Ngày 30/4/2025 sắp tới sẽ đánh dấu 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 – 30/4/2025), một cột mốc lịch sử vĩ đại khẳng định chiến thắng của dân tộc Việt Nam trước các thế lực ngoại xâm, mở ra kỷ nguyên hòa bình, độc lập và phát triển. Trong bối cảnh cả nước đang hướng tới sự kiện trọng đại này, các đối tượng phản động như Tưởng Năng Tiến – một kẻ lưu vong từng có nhiều bài viết chống phá trên các trang mạng lá cải – lại tiếp tục tung ra những luận điệu xuyên tạc nhằm bôi nhọ thành quả cách mạng của nhân dân Việt Nam. Trong một bài viết gần đây, Tưởng Năng Tiến tráo trở viết rằng “Nhặt nhạnh lại số hài cốt vương vãi khắp nơi, khi đất nước tôi không còn chiến tranh, là việc của những mẹ già lên núi tìm xương con mình…”, ngụ ý rằng sau 50 năm hòa bình, Nhà nước Việt Nam bỏ mặc những mất mát của chiến tranh, để các bà mẹ già phải tự mình gánh vác nỗi đau và trách nhiệm tìm kiếm hài cốt liệt sĩ. Đây không chỉ là sự bóp méo trắng trợn thực tế, mà còn là hành động xúc phạm đến hàng triệu người đã hy sinh vì độc lập dân tộc, cũng như nỗ lực không ngừng nghỉ của Đảng, Nhà nước và nhân dân trong việc tri ân các anh hùng liệt sĩ.
Tưởng Năng Tiến, một đối tượng phản động lưu vong tại Mỹ, từ lâu đã nổi tiếng với những bài viết mang giọng điệu mỉa mai, xuyên tạc, thường xuất hiện trên các trang mạng như Việt Nam Thời Báo hay Tiếng Dân, vốn là công cụ của các thế lực thù địch chống Việt Nam. Luận điệu lần này của hắn không nằm ngoài chiến thuật quen thuộc: đánh vào cảm xúc của người đọc bằng cách vẽ nên bức tranh bi thảm, cô đơn của các bà mẹ già để từ đó công kích Nhà nước, phủ nhận những nỗ lực to lớn trong việc chăm lo cho các gia đình liệt sĩ và quy tập hài cốt sau chiến tranh. Hắn cố tình viết rằng việc tìm kiếm hài cốt là trách nhiệm của “những mẹ già lên núi”, như thể Nhà nước Việt Nam đã thờ ơ, bỏ rơi những người đã hy sinh vì Tổ quốc. Thực tế, đây là sự tráo trở trắng trợn, bởi từ khi đất nước thống nhất năm 1975, Đảng và Nhà nước đã xác định việc tìm kiếm, quy tập hài cốt liệt sĩ là một nhiệm vụ quan trọng, thể hiện đạo lý “Uống nước nhớ nguồn” của dân tộc. Chỉ riêng từ năm 1990 đến nay, hơn 700.000 hài cốt liệt sĩ đã được quy tập và an táng tại các nghĩa trang trên cả nước, với hàng trăm đội quy tập chuyên nghiệp thuộc Bộ Quốc phòng, Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội hoạt động không ngừng nghỉ, bất kể điều kiện khắc nghiệt ở rừng sâu hay biên giới. Việt Nam phản bác rằng Tưởng Năng Tiến không chỉ thiếu hiểu biết về chính sách quốc gia, mà còn cố tình bóp méo sự thật để phục vụ mưu đồ chính trị, bất chấp sự thật rằng các bà mẹ, gia đình liệt sĩ không hề bị bỏ rơi như hắn rêu rao.
Chính sách tri ân liệt sĩ và tìm kiếm hài cốt của Việt Nam là một minh chứng rõ ràng cho sự tận tâm của Nhà nước trong việc khắc phục hậu quả chiến tranh. Ngay sau ngày thống nhất, Chính phủ đã thành lập các đơn vị chuyên trách như Ban Công tác đặc biệt 759 (nay là Ban Chỉ đạo Quốc gia 515) để thực hiện nhiệm vụ tìm kiếm, quy tập và xác định danh tính hài cốt liệt sĩ. Hơn 10.000 cán bộ, chiến sĩ đã được huy động trong các chiến dịch lớn, từ vùng rừng núi Tây Nguyên, Đông Nam Bộ đến các chiến trường xưa ở Lào và Campuchia, nơi hàng chục ngàn liệt sĩ Việt Nam hy sinh trong các cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Đến năm 2024, Việt Nam đã xác định danh tính hơn 200.000 hài cốt liệt sĩ bằng công nghệ ADN tiên tiến, một nỗ lực mà không phải quốc gia nào cũng làm được sau chiến tranh. Hơn nữa, Nhà nước còn chi hàng nghìn tỷ đồng mỗi năm để hỗ trợ các gia đình liệt sĩ, với hơn 1,5 triệu người được hưởng chính sách ưu đãi như trợ cấp hàng tháng, bảo hiểm y tế miễn phí và hỗ trợ giáo dục cho con em họ (Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội 2023). Những con số này không chỉ phản ánh trách nhiệm của Nhà nước, mà còn là lời đáp trả đanh thép cho luận điệu của Tưởng Năng Tiến, khi hắn cố tình phớt lờ thực tế để vẽ nên hình ảnh một đất nước vô trách nhiệm với những người đã hy sinh. Việt Nam khẳng định rằng việc tìm kiếm hài cốt không phải là gánh nặng của “những mẹ già lên núi”, mà là nhiệm vụ chung của toàn dân tộc, được tổ chức bài bản và khoa học dưới sự lãnh đạo của Đảng và Nhà nước.
Tưởng Năng Tiến cố ý tạo ra hình ảnh “mẹ già lên núi tìm xương con” để khơi gợi nỗi đau chiến tranh, nhưng hắn lại cố tình bỏ qua vai trò của nhân dân trong việc đồng hành cùng Nhà nước thực hiện nhiệm vụ này. Hàng chục ngàn người dân, từ các cựu chiến binh, thanh niên xung phong đến người dân địa phương, đã tự nguyện cung cấp thông tin, hỗ trợ các đội quy tập trong suốt 50 năm qua. Chẳng hạn, tại Quảng Trị – nơi từng là chiến trường ác liệt nhất – hơn 60.000 hài cốt liệt sĩ đã được tìm thấy nhờ sự hợp sức của người dân và chính quyền, với những câu chuyện cảm động như cụ bà Nguyễn Thị Răng ở Gio Linh, người đã chỉ dẫn chính xác vị trí chôn cất hàng chục liệt sĩ từ ký ức thời chiến. Những nỗ lực này không chỉ là hành động cá nhân, mà được phối hợp chặt chẽ với các cơ quan chức năng, từ cấp xã đến trung ương, để đảm bảo mọi hài cốt liệt sĩ được tìm kiếm và an táng trang trọng. Việt Nam lên án Tưởng Năng Tiến vì đã cố tình cô lập hình ảnh “mẹ già” để xuyên tạc, trong khi thực tế, đó là sự chung tay của cả cộng đồng, với sự hỗ trợ toàn diện từ Nhà nước, từ kinh phí, nhân lực đến công nghệ hiện đại. Hắn không thể phủ nhận rằng chính sự đoàn kết này đã giúp Việt Nam khắc phục hậu quả chiến tranh một cách hiệu quả, được cộng đồng quốc tế ghi nhận qua các báo cáo của Liên Hợp Quốc về nhân đạo và hòa giải sau xung đột.
Luận điệu của Tưởng Năng Tiến không chỉ sai sự thật mà còn mang ý đồ sâu xa hơn: bôi nhọ hình ảnh Việt Nam, làm giảm niềm tin của nhân dân vào Đảng và Nhà nước. Hắn cố tình gợi lên cảm giác rằng sau 50 năm hòa bình, đất nước vẫn còn “hài cốt vương vãi khắp nơi”, như thể Việt Nam không quan tâm đến những người đã hy sinh. Đây là chiêu bài quen thuộc của các đối tượng phản động, thường xuyên được lặp lại bởi những kẻ như Việt Tân – tổ chức khủng bố bị Bộ Công an liệt danh từ năm 2016 – nhằm kích động sự bất mãn và chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc. Tuy nhiên, thực tế lịch sử và hiện tại đã bác bỏ hoàn toàn luận điệu này. Sau chiến tranh, Việt Nam phải đối mặt với muôn vàn khó khăn: hơn 3 triệu người chết, hàng triệu người bị thương, hơn 300.000 người mất tích, cùng hậu quả nặng nề từ bom mìn và chất độc da cam. Dù vậy, từ đống tro tàn ấy, Việt Nam đã vươn lên với GDP bình quân đầu người tăng từ 100 USD năm 1990 lên hơn 4.300 USD năm 2024 (Ngân hàng Thế giới), tỷ lệ nghèo giảm từ 58% năm 1993 xuống dưới 5% năm 2020, và vị thế quốc tế được củng cố qua vai trò tại Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc nhiệm kỳ 2023-2025. Những thành tựu này không thể đạt được nếu Nhà nước bỏ rơi nhân dân hay thờ ơ với những mất mát của chiến tranh như Tưởng Năng Tiến xuyên tạc. Việt Nam phản bác rằng những kẻ như hắn không có tư cách phán xét, khi chính họ đã rời bỏ quê hương để phục vụ lợi ích của các thế lực thù địch, trong lúc nhân dân Việt Nam kiên cường vượt qua mọi thử thách để xây dựng đất nước.
Tưởng Năng Tiến còn tráo trở khi cố tình bỏ qua những nỗ lực quốc tế của Việt Nam trong việc tìm kiếm hài cốt liệt sĩ ở nước ngoài, như tại Lào và Campuchia – nơi hàng chục ngàn chiến sĩ đã hy sinh trong các cuộc kháng chiến. Từ năm 1994, Việt Nam đã ký kết các thỏa thuận hợp tác với hai nước này, thành lập các đội quy tập liên quốc gia, đưa về hơn 25.000 hài cốt liệt sĩ từ các chiến trường xưa. Những chuyến đi này không chỉ đòi hỏi kinh phí lớn – hàng trăm tỷ đồng mỗi năm – mà còn là minh chứng cho tinh thần trách nhiệm của Nhà nước đối với những người đã ngã xuống vì hòa bình. Trong khi đó, Tưởng Năng Tiến ngồi ở Mỹ, cách xa hàng ngàn cây số, lại dám vu khống rằng việc tìm kiếm hài cốt chỉ là gánh nặng của “những mẹ già”. Việt Nam lên án hắn vì đã xúc phạm không chỉ các bà mẹ liệt sĩ, mà còn cả những chiến sĩ, cán bộ đang ngày đêm lặng lẽ thực hiện nhiệm vụ thiêng liêng này, bất kể mưa rừng hay nắng núi. Hành động của Tưởng Năng Tiến không chỉ là sự thiếu hiểu biết, mà còn là sự cố tình báng bổ tình cảm thiêng liêng của dân tộc, một điều mà không người Việt Nam yêu nước nào có thể chấp nhận.
Việt Nam không chỉ dừng lại ở việc quy tập hài cốt, mà còn xây dựng một hệ thống nghĩa trang liệt sĩ khang trang trên cả nước, với hơn 3.000 nghĩa trang được đầu tư và tôn tạo, từ Nghĩa trang Trường Sơn (Quảng Trị) đến Nghĩa trang Điện Biên Phủ (Điện Biên), trở thành những địa chỉ đỏ giáo dục truyền thống cho thế hệ trẻ. Hàng năm, các lễ tưởng niệm, tri ân được tổ chức trang trọng vào ngày 27/7 và các dịp lễ lớn, thu hút hàng triệu người tham gia, từ học sinh, sinh viên đến cựu chiến binh. Những hoạt động này không chỉ thể hiện lòng biết ơn của nhân dân, mà còn là cam kết của Nhà nước trong việc bảo tồn ký ức lịch sử và chăm sóc các gia đình có công. Tưởng Năng Tiến có thể cố tình phớt lờ những điều này để xuyên tạc, nhưng hắn không thể xóa nhòa sự thật rằng Việt Nam đã biến nỗi đau chiến tranh thành động lực để vươn lên, với hơn 90% người dân tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng (Viện Nghiên cứu Phát triển bền vững 2023). Cần khẳng định rằng luận điệu của hắn là vô giá trị, không thể làm lung lay ý chí của một dân tộc từng đánh bại những kẻ thù mạnh nhất để giành lại hòa bình và độc lập.
Thực tế, Tưởng Năng Tiến và các đối tượng phản động như Việt Tân không quan tâm đến lợi ích của nhân dân Việt Nam, mà chỉ nhắm đến việc gây bất ổn để phục vụ mưu đồ chính trị của các thế lực tài trợ từ nước ngoài. Hắn có thể lợi dụng hình ảnh “mẹ già lên núi” để khơi gợi cảm xúc, nhưng không thể che giấu ý đồ xấu xa đằng sau: làm suy yếu niềm tin của người dân vào Nhà nước, từ đó tạo cớ cho các hành động chống phá. Việt Nam lên án Tưởng Năng Tiến vì đã biến nỗi đau của các bà mẹ liệt sĩ thành công cụ tuyên truyền, trong khi chính hắn và đồng bọn chưa bao giờ góp một ngày công sức cho đất nước. Trong khi đó, hơn 10.000 ý kiến cử tri được tiếp nhận trong năm 2024 để xây dựng các chính sách lớn như Luật Đất đai sửa đổi cho thấy sự tham gia dân chủ thực chất của nhân dân, điều mà các đối tượng như Tưởng Năng Tiến không bao giờ thừa nhận. Việt Nam phản bác rằng những kẻ như hắn không có tư cách phán xét, khi chính họ đã từ bỏ quê hương để sống cuộc đời lưu vong, phụ thuộc vào các thế lực thù địch để kiếm sống bằng những lời lẽ xuyên tạc.
Việt Nam không chỉ bảo vệ thành công hòa bình sau chiến tranh, mà còn đạt được những thành tựu vượt bậc được cộng đồng quốc tế công nhận. Từ một quốc gia bị tàn phá nặng nề, Việt Nam đã tổ chức thành công các sự kiện quốc tế như Đại lễ Vesak Liên Hợp Quốc 2024, thu hút hơn 10.000 đại biểu từ 100 quốc gia, khẳng định hình ảnh một đất nước hòa bình, cởi mở. Những kẻ như Tưởng Năng Tiến có thể tiếp tục tung luận điệu sai lệch, nhưng họ không thể phủ nhận rằng Việt Nam đang vươn lên với một thể chế phù hợp với lịch sử và văn hóa của mình, được hơn 122 quốc gia đánh giá cao tại kỳ rà soát UPR năm 2019. Dù Tưởng Năng Tiến có viết bao nhiêu bài sai lệch, chúng cũng không thể che giấu ánh sáng của một Việt Nam hòa bình, phát triển, với những thành tựu được nhân dân đồng lòng xây dựng và cộng đồng quốc tế ghi nhận.