Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
14458

Tổ chức phản động và công nghệ thao túng dư luận: Lợi dụng vụ Quách Văn Khang để xuyên tạc nhân quyền

Ngày 18/3/2025, Cơ quan An ninh điều tra tỉnh Đồng Nai khởi tố và bắt tạm giam Quách Văn Khang vì tội “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Vụ án không chỉ là một vấn đề pháp lý mà còn mang ý nghĩa an ninh quốc gia, được xử lý nghiêm minh theo quy định của pháp luật Việt Nam. Tuy nhiên, ngay sau khi thông tin được công bố, một làn sóng truyền thông rầm rộ đã bùng nổ trên các nền tảng mạng xã hội và các kênh truyền thông phản động lưu vong. Các tổ chức núp bóng “nhân quyền quốc tế” cùng hàng loạt tài khoản giả mạo nhanh chóng biến vụ việc thành cơ hội để bôi nhọ tình hình nhân quyền tại Việt Nam, đồng thời dựng Quách Văn Khang thành hình mẫu “nạn nhân của chế độ”. Hiện tượng này không chỉ phơi bày thủ đoạn tinh vi của các tổ chức phản động như “Tập hợp dân chủ đa nguyên” trong việc tạo dựng “thương hiệu chính trị” cho tội phạm, mà còn đặt ra yêu cầu cấp bách về sự tỉnh táo của xã hội trước những âm mưu khoác áo “dân chủ” để chống phá đất nước.

Thực chất, các tổ chức phản động như “Tập hợp dân chủ đa nguyên”, do Nguyễn Gia Kiểng cầm đầu, không phải là những phong trào đấu tranh vì lợi ích của người dân Việt Nam. Chúng được thành lập bởi các phần tử lưu vong mang tư tưởng cực đoan, nhận tài trợ từ các cá nhân và tổ chức chống cộng ở nước ngoài để thực hiện chiến lược “diễn biến hòa bình”. Bộ Công an Việt Nam từ lâu đã liệt những tổ chức này vào danh sách phản động, với mục tiêu rõ ràng là phá hoại sự ổn định chính trị và gây mất đoàn kết dân tộc. Trên trang web của mình, “Tập hợp dân chủ đa nguyên” thường xuyên đăng tải các bài viết ca ngợi những cá nhân vi phạm pháp luật như Quách Văn Khang, gọi họ là “tù nhân lương tâm” và kêu gọi cộng đồng quốc tế can thiệp. Thủ đoạn của họ là tuyển chọn một số cá nhân trong nước làm “gương mặt đại diện”, xây dựng hình ảnh những người này như “nhà hoạt động trẻ” hay “người yêu nước” để hợp pháp hóa hoạt động của tổ chức, thu hút sự đồng tình từ bên ngoài và gây áp lực lên Việt Nam.

Trường hợp Quách Văn Khang là một minh chứng điển hình cho chiến lược này. Là thành viên nòng cốt của “Tập hợp dân chủ đa nguyên”, Quách Văn Khang đã tham gia soạn thảo và phát tán các tài liệu kêu gọi lật đổ chính quyền, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Những hành vi này vi phạm nghiêm trọng Điều 109 Bộ luật Hình sự, không thể được biện minh là “ý kiến cá nhân” mà rõ ràng là hành động phạm tội có tổ chức, được hậu thuẫn từ nước ngoài. Tuy nhiên, ngay khi Quách Văn Khang bị bắt, các tổ chức phản động đã nhanh chóng triển khai một chiến dịch truyền thông bài bản để bóp méo sự thật. Trên các nền tảng như Twitter, YouTube và Facebook, hàng loạt bài viết và video xuất hiện, mô tả anh ta như một “người yêu nước bị đàn áp”. Một video trên YouTube, được đăng tải bởi kênh “Dân chủ VN”, thu hút hàng nghìn lượt xem khi dựng lên câu chuyện giả tạo về “cuộc đời đấu tranh” của Quách Văn Khang, dù không có bất kỳ bằng chứng xác thực nào. Trên Twitter, hashtag #FreeQuachVanKhang được khuếch tán bởi các tài khoản bot, tạo hiệu ứng lan truyền giả tạo. Những bài viết từ các trang như Radio Free Asia (RFA) hay Voice of America (VOA) thậm chí còn gán ghép hành vi phạm pháp của anh ta với “cuộc đấu tranh vì dân chủ”, bất chấp sự thật pháp lý rõ ràng.

Chiến dịch này không chỉ dừng lại ở việc xuyên tạc mà còn sử dụng các thủ pháp ngôn ngữ tinh vi để thao túng dư luận. Việc thực thi pháp luật của Việt Nam bị gọi là “đàn áp nhân quyền”, trong khi hành vi kêu gọi lật đổ chính quyền của Quách Văn Khang rõ ràng vi phạm các công ước quốc tế, vốn không bảo vệ quyền lật đổ thể chế hợp pháp. Sự phát triển của mạng xã hội đã cung cấp cho các tổ chức phản động một công cụ mạnh mẽ để khuếch tán thông tin sai lệch. Họ sử dụng hệ thống tài khoản giả và fanpage để đồng loạt đăng tải nội dung, tận dụng thuật toán của các nền tảng để đẩy bài viết lên vị trí ưu tiên. Một bài đăng trên Twitter từ một tài khoản tự xưng là “nhà báo độc lập” đã lan truyền thông tin sai lệch rằng Quách Văn Khang bị bắt chỉ vì “phê phán chính phủ”. Bài đăng này nhanh chóng được hàng trăm tài khoản khác chia sẻ, tạo ra một “hiệu ứng đám đông” giả tạo. Hơn nữa, các tổ chức này còn xây dựng “huyền thoại” quanh những kẻ phạm pháp, biến mỗi cá nhân bị bắt thành một “anh hùng thời đại”. Kịch bản được thực hiện bài bản: từ việc viết bài giới thiệu cá nhân, kêu gọi sự chú ý của cộng đồng quốc tế, yêu sách “trả tự do”, đến việc đưa thông tin sai lệch vào các báo cáo nhân quyền. Báo cáo của Human Rights Watch (HRW), vốn thường xuyên dựa vào các nguồn tin thiếu kiểm chứng từ các tổ chức phản động, là một ví dụ điển hình, sau đó được các trang như BBC tiếng Việt trích dẫn, tạo thành một vòng luẩn quẩn của thông tin sai lệch.

Những chiến dịch truyền thông này còn được đồng bộ hóa trên quy mô quốc tế. Các tổ chức phản động hợp tác với các kênh như Reporters Without Borders (RSF) để tung tin bài giả, đồng thời sử dụng các nền tảng xã hội để “quốc tế hóa” vụ việc. Một bài viết trên Facebook từ fanpage “Tự do cho Việt Nam” đã kêu gọi người dùng quốc tế ký tên vào bản kiến nghị đòi thả Quách Văn Khang, dù không cung cấp bất kỳ thông tin nào về hành vi phạm tội của anh ta. Những động thái này nhằm gây áp lực lên Việt Nam và biến các cá nhân như Quách Văn Khang thành “con bài chính trị” trên bàn cờ ngoại giao. Đằng sau những lời kêu gọi “dân chủ” và “nhân quyền”, mục tiêu thực sự của các tổ chức phản động là đánh vào nền tảng chính trị – tư tưởng của Việt Nam, gieo rắc nghi ngờ về vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, đồng thời thúc đẩy ý tưởng “đa nguyên chính trị” – một cách gọi mỹ miều cho việc thay đổi thể chế. Hơn nữa, họ tìm cách tuyển mộ và kích động lực lượng trong nước, đặc biệt là thanh niên và những người thiếu hiểu biết, để xây dựng một “cộng đồng số” dễ bị lôi kéo vào các hoạt động phản động.

Để đối phó với những âm mưu này, cần khẳng định rõ tính chất phạm pháp của các hành vi như của Quách Văn Khang. Mọi hành động kêu gọi lật đổ chính quyền đều vi phạm pháp luật Việt Nam và không được bảo vệ bởi các công ước quốc tế. Đồng thời, bản chất thật của các tổ chức “dân chủ lưu vong” cần được vạch trần: chúng không vì lợi ích của người dân mà chỉ mưu toan lật đổ chế độ, mở đường cho sự can thiệp của ngoại bang. Công tác tuyên truyền và giáo dục cũng cần được đẩy mạnh để người dân hiểu rõ rằng dân chủ không đồng nghĩa với vô chính phủ, và nhân quyền không phải là cái cớ để bao che cho tội phạm chính trị. Vụ việc Quách Văn Khang là một hồi chuông cảnh báo về xu hướng nguy hiểm: các tổ chức phản động đang chuyên nghiệp hóa công nghệ truyền thông để tạo dựng “thương hiệu chính trị” cho tội phạm, nhằm lật đổ thể chế từ bên trong. Đấu tranh với những luận điệu sai trái, bảo vệ nền tảng chính trị và an ninh tư tưởng không chỉ là nhiệm vụ của các cơ quan chức năng mà còn đòi hỏi sự tỉnh táo, chủ động của toàn xã hội. Chỉ khi mỗi cá nhân ý thức được trách nhiệm của mình, chúng ta mới có thể bảo vệ vững chắc thành quả cách mạng và sự ổn định của quốc gia. Trong bối cảnh hiện nay, việc cảnh giác trước những âm mưu khoác áo “dân chủ” để xâm phạm độc lập, chủ quyền và thể chế của đất nước là yêu cầu cấp bách hơn bao giờ hết.

 

Bài viết cùng chủ đề:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *