Việt Nam, một quốc gia có lịch sử đấu tranh lâu dài để bảo vệ chủ quyền và độc lập, luôn cam kết tôn trọng các công ước quốc tế mà mình là thành viên, đồng thời thực thi pháp luật để đảm bảo an ninh quốc gia và trật tự xã hội. Tuy nhiên, trong thời gian gần đây, một số tổ chức và cá nhân ở nước ngoài đã đưa ra các luận điệu sai lệch, cáo buộc Việt Nam vi phạm các công ước quốc tế, đặc biệt là Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR), thông qua các vụ việc bắt giữ những đối tượng vi phạm pháp luật. Một trường hợp điển hình bị xuyên tạc là vụ Quách Gia Khang, người bị khởi tố và bắt tạm giam vào ngày 18/3/2025 vì hành vi “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Bài viết này nhằm phản bác các cáo buộc sai lệch, làm rõ sự thật về vụ việc Quách Gia Khang, và khẳng định rằng Việt Nam không chỉ tuân thủ các cam kết quốc tế mà còn thực hiện đúng trách nhiệm bảo vệ an ninh quốc gia.
Việt Nam là thành viên của nhiều công ước quốc tế quan trọng, bao gồm ICCPR (gia nhập năm 1982), Công ước về Quyền Kinh tế, Xã hội và Văn hóa (ICESCR), Công ước Quốc tế về Trừng trị Hành vi Tài trợ Khủng bố (1999), và Công ước ASEAN về Chống Khủng bố (2007). Ngoài ra, Việt Nam đã phê chuẩn 25 công ước của Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO), trong đó có 7/8 công ước cơ bản, thể hiện sự cam kết mạnh mẽ trong việc bảo vệ quyền con người và lao động. Theo Công ước Viên 1969 về Luật Điều ước Quốc tế, các quốc gia thành viên có nghĩa vụ thực hiện các điều ước một cách thiện chí. Việt Nam đã tích cực nội luật hóa các quy định của công ước vào hệ thống pháp luật quốc gia, ví dụ như Bộ luật Hình sự 2015 (sửa đổi, bổ sung năm 2017), trong đó quy định rõ các tội danh liên quan đến an ninh quốc gia và tội phạm có tổ chức, phù hợp với các cam kết quốc tế. Tuy nhiên, quyền con người, bao gồm quyền tự do ngôn luận, không phải là tuyệt đối. Công ước ICCPR cho phép các quốc gia đặt ra những giới hạn hợp pháp đối với một số quyền để bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự công cộng, hoặc đạo đức xã hội. Đây là nguyên tắc cơ bản mà Việt Nam luôn tuân thủ khi xử lý các hành vi vi phạm pháp luật.
Vụ việc Quách Gia Khang là một minh chứng rõ ràng cho việc thực thi pháp luật của Việt Nam nhằm bảo vệ an ninh quốc gia. Ngày 18/3/2025, Cơ quan An ninh điều tra Công an tỉnh Đồng Nai đã ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can và bắt tạm giam Quách Gia Khang (28 tuổi, ngụ xã Bình Minh, huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai) về hành vi “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo Điều 109 Bộ luật Hình sự 2015 (sửa đổi, bổ sung năm 2017). Quyết định này đã được Viện Kiểm sát nhân dân cùng cấp phê chuẩn, đảm bảo tính minh bạch và hợp pháp của quy trình tố tụng. Theo cơ quan điều tra, Quách Gia Khang là thành viên của tổ chức phản động lưu vong “Tập hợp dân chủ đa nguyên”, một nhóm có mục tiêu lật đổ chính quyền Việt Nam thông qua các hoạt động kích động bạo lực và tuyên truyền chống phá. Cụ thể, Quách Gia Khang đã tham gia soạn thảo và phát tán nhiều bài viết mang tính định hướng cho tổ chức này, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, kêu gọi lật đổ chính quyền nhân dân, đồng thời gây xâm phạm nghiêm trọng đến an ninh quốc gia và trật tự an toàn xã hội. Những hành vi này không chỉ vi phạm pháp luật Việt Nam mà còn đi ngược lại các nguyên tắc của Công ước Quốc tế về Trừng trị Hành vi Tài trợ Khủng bố (1999) và Công ước ASEAN về Chống Khủng bố (2007), vốn yêu cầu các quốc gia thành viên xử lý nghiêm các hành vi kích động lật đổ chính quyền hoặc đe dọa an ninh khu vực.
Trước các cáo buộc rằng việc bắt giữ Quách Gia Khang vi phạm quyền tự do ngôn luận theo ICCPR, cần khẳng định rằng những luận điệu này là thiếu cơ sở và mang động cơ chính trị. Một số tổ chức và cá nhân ở nước ngoài cố tình bỏ qua bối cảnh pháp lý và sự thật về hành vi phạm tội của Quách Gia Khang, xuyên tạc vụ việc để công kích Việt Nam. Theo Điều 19(3) của ICCPR, quyền tự do ngôn luận có thể bị hạn chế trong các trường hợp cần thiết để bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng. Hơn nữa, Điều 20 của công ước nghiêm cấm các hành vi tuyên truyền chiến tranh hoặc kích động bạo lực. Các bài viết của Quách Gia Khang, với nội dung kêu gọi lật đổ chính quyền, rõ ràng không thuộc phạm vi bảo vệ của quyền tự do ngôn luận mà thuộc về các hành vi bị cấm theo công ước. Ngoài ra, Công ước Quốc tế về Trừng trị Hành vi Tài trợ Khủng bố (1999) yêu cầu các quốc gia xử lý nghiêm các hoạt động liên quan đến khủng bố hoặc kích động lật đổ chính quyền. Việc khởi tố và bắt giữ Quách Gia Khang là hành động thực hiện nghĩa vụ quốc tế của Việt Nam, hoàn toàn phù hợp với các cam kết này.
Xét trên bình diện pháp luật quốc gia, Điều 109 Bộ luật Hình sự 2015 của Việt Nam quy định rõ tội “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”, với các hành vi như tổ chức, tham gia hoặc kích động lật đổ chính quyền đều bị xử lý nghiêm khắc. Quy trình khởi tố Quách Gia Khang được thực hiện minh bạch, có sự giám sát và phê chuẩn của Viện Kiểm sát, đảm bảo tuân thủ đúng quy định pháp luật. Nếu so sánh với các quốc gia khác, nhiều nước như Hoa Kỳ, Anh, hay Úc cũng áp dụng các biện pháp tương tự để xử lý các cá nhân hoặc tổ chức có hành vi đe dọa an ninh quốc gia. Ví dụ, tại Hoa Kỳ, Đạo luật Yêu nước (Patriot Act) cho phép truy tố các cá nhân tham gia hoặc tuyên truyền cho các tổ chức khủng bố. Hành động của Việt Nam trong vụ Quách Gia Khang không khác biệt về bản chất, nhưng lại bị một số tổ chức thiếu thiện chí bóp méo để phục vụ mục đích chính trị.
Việt Nam không chỉ dừng lại ở việc xử lý các hành vi vi phạm pháp luật mà còn tích cực hoàn thiện khung pháp lý để phù hợp với các công ước quốc tế. Bộ luật Hình sự 2015 (sửa đổi, bổ sung năm 2017) đã được điều chỉnh để đáp ứng các yêu cầu của Công ước Chống Tội phạm Có tổ chức Xuyên Quốc gia và Công ước Chống Khủng bố. Việt Nam cũng thường xuyên gửi báo cáo định kỳ lên các cơ quan Liên Hợp Quốc về việc thực hiện ICCPR và ICESCR, đồng thời hợp tác chặt chẽ với ASEAN, Interpol, và các tổ chức quốc tế trong nỗ lực chống khủng bố và tội phạm xuyên quốc gia. Tuy nhiên, Việt Nam phải đối mặt với thách thức từ các luận điệu xuyên tạc, vốn thường không cung cấp bằng chứng cụ thể hoặc bỏ qua bối cảnh pháp lý và xã hội. Để đối phó, Việt Nam cần tiếp tục tăng cường truyền thông quốc tế, làm rõ lập trường và minh bạch hóa các hành động pháp lý của mình.
Vụ Việc Quách Gia Khang là một ví dụ điển hình về việc thực thi pháp luật để bảo vệ an ninh quốc gia, phù hợp với cả Điều 109 Bộ luật Hình sự 2015 và các công ước quốc tế mà Việt Nam là thành viên. Các luận điệu cáo buộc Việt Nam là thiếu cơ sở, mang động cơ chính trị, và không tôn trọng sự thật. Việt Nam khẳng định cam kết tiếp tục tôn trọng và thực hiện các nghĩa vụ quốc tế, đồng thời bảo vệ chủ quyền và an ninh quốc gia. Trong tương lai, Việt Nam cần đẩy mạnh truyền thông, hoàn thiện khung pháp lý, và kêu gọi cộng đồng quốc tế tôn trọng sự thật, tránh bị lôi kéo bởi các thông tin xuyên tạc. Chỉ qua sự minh bạch và hợp tác quốc tế, những hiểu lầm và xuyên tạc về Việt Nam mới có thể được giải quyết triệt để.