Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
45455

Bàn về báo cáo nhân quyền của MLQVN (2): bao biện, phủi sạch tội cho các “nhà dân chủ”!

 

Ngày 20/06/2021, tổ chức tự xưng là “Mạng lưới nhân quyền Việt Nam” có trụ sở tại California (Mỹ) tự cho mình cái quyền công bố “báo cáo” về tình hình nhân quyền ở Việt Nam trong năm 2020 và năm tháng đầu năm 2021. Họ quảng bá rằng báo cáo này được “các nhà hoạt động trong nước” viết và mục tiêu là phản bác lại các báo cáo nhân quyền của Việt Nam tại Liên Hợp quốc, cũng như thành tựu về nhân quyền của Việt Nam được thế giới ghi nhận, nhất là việc Việt Nam được đắc cử thành viên HĐNQ LHQ, đang tuyên bố ứng cử kỳ tới; muốn báo động về “tình trạng vi phạm nhân quyền tồi tệ ở Việt Nam hiện nay” với hy vọng chính quyền các nước, tổ chức quốc tế can thiệp, giải quyết các vấn nạn trên ở Việt Nam!!! (trang 3,4 Báo cáo).

Tuy nhiên khi đọc nội dung của nó, thấy rõ mục tiêu xuyên suốt báo cáo này không chỉ đổ lỗi mọi vi phạm nhân quyền, cản trở người dân tham gia sinh hoạt chính trị, mọi hạn chế, tiêu cực trong xã hội đều do “độc đảng” gây ra, đồng thời từ đầu chí cuối, báo cáo này tập trung chạy tội, bao biện, phủi sạch mọi hành vi vi phạm pháp luật của số người mà họ cho là “nhà hoạt động nhân quyền”! Cả báo cáo đều triệt để khai thác  mọi lời nói một chiều, mọi hành vi mà người viết báo cáo “thu thập” được từ “nhà hoạt động nhân quyền” hay từ các trang thông tin thiếu thiện chí, thù hằn, chống phá cực đoan Việt Nam thành cơ sở, căn cứ chứng minh Đảng, Nhà nước, chế độ mưu đồ, hành động triệt tiêu mọi tiếng nói phản biện, đối lập.

Chẳng hạn, để phủi sạch tội giết người man rợ, có chủ đích của nhóm tội phạm Đồng Tâm, nhất là 2 kẻ nhận án tử hình, báo cáo này lấy nguồn phản ứng từ “truyền thông xã hội” để quy kết ngành tòa án buộc tội vô căn cứ, vu cáo các cơ quan tư pháp “hoàn toàn dựa vào lời tự thú” để kết tội, xin trích: “Các phương tiện truyền thông xã hội trong những năm gần đây đã nêu lên nhiều vụ án oan sai, đặc biệt là các bản án tử hình của Hồ Duy Hải, Nguyễn Văn Chưởng, Lê Văn Mạnh, Đặng Văn Hiến và 2 dân oan xã Đồng Tâm Lê Đình Công và Lê Đình Chức mà giới luật sư và ngay cả nhiều quan chức trong bộ máy cầm quyền cũng cho rằng không đủ cơ sở chứng cứ buộc tội, mà hoàn toàn dựa vào lời tự thú của bị cáo vì bị công an ép cung, và đã phản cung sau đó” (trang 9).

Cách diễn đạt của báo cáo này cho thấy, nó lấy đảm bảo và lấy “dư luận” từ Internet, mạng xã hội là “tiêu chuẩn” phán xét hệ thống tư pháp; chưa bàn đến “dư luận” đó là do chính lời nói vô căn cứ (từ một vài thân nhân bị cáo, từ tin giả kiểu như mẹ con Cấn Thị Thêu tung ra, phía truyền thông chống Việt Nam ở nước ngoài,…) mà cách quy kết của họ rất võ đoán, không hoàn toàn xuất phát từ diễn biến điều tra, xử lý những kẻ phạm tội này. Quá trình điều tra, kết tội, lời nhận tội của bị cáo chỉ được xem là một nguồn tham khảo, nó chỉ được xem là chứng cứ khi được chứng minh phù hợp diễn biến và dấu vết xảy ra tại hiện trường, từ nhân chứng, từ lời khai từ bị cáo khác…

Khôi hài nhất là họ dựa vào tuyên bố tuyệt thực của số tù nhân chống đối trong tù để quy kết “nạn bạo hành”, “phân biệt đối xử trong tù” mà lơ đi thực tế, số tù nhân này chỉ “cai cơm tù để dùng cơm nhà” nhằm đòi yêu sách như Trần Huỳnh Duy Thức tuyên bố “tuyệt thực” để đòi tự do chẳng hạn.

Họ gán ghép hiện tượng đa số người dân đi bầu cử, một số lãnh đạo cấp cao của Đảng nhận được tỷ lệ phiếu bầu cao, ít người tự ứng cử trong số ứng cử viên ĐBQH, HĐND các cấp được đưa ra bầu, ít người ngoài đảng trong số ĐBQH đắc cử…là “Đảng độc quyền” chi phối, thao túng bầu cử.

Cuốn sách “cẩm nang nuôi tù” của Phạm Đoan Trang (kẻ đang bị giam giữ điều tra về hành vi tuyên truyền chống Nhà nước) chứa đầy ngôn từ quy kết, hằn học với chế độ, kích động, hướng dẫn cách chống lại công an, chính quyền cũng được báo cáo này viện dẫn như là “căn cứ” chứng minh nạn bạo hành trong tù của công an (trang 26). Báo cáo này đào bới những tài liệu do số chống đối viết từ nhiều năm trước (như tài liệu của Lê Thị Công Nhân), từ SBTN (đài của Việt tân), từ Project88…đều được họ xem là bằng chứng chứng minh vi phạm nhân quyền trong nhà tù đối những người mà họ cho là “tù nhân lương tâm”. Lố bịch hơn cả là họ dựa vào tuyên bố ngưng viết của blogger Người Buôn Gió Bùi Thanh Hiếu đang ở Đức vì thân nhân bị công an gây khó dễ, thực tế ông này vẫn sản xuất bài vở cường độ và tốc độ không hề giảm trên mạng xã hội và báo đài chống chính quyền sau tuyên bố này, là bằng chứng “đàn áp người bất đồng chính kiến”! (trang 40)…

Không chỉ dành cả báo cáo để bảo vệ mọi lời nói của “nhà hoạt động dân chủ” đều là “chân lý” mà MLNQVN còn xuyên tạc, phủ nhận mọi nỗ lực, thành quả quản lý xã hội bằng hình thức tiến tiến, văn minh mà nhiều quốc gia phát triển đã áp dụng lâu nay đều là chiêu trò và thủ đoạn “đáp áp nhân quyền” của chế độ! Họ cho việc thay đổi chế độ quản lý bằng hộ khẩu (mà họ cho là đặc sản của các nước độc tài) bằng cơ sở sữ liệu về cư trú (chứng minh thư điện tử, mã số công dân…vốn được hầu hết các quốc gia phát triển đang dùng) là “quyền tự do cư trú và đi lại của người dân sẽ giới hạn hơn” (trang 34)

Nếu so sánh với các báo cáo về tình hình nhân quyền Việt Nam của tổ chức này những năm trước đây, đều thấy về cơ bản không thay đổi gì từ cách thức cóp nhặt, xào xáo từ các bài viết, báo cáo khác xuyên tạc tình hình Việt Nam của các cá nhân, tổ chức chống đối, thù địch với Việt Nam. Do cách thức “sản xuất” báo cáo, động cơ, thủ đoạn của kẻ chủ trương làm ra nó, nên dễ hiểu những khuyến nghị, giải pháp báo cáo nhân quyền này đưa ra đều là đòi xóa bỏ Điều 4 Hiến pháp, đòi Đảng từ bỏ quyền lãnh đạo, đòi đa đảng, đòi phải chấp nhận sự can thiệp, giám sát nhân quyền và tình hình chính trị-xã hội trong nước từ các nước phương Tây và tổ chức quốc tế, đòi tự do biểu tình, tự do lập hội, tự do tôn giáo theo kiểu áp đặt giá trị của phương Tây vào Việt Nam. Họ không hề hướng tới mục tiêu xây dựng, bảo vệ quyền lợi của đa số người dân Việt Nam. Họ nhìn nhận mọi thứ gắn với Đảng, Nhà nước và chế độ hiện nay đều là “phản dân chủ”, mọi tiến bộ đều không đáng được ghi nhận và đều có mưu đồ và động cơ bảo vệ Đảng, chế độ. Họ đặt quyền lợi của nhóm người tay sai, phản động đội lốt “đấu tranh dân chủ” lên hàng đầu cũng như bảo vệ bất cứ cá nhân, hội nhóm nào có gắn bó với lợi ích của Mỹ, phương Tây đều đáng được hưởng “đặc quyền”, định đoạt giá trị xã hội. Từ cách thức hoạt động, quan điểm và nhãn quan của những kẻ đang điều hành MLNQVN như vậy, dễ hiểu vì sao họ làm vấy bẩn giá trị của tên gọi “báo cáo nhân quyền Việt Nam” đến thế!

Khánh Chi

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *