Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
16852

THƯ GỬI NHỮNG NGƯỜI TRẺ CỦA “THẾ GIỚI THỨ BA”.

Ban Biên tập xin gửi đến bạn đọc bài dịch của ông Ngô Mạnh Hùng về bài báo cùng tên tiếng Anh của “người cộng sản”  Andre Vltchek vốn được cộng đồng mạng Việt Nam ái mộ. Bài viết cho thấy sức mạnh của truyền thông phương Tây đang thao túng số phận của “thế giới thứ ba” sau sự tan rã của nhà nước Xô Viết. Qua thư này, Andre Vltchek muốn kêu gọi sự đoàn kết, đấu tranh của “thế giới thứ ba”.

===

Thành phố của các bạn đã chìm trong biển lửa lâu nay, gia đình của bạn chia rẽ, và chưa có hồi kết của bạo lực, tôi đã quyết định viết bài luận ngắn này, dưới dạng một bức thư ngỏ, gửi đến những người trẻ tuổi của “thế giới thứ ba”.

Trước hết, tôi muốn hỏi: Tại sao?

Tại sao lại có khói và lửa, phẫn nộ và bạo lực? Cuộc sống của các bạn, trước khi cái gọi là “biểu tình”, hay “bạo loạn” xảy ra, có thực sự ảm đạm đến vậy không?

Các bạn đang được sống ở một trong những nơi đáng sống nhất trên trái đất. Thậm chí, theo các tiêu chuẩn đánh giá của chính phương Tây, đất nước các bạn đang sống đang có “chỉ số tự do” cao nhất, cao hơn hầu hết các nước phương Tây. Nước uống của các bạn sạch sẽ, Internet cực nhanh, phương tiện giao thông công cộng rẻ và môi trường thuộc trong những nơi tốt nhất trên thế giới. Các bạn có thể tận hưởng một cuộc sống văn hóa thú vị, cũng như không gian công cộng tuyệt vời được xây dựng trên quê hương đầy ấn tượng của bạn.

Đương nhiên, đất nước của các bạn không phải là một nơi hoàn hảo, vì không có bất cứ điều gì, không có bất cứ nơi nào là hoàn hảo trên hành tinh này.

Những điều chưa hoàn hảo đó có thể là: nhà ở của bạn là một trong những nơi đắt đỏ thế giới; cơ hội việc làm cho sinh viên tốt nghiệp đại học không thực sự tốt. Các bạn thấy một số thành phố ở bên ngoài đất nước của bạn mới là những nơi thú vị hơn để sống, sáng tạo và mơ ước, hơn là Tổ quốc “cổ hủ” của các bạn. Nhưng chắc chắn Tổ quốc đó vẫn là một đất nước hấp dẫn, vững chắc, với nền văn hóa, tư duy riêng và lịch sử đáng tự hào. Và theo nhiều cách đánh giá, đó là một đất nước xinh đẹp, tươi trẻ và độc đáo.

Vậy tại sao? Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao đột nhiên các bạn lại tức giận như vậy, và thất vọng như vậy? Chúng ta có nên nói chuyện không? Làm ơn đi!

***

Tôi đã làm việc tại khoảng 160 quốc gia và vùng lãnh thổ, ở tất cả các châu lục. Tôi đã viết, và tôi đã quay phim nhiều cuộc chiến tranh và xung đột. Tôi đã đưa tin về các cuộc cách mạng và nổi dậy, nhưng cũng có những cuộc bạo động khủng khiếp do các nước phương Tây châm ngòi. Bạn có thể đã nghe nói về cái gọi là “Cách mạng màu” hay “Mùa xuân Ả Rập” rồi đấy.

Tôi đã tận mắt chứng kiến số phận của các quốc gia đã bị Hoa Kỳ và NATO chiếm đóng và sau đó bị phá hủy hoàn toàn: Afghanistan và Syria, Iraq và Colombia, đó mới chỉ là một vài dẫn chứng. Tôi đã chứng kiến hàng triệu cuộc đời bị hủy hoại ở những quốc gia mà phương Tây lật đổ các chính phủ cánh tả, và sau đó tiêm nhiễm chủ nghĩa phát xít: những nơi như Indonesia (1965) và Chile (1973). Bây giờ không còn gì thuộc về Indonesia nữa; thiên nhiên bị hủy hoại hoàn toàn và phần lớn người dân phải sống trong đau khổ. Ở Chile, mọi người đã đứng lên, tự hào chiến đấu và sẵn sàng chết cho chủ nghĩa xã hội đã bị các chính phủ và tập đoàn phương Tây đánh cắp khỏi họ, từ cuộc đảo chính phản cách mạng năm 1973.

Tôi đã sống và làm việc trên khắp lục địa Châu Phi, nơi bị tàn phá nặng nề nhất trên thế giới, đầu tiên là bị châu Âu đô hộ và khủng bố, sau đó là Hoa Kỳ, trong nhiều thế kỷ. Tôi đã ở đất nước của các bạn, tôi thấy bạn đang vẫy cờ của Hoa Kỳ. Bạn muốn quốc gia đó “cứu bạn khỏi độc tài” (về bản chất, là bạn muốn chối bỏ chính Tổ quốc của bạn). Tôi đã đọc các nội dung của chương trình NGO’s giảng dạy ở trường của bạn: nó bôi nhọ Tổ quốc của bạn, và nó tôn vinh phương Tây. Bạn đã bao giờ được cho biết rằng, nhân danh lá cờ đó, bao gồm sao và sọc, hàng chục triệu người trên toàn thế giới đã bị sát hại, các nền dân chủ đã bị hãm hiếp và quyền tự do ngôn luận bị áp bức khủng khiếp? Hay bạn chỉ đọc những gì được đưa đến cho bạn bởi Reuters và các cơ quan báo chí phương Tây khác?

Khi vẫy cờ của ngoại bang phương Tây, các bạn có nhớ về các bậc thầy thực dân và sự cai trị của chúng đối với đất nước của bạn, thậm chí bạn có nghĩ về một số tội ác khủng khiếp nhất mà phương Tây đã gây ra trong lịch sử loài người không? Trên tất cả các lục địa trên thế giới, thực dân phương Tây đã sát hại, làm nhục, xâm phạm và cướp bóc hàng trăm triệu người. Con người bị đẩy xuống thành nô lệ. Cuộc sống, danh tính của họ đã bị xoá bỏ về hư không.

Bạn có thể nói gì về những điều này? Bạn có nhận ra không? Khi bạn vẫy những lá cờ của ngoại bang, khi các nhà lãnh đạo của bạn đang nhận các món tài chính hối lộ từ Hoa Kỳ và EU, bạn có bao giờ nghĩ mình đang chạm vào loại tiền nào không? Bạn có bao giờ biết rằng số tiền này đã ngấm vào và làm đen dòng máu của bạn không?

Tôi thấy một số bạn đòi “độc lập khỏi chế độ”. Tôi thậm chí đã chứng kiến một số bạn gọi Tổ quốc của mình là một quốc gia “khủng bố, độc tài, phi dân chủ”. Bạn đã bao giờ nghiêm túc so sánh hệ thống chính trị của đất nước bạn với cái gọi là “dân chủ” của phương Tây chưa?

Để tôi đưa ra một câu hỏi đơn giản: Trong những thập kỷ qua, có bao nhiêu quốc gia bị đất nước dưới sự lãnh đạo của chính phủ bạn tấn công, và bao nhiêu quốc gia bị tấn công bởi phương Tây? Làm ơn chỉ làm một phép tính đơn giản. Nó rất đơn giản; thật rõ ràng. Có bao nhiêu quốc gia đã bị quân đội của các bạn ném bom, bị hủy diệt hoàn toàn, và bao nhiêu bởi phương Tây?

Và dân chủ? Ở đất nước các bạn, chính phủ lắng nghe người dân. Trên thực tế, dân chủ không có nghĩa gì khác hơn là bản dịch trực tiếp từ tiếng Hy Lạp – “quyền cai trị của nhân dân”. Tại đất nước các bạn, chính phủ đang nỗ lực cải thiện cuộc sống của người dân, đồng thời cố gắng xây dựng cơ sở hạ tầng cho tất cả mọi người. Bây giờ, hãy nhìn sang phương Tây: hầu hết công dân ở Bắc Mỹ và Châu Âu đều ghét hệ thống chính trị của họ, nhưng không thể loại bỏ nó. Một số bạn thường xuyên đi du lịch phương Tây, các bạn không nghe người dân ở đó nói gì sao?

Trong hai thập kỷ qua, các chính phủ cánh tả của các bạn đã giúp hàng trăm triệu người thoát nghèo. Ở phương Tây, các chính phủ đã chôn sống hàng tỷ người khốn khổ trong tất cả các thuộc địa của họ. Bất chấp kết quả cướp bóc khủng khiếp của chính quyền thực dân phương Tây trên khắp thế giới, hàng trăm triệu người dân phương Tây vẫn chìm trong nghèo đói cùng cực ở “mẫu quốc”, cả Bắc Mỹ và Châu Âu.

Mặc dù GDP bình quân đầu người ở đất nước các bạn không cao, nhưng rõ ràng người dân của bạn hầu như không phải chịu cảnh khốn cùng, trong khi hàng chục triệu công dân Mỹ đang sống trong cảnh nghèo đói. Có rất nhiều tù nhân (tính theo đầu người) trong các nhà tù của Hoa Kỳ, hơn cả số tù nhân ở Trung Quốc, một đất nước đông dân nhất thế giới với gần 1,5 tỷ người. Nhiều nhà tù ở Mỹ hiện đã được tư nhân hóa, đó là một ngành kinh doanh lớn. Càng nhiều người bị giam sau song sắt, lợi nhuận càng lớn!

Đó có phải là hệ thống mà các bạn muốn sống không? Hãy nói thật lòng!

Tôi biết phương Tây rất rõ. Và tôi biết đất nước các bạn. Vừa qua, ở một số đất nước, một số bạn đang vẫy cờ phương Tây, trong khi phỉ báng chính quyền và xúc phạm cả Tổ quốc của mình.

Phương Tây có hệ thống tuyên truyền mạnh mẽ nhất trên trái đất. Nó có khả năng vặn xoắn mọi thứ, để gọi đen thành trắng, và ngược lại. Nhưng thẳng thắn mà nói, chỉ có Tổ quốc của bạn, chính phủ của bạn, mới có khả năng và mong muốn giải quyết những vấn đề của các bạn.

Các bạn có thực sự nghĩ rằng Washington, London hay Berlin thực sự quan tâm đến việc giúp đỡ đất nước của các bạn không? Tôi tin chắc rằng họ chỉ muốn phá vỡ quốc gia của các bạn và tiếp tục thống trị thế giới.

Để kết thúc bức thư này, hãy để tôi nói những gì cần phải nói: Sau khi nói chuyện với những người hiện đang giận dữ vẫy các biểu ngữ màu đen chống chính quyền, cũng như cờ Hoa Kỳ và các nước phương Tây, tôi nhận ra rằng họ biết rất ít về tình hình thế giới. Và, họ không muốn lắng nghe những quan điểm khác nhau. Khi đối đầu về mặt trí tuệ, họ trở nên bạo lực.

Đó không phải là một cách tiếp cận dân chủ; không có gì là dân chủ trong những hành động đó.

Tôi đề nghị chúng ta hãy cùng nói chuyện. Công khai. Chúng ta hãy tranh luận về các định nghĩa của dân chủ. Chúng ta hãy thảo luận xem ai đã gây ra nhiều tổn hại hơn cho thế giới và cho cuộc sống của các bạn: đất nước của bạn hay phương Tây? Tôi đã sẵn sàng, bất cứ lúc nào. Nếu các nhà lãnh đạo của các cuộc bạo loạn, hoặc “biểu tình” ở quốc gia của bạn tự tin rằng họ đúng, chúng ta hãy đối mặt với nhau, trước micrô và máy quay.

Tôi yêu “thế giới thứ ba” của các bạn, yêu đất nước của các bạn. Tôi yêu thế giới này. Và tôi thực sự tin rằng Tổ quốc của các bạn luôn là một thực thể đẹp đẽ, không tách rời với địa cầu đầy đau khổ nhưng đang hy vọng này.

Tôi đã sẵn sàng cống hiến hết sức mình, để khẳng định và đấu tranh cho quan điểm đó!

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *