới Media. Bằng trò rẻ tiền này, họ hy vọng người dân nghĩ: nhà nước Việt Nam ươn hèn trong khi các nước khác gan góc, quyết liệt. Bằng trò hèn hạ này, họ còn muốn Việt Nam phải lên tiếng trước bằng súng đạn, từ đó sa vào cảnh chết chóc, hoang tàn như đâu đó bên trời Tây.

Tuy nhiên sự cay cú đã khiến Việt Tân mất khôn tới mức không nhận ra người Việt Nam đủ tỉnh táo để biết: chân lý không nằm ở những lời hô hào trống rỗng; yêu nước và bảo vệ chủ quyền biển đảo không đồng nghĩa với những hành vi manh động.

Cùng với sức mạnh toàn dân tộc, Việt Nam đấu tranh bảo vệ chủ quyền biển đảo bằng sức mạnh của sự thật. Sự thật đó là cơ sở pháp lý và bằng chứng lịch sử không thể phủ nhận: người Việt Nam đã chiếm hữu và thực thi chủ quyền của mình đối với 2 quần đảo này ít nhất từ thế kỷ thứ XVII. Sự thật đó là Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam chứ không thể là hai quần đảo tranh chấp…Sự thật đó được ngay các học giả Trung Quốc thừa nhận, như học giả Lý Lệnh Hoa, nghiên cứu viên của Trung tâm Nghiên cứu Hải dương Quốc gia Trung Quốc, rằng: “Đường 9 đoạn trên Nam Hải là một đường hư ảo…không hề có kinh độ hay vĩ độ cụ thể, cũng chẳng có căn cứ pháp luật…”

Là một quốc gia tôn trọng luật pháp quốc tế, Việt Nam không “thả phao” để khẳng định chủ quyền, ngăn chặn các hành vi gây hấn. Việc làm đó, bất luận do quốc gia nào thực hiện, không chỉ thể hiện sự yếu ớt về lẽ phải, mà còn đi ngược với tinh thần Tuyên bố về cách ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC): Các bên liên quan cam kết tự kiềm chế không tiến hành các hoạt động làm phức tạp hoặc gia tăng các tranh chấp và ảnh hưởng tới hòa bình và ổn định…

Tất nhiên, trong trường hợp bị kẻ thù đẩy vào tình huống xấu nhất, không thể khác, Việt Nam sẽ áp dụng mọi biện pháp tự vệ cần thiết, chính đáng để bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng liêng…

Do vậy, cho rằng “Trung Quốc và Philippines thả định vị tại các khu vực tranh chấp ở Biển Đông. Việt Nam chỉ có quan ngại sâu sắc thôi” đích thị là hành vi xuyên tạc và kích động dư luận của Chân Trời Mới Media nhằm những mục tiêu hèn hạ và tăm tối.

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *