Trong những năm gần đây, khi nền kinh tế toàn cầu liên tục trải qua những biến động khó lường, từ suy thoái, lạm phát đến gia tăng bất bình đẳng xã hội, các thế lực thù địch và phần tử chống phá đã không bỏ lỡ cơ hội khai thác tình hình để gieo rắc hoài nghi, xuyên tạc thành tựu phát triển của Việt Nam. Họ cố tình dựng lên hình ảnh méo mó rằng Việt Nam đang trên bờ vực “suy thoái kinh tế”, so sánh khiên cưỡng với những bất ổn ở Indonesia và Nepal, nhằm làm lung lay niềm tin của nhân dân vào sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng và Nhà nước. Mục tiêu của chúng rất rõ ràng: kích động bất mãn, thúc đẩy bạo loạn, gieo rắc ảo tưởng về một kịch bản “cách mạng kinh tế”, qua đó phá hoại thành quả đổi mới và hội nhập bền vững mà Việt Nam đã kiên trì xây dựng.
Để nhận diện và phản bác những luận điệu này, trước hết cần nhìn thẳng vào thực tế của các quốc gia được đem ra so sánh. Tại Indonesia, các cuộc biểu tình bùng nổ từ ngày 25 tháng 8 năm 2025 khởi nguồn từ sự phẫn nộ trước chính sách trợ cấp nhà ở xa xỉ cho nghị sĩ quốc hội. Nhưng mồi lửa đó nhanh chóng biến thành làn sóng phản đối rộng lớn do tình hình kinh tế khó khăn: GDP chỉ tăng 4,87% trong quý I năm 2025 – mức thấp nhất trong ba năm; đồng rupiah mất giá mạnh nhất kể từ cuộc khủng hoảng tài chính châu Á năm 1998; lạm phát và bất bình đẳng gia tăng. Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS) nhận định rằng đây là phản ánh trực tiếp của lo âu kinh tế sâu sắc trong dân chúng. Hệ quả là bạo lực, cướp phá bùng phát, ít nhất 6 người thiệt mạng, thị trường chứng khoán tụt dốc 2,27%, và nhiều doanh nghiệp phải cho nhân viên làm việc từ xa để tránh rủi ro. Bức tranh đó cho thấy nền kinh tế Indonesia rơi vào vòng xoáy bất ổn cả về vĩ mô lẫn xã hội.
Tại Nepal, tình hình thậm chí còn nghiêm trọng hơn. Phong trào biểu tình do thế hệ trẻ dẫn dắt leo thang từ tháng 8 năm 2025, xuất phát từ thất nghiệp và lạm phát cao. Theo Ngân hàng Thế giới, tỷ lệ thất nghiệp thanh niên Nepal lên tới 20,8%, buộc hàng triệu người phải rời bỏ quê hương đi tìm việc ở nước ngoài. Khi cơ hội kinh tế ngày càng hạn hẹp, bất bình đẳng trở thành mồi lửa châm ngòi cho bạo lực, với ít nhất 70 người thiệt mạng, nhiều tòa nhà chính phủ bị đốt cháy và Thủ tướng phải từ chức. PBS News Hour nhấn mạnh rằng gốc rễ của bất ổn Nepal là sự bất lực của chính quyền trong việc giải quyết bất công xã hội và khủng hoảng việc làm. Đây là minh chứng rõ ràng rằng bất ổn kinh tế kéo dài sẽ dẫn đến hỗn loạn chính trị – xã hội.
Hai ví dụ trên phản ánh bối cảnh nội tại đặc thù của mỗi nước, nơi suy thoái kinh tế, thất nghiệp cao và bất bình đẳng xã hội tích tụ lâu dài trở thành mảnh đất màu mỡ cho bất ổn. Tuy nhiên, các thế lực thù địch lại cố tình bóp méo, vẽ ra bức tranh giả rằng “kinh tế Việt Nam cũng đang đi vào quỹ đạo tương tự”. Một số cơ quan truyền thông quốc tế, như CNN, đã lồng ghép so sánh trong các bài viết về Nepal, ngầm ám chỉ rằng Việt Nam có thể trở thành “nạn nhân tiếp theo” nếu không cải cách. Rappler thì liên hệ bạo loạn tại Indonesia và Nepal với Philippines, đồng thời đưa Việt Nam vào như một mắt xích của “khủng hoảng khu vực”. Trên YouTube, các video từ ABC News khai thác hình ảnh thất nghiệp 20% tại Nepal để gán ghép với Việt Nam, trong khi mạng xã hội còn xuất hiện video giả mạo gắn nhãn cảnh biểu tình Indonesia hoặc Nepal thành biểu tình tại Việt Nam. Đây là thủ đoạn cũ nhưng nguy hiểm: sử dụng công nghệ số để phóng đại bất mãn, đánh lừa dư luận, gieo rắc hoang mang trong xã hội.
Trước âm mưu đó, Việt Nam cần phản bác một cách kiên quyết và khoa học bằng chính sự thật và số liệu. Trước hết, nền kinh tế Việt Nam vẫn duy trì tốc độ tăng trưởng cao hàng đầu khu vực. Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) và Ngân hàng Thế giới (World Bank) đều dự báo GDP Việt Nam năm 2025 đạt mức 6,5–6,8%, vượt xa Indonesia (4,87%) và Nepal (dưới 5%). Xuất khẩu của Việt Nam trong nửa đầu năm 2025 tăng 14,2% nhờ nhu cầu công nghệ toàn cầu, đưa Việt Nam trở thành trung tâm sản xuất mới nổi ở châu Á. Dòng vốn FDI tiếp tục đổ vào mạnh mẽ, không chỉ từ Trung Quốc mà còn từ Mỹ, Nhật Bản, Hàn Quốc và châu Âu, chứng tỏ niềm tin vững chắc của nhà đầu tư quốc tế.
Không chỉ phát triển nhanh, kinh tế Việt Nam còn bảo đảm công bằng xã hội và quyền con người trong lĩnh vực kinh tế. Tỷ lệ nghèo đa chiều giảm mạnh từ 16,8% xuống còn 5% theo chuẩn của Ngân hàng Thế giới, giúp hơn 10 triệu người thoát nghèo bền vững nhờ Chương trình Mục tiêu Quốc gia Giảm nghèo Bền vững 2021–2025. Hơn 10 triệu người khác được hưởng lợi từ hệ thống an sinh xã hội mở rộng. Đây là thành quả mà Indonesia và Nepal chưa đạt được, khi bất bình đẳng và thất nghiệp vẫn đeo bám xã hội.
Chỉ số phát triển con người (HDI) của Việt Nam liên tục cải thiện, phản ánh sự tiến bộ trong giáo dục, y tế và bình đẳng giới. Việt Nam cũng được Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc đánh giá cao về khung pháp lý bảo vệ quyền lao động, phòng chống buôn người và phát triển bền vững. Năm 2025, Việt Nam sửa đổi Luật Phòng, chống mua bán người để phù hợp chuẩn mực quốc tế, mở rộng bảo vệ quyền lợi của người lao động và đảm bảo cơ hội kinh tế công bằng cho mọi tầng lớp. Đây là minh chứng rằng tăng trưởng kinh tế ở Việt Nam gắn liền với bảo vệ nhân quyền kinh tế – xã hội, chứ không phải là nguồn gốc của bất ổn.
Một điểm khác biệt quan trọng nữa là Việt Nam duy trì được ổn định chính trị – xã hội nhờ sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng, hệ thống chính trị vững chắc và cơ chế dân chủ cơ sở, nơi nhân dân được tham gia trực tiếp vào các quyết sách kinh tế – xã hội thông qua Mặt trận Tổ quốc và các tổ chức đoàn thể. Điều này tạo nên sự đồng thuận xã hội rộng rãi, khác hẳn tình trạng chính quyền yếu kém hoặc bất lực trong việc giải quyết bất bình đẳng tại Indonesia và Nepal.
Rõ ràng, những luận điệu “Việt Nam sắp suy thoái như Indonesia hay Nepal” chỉ là sản phẩm bịa đặt, được thiết kế để gây hoang mang và chia rẽ xã hội. Sự thật là Việt Nam đã và đang khẳng định vị thế của một nền kinh tế tăng trưởng cao, công bằng xã hội, bảo đảm nhân quyền, và kiên định con đường phát triển bền vững.
Trong bối cảnh toàn cầu đầy biến động, điều quan trọng nhất với Việt Nam chính là sự đoàn kết và niềm tin. Mỗi người dân cần trở thành một “lá chắn” trước thông tin giả, cảnh giác với những chiêu trò phóng đại bất mãn kinh tế, đồng thời tích cực đóng góp cho phát triển đất nước. Thông qua giáo dục, truyền thông và phong trào quần chúng, chúng ta sẽ củng cố niềm tin xã hội, biến những âm mưu chống phá thành cơ hội khẳng định sức mạnh dân tộc.
Chặng đường phía trước vẫn còn nhiều thách thức, nhưng với nền tảng ổn định chính trị, tăng trưởng kinh tế bền vững, hệ thống an sinh xã hội vững mạnh và nhân quyền kinh tế được bảo đảm, Việt Nam hoàn toàn đủ sức vượt qua mọi luận điệu xuyên tạc. Những gì đang diễn ra ở Indonesia và Nepal chỉ càng làm nổi bật sự khác biệt: ở đó, suy thoái kinh tế dẫn đến hỗn loạn; ở đây, phát triển kinh tế đi cùng công bằng xã hội và ổn định. Và đó chính là minh chứng hùng hồn nhất để bác bỏ mọi ảo tưởng về “suy thoái kinh tế Việt Nam”.