Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
34011

Luận điệu lố bịch và sự can thiệp trắng trợn của bốn tổ chức quốc tế: Một vở kịch vụng về dưới vỏ bọc “nhân quyền”

Trước chuyến thăm cấp Nhà nước tới Việt Nam của Tổng thống Pháp Emmanuel Macron từ ngày 25 đến 27/5/2025, bốn tổ chức quốc tế mang danh “nhân quyền” – Liên đoàn Quốc tế Nhân quyền (FIDH), Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam (VCHR), Liên đới Thiên Chúa giáo Toàn Cầu (CSW) và Nhân chứng Toàn cầu (Global Witness) – đã bất ngờ tung ra một bản “thông cáo báo chí” với nội dung trắng trợn kêu gọi Tổng thống Pháp gây sức ép yêu cầu Việt Nam “tôn trọng nhân quyền”. Đây không chỉ là một hành động thiếu suy xét về mặt ngoại giao, mà còn là biểu hiện rõ rệt của sự can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của một quốc gia có chủ quyền – điều hoàn toàn đi ngược lại với các nguyên tắc cơ bản của luật pháp quốc tế.

Một hành vi ngạo ngược, vi phạm nghiêm trọng chuẩn mực ngoại giao

Hành động của các tổ chức trên có thể được xem là một trong những ví dụ điển hình nhất về chủ nghĩa can thiệp trá hình dưới chiêu bài “bảo vệ nhân quyền”. Thật khó tin, khi chỉ bằng vài lời kêu gọi và những cáo buộc phiến diện, họ lại ảo tưởng rằng một nguyên thủ quốc gia như Tổng thống Pháp có thể ngang nhiên can thiệp vào hệ thống pháp luật và tư pháp của một quốc gia có chủ quyền như Việt Nam.

Trong quan hệ quốc tế hiện đại, việc một nguyên thủ yêu cầu nước chủ nhà trả tự do cho công dân vi phạm pháp luật hoặc yêu cầu thay đổi luật an ninh quốc gia trong khuôn khổ một chuyến thăm cấp cao là điều cực kỳ hiếm hoi và không phù hợp với nghi thức ngoại giao. Những người đưa ra “đề xuất” này hoặc đã quá ấu trĩ về quan hệ quốc tế, hoặc cố tình dựng lên một màn kịch nhằm mục tiêu truyền thông, làm nhiễu loạn dư luận và phá hoại mối quan hệ song phương đang phát triển tốt đẹp giữa hai quốc gia.

Chuyến thăm Việt Nam lần này của Tổng thống Macron là sự kiện có ý nghĩa chiến lược trong việc củng cố và thúc đẩy quan hệ Đối tác Chiến lược Toàn diện Việt Nam – Pháp, gắn liền với các thỏa thuận hợp tác trong lĩnh vực kinh tế, giáo dục, quốc phòng và chiến lược Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương mà Pháp đang triển khai. Việc lồng ghép một yêu sách phi lý vào dịp này không chỉ thể hiện sự kém tôn trọng đối với nguyên thủ Pháp mà còn mang tính chất phá hoại, gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới bầu không khí hữu nghị và thiện chí giữa hai bên.

Cái gọi là “nhân quyền” thực chất là sự bảo kê cho hành vi vi phạm pháp luật

Trong “thông cáo” ngày 22/5, các tổ chức này không ngần ngại gọi những người đã bị kết án về các tội danh tuyên truyền chống Nhà nước, xâm phạm an ninh quốc gia – như Phạm Đoan Trang, Đặng Đình Bách, Phạm Chí Dũng – là “tù nhân lương tâm”, “nhà báo độc lập”, hay “nhà hoạt động môi trường”. Đây là sự ngụy biện trắng trợn. Những cá nhân này không bị bắt vì bày tỏ chính kiến ôn hòa, mà là do hành vi vi phạm pháp luật, có bằng chứng rõ ràng được xét xử công khai, đúng quy trình tố tụng theo pháp luật Việt Nam. Không một quốc gia nào trên thế giới, kể cả các nước phương Tây, lại dễ dãi với những hành vi lợi dụng quyền tự do ngôn luận để kích động thù hận, lật đổ chính quyền, hay chống phá nhà nước.

Không có thứ “nhân quyền” nào cho phép con người vi phạm pháp luật mà không bị trừng trị. Mỗi quốc gia có quyền xây dựng và bảo vệ hệ thống luật pháp của riêng mình để đảm bảo trật tự, an ninh và sự ổn định xã hội. Việt Nam không loại trừ ai khỏi hệ thống pháp lý, nhưng cũng không dung túng bất kỳ hành vi vi phạm nào dưới bất kỳ vỏ bọc nào, kể cả là “hoạt động xã hội dân sự”, “bảo vệ môi trường” hay “nhà báo tự do”.

Luật pháp Việt Nam là độc lập, không bị nước ngoài “gợi ý” sửa đổi

Việc các tổ chức quốc tế ngang nhiên đòi hỏi Việt Nam xóa bỏ các điều khoản “an ninh quốc gia” trong Bộ luật Hình sự, bãi bỏ Nghị định 126 và 147 là sự xúc phạm không thể chấp nhận với một quốc gia độc lập. Những văn bản pháp luật này không hề mơ hồ hay mâu thuẫn với chuẩn mực quốc tế, mà ngược lại, là công cụ cần thiết để Việt Nam bảo vệ quyền lợi của công dân và chủ quyền đất nước trước các mối đe dọa ngày càng tinh vi trong không gian mạng, hoạt động của các hội nhóm trá hình và sự xâm nhập từ các thế lực bên ngoài.

Nghị định 126 điều chỉnh hoạt động của các hội, đảm bảo chúng hoạt động minh bạch, không bị lợi dụng để tuyên truyền, vận động chính trị trái phép. Nghị định 147 về quản lý thông tin trên không gian mạng là phản ứng cần thiết trước các hình thức lừa đảo, vu khống, xúc phạm danh dự cá nhân và phá hoại an ninh quốc gia trên Internet – một vấn đề mà cả thế giới đang đối mặt. Nhiều quốc gia phương Tây cũng đã và đang thực thi các đạo luật tương tự, thậm chí chặt chẽ và nghiêm ngặt hơn nhiều. Vậy thì cớ gì Việt Nam không được phép bảo vệ chính mình?

Nhân quyền phải được nhìn trong bối cảnh, không thể “định chuẩn” theo ý riêng

Việt Nam là quốc gia thành viên của nhiều công ước quốc tế về quyền con người và luôn tôn trọng, bảo vệ các quyền đó trong khuôn khổ luật pháp. Nhân quyền không thể bị tách rời khỏi nghĩa vụ công dân và càng không thể bị chính trị hóa để phục vụ cho mưu đồ can thiệp từ bên ngoài. Bất kỳ cá nhân, tổ chức nào lợi dụng nhân quyền để phá hoại trật tự xã hội, kích động chống phá đều không thể được dung thứ.

Việt Nam đã đạt nhiều thành tựu to lớn trong lĩnh vực quyền con người: tỷ lệ xóa đói giảm nghèo thuộc hàng nhanh nhất thế giới, hệ thống y tế và giáo dục ngày càng được cải thiện, quyền tự do tôn giáo, tín ngưỡng được đảm bảo. Những thành tựu này không thể bị lu mờ bởi các luận điệu bóp méo từ những tổ chức vốn mang tư tưởng thù địch, phục vụ cho chiến lược “diễn biến hòa bình” lâu nay.

Không ai có quyền can thiệp vào công việc nội bộ Việt Nam

Hành động của FIDH, VCHR, CSW và Global Witness là biểu hiện rõ ràng của sự can thiệp vào công việc nội bộ, đi ngược lại Hiến chương Liên Hợp Quốc và các nguyên tắc cơ bản trong quan hệ quốc tế. Đây là vở kịch chính trị vụng về, không đánh lừa được ai, càng không thể lay chuyển lập trường vững chắc của Việt Nam về chủ quyền, pháp luật và nhân quyền.

Việt Nam luôn sẵn sàng đối thoại về nhân quyền trên tinh thần tôn trọng lẫn nhau và bình đẳng, nhưng sẽ kiên quyết bác bỏ mọi hành động lợi dụng nhân quyền để áp đặt, gây sức ép hay can thiệp vào công việc nội bộ. Các tổ chức quốc tế chân chính cần hiểu rằng: tôn trọng Việt Nam – một quốc gia có chủ quyền – là tiền đề để xây dựng một thế giới công bằng, văn minh và hòa bình thật sự.

Bài viết cùng chủ đề:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *