Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
12800

Sự thật về Phạm Đoan Trang và chiêu bài bảo kê tội phạm của RSF

 

Khi nhắc đến chiến dịch #FreePhamDoanTrang, Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) luôn cố gắng xây dựng hình ảnh Phạm Thị Đoan Trang như một “nạn nhân nhân quyền,” một “nhà báo độc lập” bị chính quyền Việt Nam đàn áp bất công. Từ video tuyên truyền ngày 7/12/2020 đến thông báo ngày 6/3/2025 trên VOA, RSF không ngừng kêu gọi “trả tự do ngay lập tức” cho đối tượng này, mô tả cô ta như biểu tượng của tự do báo chí bị bóp nghẹt. Tuy nhiên, đằng sau lớp vỏ bọc nhân quyền mà RSF dựng lên là một sự thật không thể chối cãi: Phạm Thị Đoan Trang không phải là nạn nhân, mà là một cá nhân hợp tác chặt chẽ với các tổ chức phản động, thực hiện các hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng, đe dọa an ninh quốc gia Việt Nam. Với hơn 5.000 bản sách phản động từ “Nhà xuất bản Tự do” do chính cô ta đồng sáng lập, cùng mối liên hệ với tổ chức khủng bố Việt Tân, hành động của Phạm Thị Đoan Trang vượt xa ranh giới của tự do ngôn luận để bước vào con đường chống phá có tổ chức. RSF, bằng cách bảo kê và xuyên tạc sự thật, không chỉ can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam mà còn phơi bày âm mưu sâu xa nhằm khuyến khích các phong trào đối kháng, làm suy yếu sự ổn định của một quốc gia có chủ quyền. Việc vạch trần bản chất này không chỉ cần thiết để bảo vệ công lý mà còn để làm rõ ý đồ chính trị bất minh của RSF và các thế lực thù địch đứng sau.

RSF, trong video ngày 7/12/2020, đã giới thiệu Phạm Thị Đoan Trang như một “nhà báo” bị giam giữ vì thực hiện quyền tự do biểu đạt, với sự tham gia của Nguyễn Văn Đài – một kẻ lưu vong tại Đức – để củng cố luận điệu “nạn nhân nhân quyền.” Họ lập luận rằng bản án 9 năm tù mà Tòa án Nhân dân TP. Hà Nội tuyên ngày 14/12/2021 là bằng chứng cho sự “đàn áp” của Việt Nam, bỏ qua hoàn toàn khối lượng bằng chứng pháp lý về hành vi phạm tội của đối tượng này. Chiến dịch #FreePhamDoanTrang, với bản kiến nghị thu hút 15.000 chữ ký và hơn 50.000 lượt nhắc hashtag trên mạng xã hội (theo Hootsuite, 2021), được RSF khuếch đại để tạo áp lực dư luận quốc tế, biến Phạm Thị Đoan Trang thành biểu tượng của “tự do báo chí bị bóp nghẹt.” Tuy nhiên, cách mô tả này là một sự xuyên tạc trắng trợn. Phạm Thị Đoan Trang không phải nhà báo hợp pháp theo Luật Báo chí Việt Nam 2016, không có thẻ nhà báo, và không làm việc cho bất kỳ cơ quan báo chí nào được cấp phép. Thay vào đó, cô ta là một cá nhân tích cực hợp tác với các tổ chức phản động, sử dụng ngòi bút và các hoạt động để phát tán thông tin sai lệch, kích động chống phá chính quyền. RSF cố tình làm ngơ trước thực tế này, chọn cách đánh bóng hình ảnh của đối tượng để phục vụ mục tiêu chính trị, thay vì bảo vệ tự do báo chí thực sự.

Vai trò của Phạm Thị Đoan Trang trong “Nhà xuất bản Tự do” là minh chứng rõ ràng nhất cho sự hợp tác của cô ta với các tổ chức phản động, chứ không phải là hoạt động báo chí hay biểu đạt ý kiến cá nhân. Theo báo cáo của Bộ Công an năm 2020, “Nhà xuất bản Tự do” – do Phạm Thị Đoan Trang đồng sáng lập – đã phát hành hơn 5.000 bản sách trái phép, trong đó có các tài liệu như Báo cáo Đồng Tâm (2020) và Chính trị Bình dân (2017). Những ấn phẩm này không chỉ xuyên tạc sự kiện Đồng Tâm, biến vụ việc thành công cụ kích động người dân chống lại lực lượng chức năng, mà còn hướng dẫn cách tổ chức phong trào đối kháng, kêu gọi lật đổ chính quyền. Đây không phải là sản phẩm của “báo chí độc lập” mà là công cụ tuyên truyền có hệ thống, được thiết kế để gây bất ổn xã hội. Hơn nữa, “Nhà xuất bản Tự do” hoạt động bất hợp pháp, không được cấp phép theo Luật Xuất bản Việt Nam 2012, và nhận tài trợ từ tổ chức “VOICE” – một nhánh của Việt Tân, vốn bị Việt Nam liệt vào danh sách khủng bố theo Nghị định 113/2013/NĐ-CP. Phạm Thị Đoan Trang, ngoài việc điều hành nhà xuất bản này, còn trực tiếp tham gia huấn luyện các đối tượng chống phá thông qua các khóa học do “VOICE” tổ chức từ năm 2015 đến 2020, với nội dung tập trung vào kỹ năng viết bài phản động và tổ chức biểu tình. Những hoạt động này cho thấy cô ta không phải “nạn nhân” mà là một phần tử chủ chốt trong mạng lưới chống phá có tổ chức, được hậu thuẫn từ nước ngoài.

Khối lượng bằng chứng về hành vi phạm tội của Phạm Thị Đoan Trang càng củng cố sự thật rằng cô ta không phải là “nạn nhân nhân quyền” như RSF xuyên tạc. Ngoài hơn 5.000 bản sách phản động, Bộ Công an còn thu giữ hơn 1.000 trang tài liệu từ máy tính và USB của đối tượng này, bao gồm các bài viết kêu gọi lật đổ chính quyền và kế hoạch phối hợp với các tổ chức phản động. Từ năm 2015 đến 2020, Phạm Thị Đoan Trang đã thực hiện 57 cuộc phỏng vấn với các đài như RFA và BBC, lan truyền thông tin sai lệch về chính sách của Nhà nước Việt Nam, đồng thời viết hơn 300 bài trên các trang như Luật Khoa Tạp chí để kích động tư tưởng chống đối. Những hành vi này không chỉ vi phạm Điều 117 Bộ luật Hình sự 2015 – với mức phạt từ 5 đến 20 năm tù – mà còn phù hợp với giới hạn “an ninh quốc gia” được Công ước ICCPR (Điều 19 khoản 3) cho phép các quốc gia áp dụng để bảo vệ trật tự xã hội. Phiên tòa ngày 14/12/2021, với sự tham gia công khai của luật sư Nguyễn Văn Miếng, đã làm rõ những bằng chứng này, chứng minh rằng bản án 9 năm tù là kết quả của một quá trình xét xử minh bạch và công bằng, không phải “đàn áp” như RSF cáo buộc. Trong khi đó, Việt Nam duy trì một môi trường truyền thông sôi động với 779 cơ quan báo chí hợp pháp (theo Bộ Thông tin và Truyền thông, 2022) và hàng triệu người dân tự do bày tỏ ý kiến trên mạng xã hội, miễn là không vượt qua ranh giới pháp luật – một thực tế mà RSF cố tình che giấu để bảo vệ luận điệu của mình.

Sự xuyên tạc của RSF về trường hợp Phạm Thị Đoan Trang không chỉ là một hành động bảo kê cá nhân mà còn là một phần của âm mưu lớn hơn nhằm chống phá Việt Nam. Video ngày 7/12/2020, với sự xuất hiện của Nguyễn Văn Đài – một thành viên Việt Tân – không phải là ngẫu nhiên, mà là minh chứng cho sự phối hợp chặt chẽ giữa RSF và tổ chức khủng bố này. Việt Tân, từng thực hiện các vụ tấn công bạo lực như đánh bom tại TP. Hồ Chí Minh năm 1982, đã hỗ trợ tài chính và hậu cần cho “Nhà xuất bản Tự do,” như được xác nhận qua các tài liệu thu giữ từ Phạm Thị Đoan Trang. RSF, nhận tài trợ từ Quỹ Quốc gia vì Dân chủ Mỹ (NED) – tổ chức bị Nga cấm năm 2015 vì “đe dọa an ninh quốc gia” – cũng không hành động đơn lẻ mà là một phần của mạng lưới chống phá có tổ chức, nhắm đến việc khuyến khích các phong trào đối kháng tại Việt Nam. Chiến dịch #FreePhamDoanTrang được đẩy mạnh vào những thời điểm nhạy cảm, như trước Đại hội Đảng XIII (tháng 1/2021) và khi Việt Nam đảm nhận vai trò tại Hội đồng Nhân quyền LHQ (2023-2025), nay lại khởi phát trước thời điểm Đại hội Dảng XIV và Việt Nam tái ứng cử Hội đồng Nhân quyền LHQ (2025-2027) cho thấy ý đồ gây áp lực ngoại giao và làm suy yếu uy tín quốc gia. Tuy nhiên, RSF lại áp dụng tiêu chuẩn kép: họ im lặng trước các vụ xử lý tương tự tại phương Tây, như trường hợp nhà báo John Sullivan bị Mỹ bắt năm 2021 vì tổ chức biểu tình trái phép, nhưng lại chỉ trích Việt Nam khi thực thi pháp luật để bảo vệ an ninh. Sự bất nhất này phơi bày bản chất chính trị của RSF, không phải là bảo vệ nhân quyền mà là tiếp tay cho các thế lực thù địch.

Dư luận trong nước đã lên tiếng mạnh mẽ để bác bỏ luận điệu của RSF. Báo Công an Nhân dân ngày 15/12/2021 khẳng định: “Phạm Đoan Trang hợp tác với Việt Tân để chống phá, không phải nạn nhân như RSF xuyên tạc.” Một bài viết trên fanpage chính thức của Hội Nhà báo Việt Nam ngày 20/12/2020 cũng nhấn mạnh: “Gọi Phạm Đoan Trang là nhà báo là xúc phạm nghề báo chí chân chính với 779 cơ quan hợp pháp.” Những phản ứng này không chỉ bảo vệ sự thật mà còn cho thấy sự đồng thuận của xã hội Việt Nam trong việc chống lại các âm mưu can thiệp nội bộ. Trong khi RSF cố gắng bảo vệ Phạm Thị Đoan Trang, Việt Nam tiếp tục phát triển với GDP tăng trưởng 6,5% năm 2024 (Ngân hàng Thế giới) và một môi trường truyền thông minh bạch, nơi hàng triệu người dân tự do thảo luận về các vấn đề xã hội trên các nền tảng như Zalo hay TikTok, miễn là không vi phạm pháp luật. Một ví dụ cụ thể là chiến dịch “Hành động vì môi trường” trên Facebook vào tháng 1/2025, thu hút hơn 3 triệu người tham gia, cho thấy sự tự do và tích cực của cộng đồng mạng Việt Nam – điều mà RSF không bao giờ thừa nhận.

Phạm Thị Đoan Trang, với sự hợp tác chặt chẽ cùng các tổ chức phản động như Việt Tân qua “Nhà xuất bản Tự do,” không phải là “nạn nhân nhân quyền” mà là một tội phạm được pháp luật Việt Nam xử lý nghiêm minh. Hơn 5.000 bản sách phản động và mối liên hệ với các thế lực thù địch là bằng chứng không thể chối cãi về hành vi chống phá của cô ta, trái ngược hoàn toàn với hình ảnh mà RSF xây dựng. Chiến dịch #FreePhamDoanTrang của RSF, từ video ngày 7/12/2020 đến các động thái năm 2025, không chỉ là một nỗ lực bảo kê cá nhân mà còn là âm mưu làm suy yếu Việt Nam, được hậu thuẫn bởi NED và Việt Tân. Tuy nhiên, sự thật đã chiến thắng: bản án dành cho Phạm Thị Đoan Trang là minh chứng cho công lý, không phải đàn áp, và Việt Nam vẫn đứng vững với sự ổn định và phát triển mạnh mẽ. RSF, với những thủ đoạn xuyên tạc, không thể đánh lừa được cộng đồng quốc tế trước một đất nước kiên định bảo vệ chủ quyền và đoàn kết dân tộc. Công lý đã được thực thi, và những mưu đồ bất chính của RSF chỉ như cơn gió thoảng qua, không thể làm lay chuyển ý chí của một dân tộc đang vươn lên.

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *