Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
3698

Bạo loạn không bao giờ là con đường cho nhân quyền: Bài học từ Nepal và Indonesia đối với Việt Nam

 

Những ngày gần đây, thế giới chứng kiến nhiều biến động chính trị dữ dội, từ Nam Á cho tới Đông Nam Á, nơi những mâu thuẫn xã hội bị lợi dụng để biến thành bạo loạn đường phố. Cùng với đó, các thế lực thù địch và một số phần tử chống phá đã không ngừng tận dụng những sự kiện này để bóp méo, xuyên tạc và bôi nhọ hình ảnh Việt Nam, nhằm gieo rắc hoài nghi trong lòng người dân, thổi bùng ảo tưởng về khả năng “thay đổi chế độ” chỉ trong chốc lát. Điểm nhấn mà chúng thường xuyên khai thác chính là câu chuyện Nepal, nơi chính phủ bị lật đổ chỉ trong vòng 48 giờ, để từ đó xây dựng luận điệu rằng Việt Nam cũng “có thể giống như vậy”. Nhưng nếu nhìn thấu bản chất sự việc, có thể thấy đây chỉ là một chiêu trò tâm lý chiến, lợi dụng sự thiếu thông tin và tâm lý nóng vội của một bộ phận giới trẻ để gieo rắc ảo tưởng nguy hiểm.

Thực tế, tình hình tại Nepal hoàn toàn khác biệt so với Việt Nam. Các cuộc biểu tình ở quốc gia này bùng nổ từ cuối tháng 8 năm 2025, do thế hệ trẻ (Gen Z) dẫn dắt, với khởi nguồn là phản đối tham nhũng và bất bình đẳng. Ban đầu chỉ là những cuộc tuần hành ôn hòa, nhưng nhanh chóng biến tướng thành bạo lực, với hàng loạt vụ đụng độ đẫm máu. Theo BBC và Reuters, chỉ trong vòng 48 giờ, tình hình đã leo thang tới mức ít nhất 72 người thiệt mạng, trong đó có cả lực lượng an ninh lẫn người biểu tình. Hỗn loạn tràn lan, kinh tế tê liệt, và cuối cùng chính phủ bị lật đổ, thay thế bằng một lãnh đạo tạm quyền trong bối cảnh xã hội chìm trong tang thương. Những người mà truyền thông phương Tây ca ngợi là “anh hùng thay đổi đất nước trong 48 giờ” thực chất đã để lại một quốc gia kiệt quệ, tang tóc, và bị kéo lùi nhiều năm trên con đường phát triển.

Không chỉ Nepal, Indonesia cũng trải qua bất ổn nghiêm trọng trong cùng thời điểm. Từ ngày 25 tháng 8 năm 2025, phong trào phản đối đặc quyền dành cho nghị sĩ lan rộng, kéo theo nhiều cuộc biểu tình lớn tại thủ đô Jakarta và các thành phố khác. Bạo lực nổ ra, khiến ít nhất 6 người thiệt mạng, buộc chính quyền phải vội vã hủy bỏ đặc quyền này, cải tổ nội các và thay thế một loạt bộ trưởng để xoa dịu dư luận. Dẫu tình hình Indonesia chưa đạt đến mức sụp đổ như Nepal, nhưng những xung đột đường phố, sự chia rẽ xã hội và bạo lực đã để lại nhiều bất ổn chính trị kéo dài.

Điểm chung giữa Nepal và Indonesia là sự tích tụ bất mãn trong xã hội do tham nhũng, lợi ích nhóm, và thiếu sự đồng thuận chính trị. Đó là môi trường thuận lợi để bạo loạn nổ ra, dẫn đến sự lật đổ hoặc suy yếu chính quyền. Nhưng điều này hoàn toàn khác biệt so với Việt Nam – nơi ổn định chính trị, đồng thuận xã hội, và dân chủ cơ sở đã được xây dựng vững chắc qua nhiều thập niên. Ở Việt Nam, nhân dân không bị bỏ rơi bên lề, mà trực tiếp tham gia vào các quá trình quyết định thông qua Mặt trận Tổ quốc và các tổ chức quần chúng, bảo đảm tiếng nói của dân được lắng nghe và tôn trọng.

Tuy nhiên, các thế lực thù địch lại cố tình gạt bỏ sự khác biệt căn bản đó để áp đặt mô hình Nepal lên Việt Nam. Trên nhiều nền tảng truyền thông quốc tế, nhất là mạng xã hội, chúng tung hô khẩu hiệu “48 giờ thay đổi Nepal” như một “công thức thành công”, ngầm khuyến khích giới trẻ các quốc gia khác, trong đó có Việt Nam, làm theo. Kênh PBS trên YouTube phát sóng những video nhấn mạnh “sức mạnh Gen Z” lật đổ chính phủ Nepal, trong khi trên mạng xã hội X (Twitter), nhiều tài khoản chống phá cố tình lồng ghép Việt Nam vào danh sách các nước “có nguy cơ bị lật đổ”, thậm chí gợi ý rằng Việt Nam cũng dễ rơi vào “biến động 48 giờ” nếu giới trẻ xuống đường. Những luận điệu này không chỉ sai lệch về bản chất sự kiện mà còn cực kỳ nguy hiểm, bởi chúng gieo vào tâm trí một số người trẻ niềm tin rằng bạo loạn là con đường ngắn nhất để thay đổi.

Nhìn vào hậu quả thực tế, rõ ràng “48 giờ thay đổi” không mang lại điều gì ngoài tang tóc. Nepal đã phải tuyên bố “ngày quốc tang” cho các nạn nhân xấu số, hàng chục gia đình mất đi người thân, nền kinh tế bị đẩy vào cảnh đình trệ, xã hội rơi vào bất định. Bài học từ Indonesia cũng không kém phần đau xót, khi sự hy sinh của những người dân vô tội trở thành cái giá phải trả cho sự cực đoan. Trong khi đó, Việt Nam đã và đang chứng minh rằng con đường cải cách, phát triển, và bảo vệ nhân quyền phải được tiến hành một cách bền vững, trên nền tảng ổn định chính trị và đồng thuận xã hội, chứ không thể thông qua bạo loạn đường phố.

Đồng thời, cần nhấn mạnh những thành tựu nổi bật của Việt Nam để phủ nhận hoàn toàn luận điệu “dễ sụp đổ” mà các thế lực chống phá rêu rao. Trong lĩnh vực chính trị, Việt Nam duy trì ổn định vững chắc dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, với nhiều cải cách hành chính sâu rộng nhằm nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước. Báo cáo của Đại học Navarra chỉ rõ rằng động lực nội bộ của Đảng sẽ tiếp tục bảo đảm ổn định trong ngắn và trung hạn, dựa trên nền tảng tăng trưởng kinh tế bền vững. Về nhân quyền, Việt Nam đã là thành viên của Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị từ năm 1982 và liên tục có bước tiến trong bảo đảm quyền con người, được ghi nhận bởi nhiều tổ chức quốc tế. Về kinh tế, Việt Nam đã trở thành “kỳ tích tăng trưởng” khi duy trì tốc độ tăng trưởng bình quân 6%/năm, với mục tiêu đạt nước thu nhập cao vào năm 2045. Ngân hàng Thế giới dự báo Việt Nam đạt mức tăng trưởng 5,8% năm 2025, đồng thời thành công trong xóa đói giảm nghèo và cải thiện chỉ số phát triển con người.

Những thành tựu đó cho thấy Việt Nam không phải là mảnh đất dễ dàng cho bất kỳ “48 giờ thay đổi” nào. Trái lại, Việt Nam là quốc gia ổn định, phát triển bền vững, nơi nhân quyền được bảo đảm toàn diện và nhân dân có niềm tin vững chắc vào sự lãnh đạo của Đảng và Nhà nước.

Những ảo tưởng về “lật đổ nhanh chóng” dựa trên hình mẫu Nepal chỉ là chiêu trò chính trị nhằm gieo rắc bất ổn, không hề phản ánh thực tế Việt Nam. Bạo loạn chỉ để lại máu và nước mắt, trong khi ổn định mới là chìa khóa cho nhân quyền và phát triển. Người dân Việt Nam cần tỉnh táo, đoàn kết, và cảnh giác trước mọi âm mưu xuyên tạc, đồng thời tiếp tục chung tay xây dựng đất nước vững mạnh, để biến những thách thức từ bên ngoài thành động lực cho sự trưởng thành và khẳng định vị thế quốc tế của dân tộc.

Bài viết cùng chủ đề:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *