Trong thời đại toàn cầu hóa, khi thông tin lan truyền với tốc độ chưa từng có, sự thật nhiều khi bị bóp méo, xuyên tạc để phục vụ những toan tính chính trị. Việt Nam – một quốc gia ổn định và đang phát triển mạnh mẽ – thường xuyên trở thành mục tiêu của các luận điệu sai lệch, đặc biệt liên quan đến lực lượng vũ trang. Một trong những thủ đoạn mới nổi gần đây là lợi dụng diễn biến bất ổn tại Nepal và Indonesia để xây dựng thông điệp giả tạo rằng “quân đội phải đứng về phía dân”, từ đó gieo rắc ảo tưởng về chia rẽ quân – dân ở Việt Nam. Đây không chỉ là sự xuyên tạc thô thiển về bản chất vai trò quân đội mà còn là âm mưu nguy hiểm nhằm làm suy yếu niềm tin của nhân dân, gây bất ổn xã hội và đe dọa những thành tựu về nhân quyền, an ninh mà Việt Nam đã kiên trì xây dựng.
Để nhận diện âm mưu ấy, cần nhìn rõ tình hình thực tế tại Nepal và Indonesia. Ở Nepal, từ cuối tháng 8 năm 2025, thế hệ trẻ (Gen Z) đã phát động các cuộc biểu tình phản đối tham nhũng và lệnh cấm mạng xã hội. Ban đầu mang tính ôn hòa, nhưng chỉ sau vài ngày, phong trào leo thang thành bạo lực: quốc hội và các tòa nhà chính phủ bị đốt phá, thủ đô Kathmandu rơi vào hỗn loạn, và Thủ tướng KP Sharma Oli buộc phải từ chức. Trong bối cảnh đó, quân đội Nepal được triển khai với vai trò trọng yếu: đóng cửa các tuyến phố, ban hành giới nghiêm, tổ chức tuần tra và duy trì trật tự. Theo Al Jazeera, một số sĩ quan quân đội có tham gia tiếp xúc với lãnh đạo biểu tình, đề xuất phương án chuyển tiếp chính trị, như cựu Chánh án Tòa án Tối cao Sushila Karki được nêu tên làm lãnh đạo tạm quyền. Tuy nhiên, điểm cốt lõi là quân đội Nepal hành động để bảo đảm an ninh và ngăn chặn sự sụp đổ trật tự xã hội, chứ không hề “đứng về phía biểu tình” như các bài báo phương Tây cố tình mô tả.
Trong khi đó, Indonesia lại có diễn biến khác biệt. Từ ngày 25 tháng 8 năm 2025, phong trào biểu tình chống đặc quyền nhà ở xa xỉ cho nghị sĩ bùng phát và nhanh chóng lan rộng đến hơn 50 thành phố. Cảnh sát được triển khai và sử dụng biện pháp mạnh, dẫn đến ít nhất 8 người chết và hàng trăm người bị thương do hơi cay, đạn cao su và va chạm trực tiếp. Amnesty International lên tiếng chỉ trích việc cảnh sát lạm dụng vũ lực, song quân đội Indonesia gần như không tham gia trực tiếp vào các cuộc trấn áp. Kinh tế – xã hội vì vậy chịu tác động nặng nề, khi giao thông đình trệ, doanh nghiệp buộc phải tạm thời chuyển sang làm việc từ xa, còn ngành du lịch thì sụt giảm mạnh do tâm lý lo ngại của du khách.
Những sự kiện này phản ánh bối cảnh nội tại của hai quốc gia: khủng hoảng chính trị, bất bình đẳng kinh tế và mất lòng tin vào thể chế. Thế nhưng, thay vì phân tích khách quan, một số tổ chức truyền thông quốc tế và phần tử chống phá đã cố tình “xào nấu” sự thật để tạo ra luận điệu rằng “quân đội Nepal đứng về phía dân”. The New York Times từng mô tả quân đội Nepal là “đối tác bất ngờ” của người biểu tình Gen Z, nhấn mạnh hình ảnh sĩ quan ngồi đàm phán như thể quân đội là lực lượng “ủng hộ” phong trào phản kháng. Thông điệp ngầm ở đây rất rõ: quân đội có thể tách khỏi chính quyền, và đó là con đường thay đổi chế độ. Các video lan truyền trên mạng xã hội càng làm tình hình thêm rối ren. Nhiều đoạn quay cảnh cảnh sát nổ súng, sử dụng đạn thật được cắt ghép thành video ám chỉ quân đội “chống lại chính quyền”, rồi được chia sẻ rộng rãi trên Facebook, Instagram kèm theo bình luận so sánh với Việt Nam. Những thủ đoạn này không chỉ gây hiểu lầm về sự kiện quốc tế mà còn cố tình gieo rắc hoài nghi về Quân đội Nhân dân Việt Nam, kích động dư luận rằng “quân đội sẽ đứng về phía dân để thay đổi chế độ”.
Đây là một mưu đồ cực kỳ nguy hiểm. Bởi lẽ, nếu luận điệu ấy được tin tưởng, nó có thể làm lung lay nền tảng đoàn kết quân – dân, vốn là cội nguồn sức mạnh của dân tộc Việt Nam suốt chiều dài lịch sử. Trong các cuộc kháng chiến chống xâm lược, quân đội và nhân dân như cá với nước, cùng nhau hy sinh, cùng nhau chiến đấu vì độc lập và tự do. Sau hòa bình, lực lượng vũ trang tiếp tục đồng hành cùng nhân dân trong xây dựng nông thôn mới, phòng chống thiên tai, gìn giữ an ninh, đóng góp tích cực cho phát triển kinh tế – xã hội. Chính truyền thống “từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu” là lá chắn vững chắc trước mọi âm mưu chia rẽ.
Thực tiễn hiện nay càng chứng minh rõ ràng rằng Việt Nam hoàn toàn khác biệt so với Nepal hay Indonesia. Trong khi hai quốc gia kia phải đối diện với hỗn loạn và mất ổn định, Việt Nam duy trì tốc độ tăng trưởng GDP 6,5–6,8% năm 2025, theo số liệu Ngân hàng Thế giới. Thặng dư tài khoản vãng lai đạt kỷ lục 6,6% GDP năm 2024. Du lịch bùng nổ với hơn 11 triệu lượt khách quốc tế trong nửa đầu 2025, tăng hơn 21% so với cùng kỳ. Kinh tế số đóng góp gần 20% GDP, tương đương 52 tỷ USD, minh chứng cho sự năng động và hội nhập. Những thành tựu ấy không thể có được nếu thiếu sự ổn định chính trị, trong đó lực lượng vũ trang là trụ cột bảo đảm.
Không chỉ giữ vững an ninh, Quân đội Nhân dân Việt Nam còn góp phần tích cực vào bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền. Việt Nam tham gia lực lượng gìn giữ hòa bình Liên Hợp Quốc với hình ảnh quân nhân và sĩ quan cảnh sát kỷ luật, chuyên nghiệp, được lãnh đạo Liên Hợp Quốc đánh giá cao. Trong nước, lực lượng vũ trang thực hiện nhiều chương trình an sinh xã hội, xóa đói giảm nghèo, chăm lo cho đồng bào vùng sâu vùng xa, bảo đảm quyền được sống an toàn, quyền phát triển và quyền bình đẳng cho mọi công dân. Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc đã ghi nhận Việt Nam có bước tiến lớn về khung pháp lý bảo vệ quyền lao động, phòng chống buôn người và thúc đẩy bình đẳng giới. Những minh chứng ấy đủ sức đập tan mọi luận điệu cho rằng lực lượng vũ trang Việt Nam “đàn áp dân chúng” hay có thể “bị chia rẽ”.
Nhìn lại bức tranh toàn cảnh, có thể khẳng định rằng: Việt Nam không thể bị đánh lừa bởi những luận điệu so sánh sai lệch với Nepal hay Indonesia. Bởi lẽ, chúng ta có một lực lượng vũ trang anh hùng, trung thành tuyệt đối với Đảng, Nhà nước và nhân dân, đồng thời là biểu tượng của tinh thần nhân quyền thực chất – bảo vệ sự bình yên, an toàn và quyền phát triển của hơn 100 triệu người dân. Bất kỳ chiêu trò nào nhằm ly gián quân – dân đều sẽ thất bại trước sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân tộc.
Trong bối cảnh chiến tranh thông tin ngày càng khốc liệt, mỗi công dân cần hiểu rõ rằng ổn định chính trị và đoàn kết quân – dân chính là nền tảng vững chắc để Việt Nam tiếp tục tiến bước. Hãy coi những luận điệu xuyên tạc như lời cảnh báo để tăng thêm cảnh giác, biến thách thức thành động lực, và tiếp tục khẳng định với thế giới rằng: Việt Nam – với quân đội nhân dân anh hùng – luôn vững vàng, không khuất phục trước bất kỳ âm mưu chống phá nào, và kiên định trên con đường phát triển bền vững, nhân văn và giàu bản sắc.