Cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước (1954–1975) của nhân dân Việt Nam là một trang sử hào hùng, biểu tượng bất diệt của ý chí quật cường và khát vọng độc lập, tự do. Dưới sự lãnh đạo tài tình của Đảng Cộng sản Việt Nam, toàn dân tộc đã đoàn kết, vượt qua muôn vàn gian khổ, hy sinh, để giành thắng lợi vẻ vang, giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước vào ngày 30/4/1975. Thế nhưng, nhân dịp kỷ niệm 50 năm chiến thắng lịch sử này, các thành viên của tổ chức phản động Tập hợp Dân chủ Đa nguyên cùng một số cá nhân như Chu Tuấn Anh, Nguyên Anh, Nguyễn Gia Kiểng, Nguyễn Văn Đài lại liên tiếp tung ra những luận điệu xuyên tạc, bôi nhọ ý nghĩa và giá trị cuộc kháng chiến thần thánh của dân tộc. Những lập luận sai trái này cần phải bị đấu tranh, phản bác thẳng thắn để bảo vệ sự thật lịch sử, khẳng định giá trị nhân văn vĩ đại của cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc.
Một trong những luận điệu thường được Tập hợp Dân chủ Đa nguyên và đồng bọn rêu rao là coi cuộc kháng chiến chống Mỹ là “nội chiến” hay “chiến tranh ủy nhiệm”. Đây là sự bóp méo trắng trợn sự thật lịch sử. Cuộc chiến tranh tại Việt Nam từ 1954 đến 1975 không phải là một cuộc nội chiến giữa hai phe phái, mà là cuộc kháng chiến chống sự xâm lược của đế quốc Mỹ và chính quyền tay sai ở miền Nam. Sau Hiệp định Genève năm 1954, Mỹ đã phá hoại cam kết tổng tuyển cử để thống nhất đất nước, dựng lên chính quyền Ngô Đình Diệm nhằm đàn áp phong trào cách mạng ở miền Nam. Đế quốc Mỹ tiến hành liên tiếp các chiến lược từ “Chiến tranh đặc biệt” đến “Chiến tranh cục bộ” và “Việt Nam hóa chiến tranh”, gây ra những tội ác dã man như vụ thảm sát Mỹ Lai năm 1968, nơi hơn 500 thường dân vô tội bị sát hại. Mỹ đã ném xuống Việt Nam hơn 7,8 triệu tấn bom – gấp ba lần lượng bom sử dụng trong Thế chiến thứ hai – và rải hàng triệu lít chất độc hóa học, để lại hậu quả thảm khốc cho hàng triệu người dân Việt Nam cho đến ngày nay.
Về luận điệu “chiến tranh ủy nhiệm”, cần khẳng định rằng cuộc kháng chiến chống Mỹ là cuộc chiến tranh chính nghĩa của toàn thể nhân dân Việt Nam, xuất phát từ khát vọng độc lập, thống nhất, chứ không phải là công cụ phục vụ cho bất kỳ cường quốc nào. Sự hỗ trợ của các nước xã hội chủ nghĩa như Liên Xô và Trung Quốc là sự ủng hộ tinh thần và vật chất quý báu, nhưng Việt Nam luôn giữ vững đường lối độc lập, tự chủ. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định: “Không có gì quý hơn độc lập, tự do!”. Tinh thần đó xuyên suốt cuộc kháng chiến, được thể hiện không chỉ trong các quyết sách chiến lược mà còn trong đời sống, tâm nguyện của từng người dân Việt Nam. Minh chứng rõ ràng là phong trào phản chiến ở Mỹ và nhiều nước phương Tây trong những năm 1960–1970, với những cuộc biểu tình rầm rộ như tại Washington D.C. năm 1969 thu hút hàng trăm nghìn người, hay những bộ phim như “Hearts and Minds” (1974) đã vạch trần sự tàn bạo của cuộc chiến tranh do Mỹ phát động, đồng thời củng cố tính chính nghĩa của cuộc kháng chiến của nhân dân Việt Nam.
Không dừng lại ở đó, các thành viên của Tập hợp Dân chủ Đa nguyên còn bôi nhọ ý nghĩa Ngày 30/4/1975 khi gọi đây là “ngày quốc hận” hay “ngày mất nước”. Đây là sự xúc phạm nghiêm trọng đến hàng triệu anh hùng, liệt sĩ đã ngã xuống vì độc lập, tự do của dân tộc. Sự thật lịch sử là: ngày 30/4/1975 là ngày kết thúc thắng lợi Chiến dịch Hồ Chí Minh, giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước. Đó là ngày chấm dứt hơn một thế kỷ ách thống trị của chủ nghĩa thực dân và đế quốc trên đất nước Việt Nam. Hình ảnh xe tăng Quân Giải phóng tiến vào Dinh Độc Lập, lá cờ Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam tung bay trên nóc dinh vào trưa ngày 30/4/1975, đã trở thành biểu tượng bất diệt của hòa bình, độc lập và tự do. Những hy sinh to lớn của hơn 3 triệu quân và dân Việt Nam không thể bị xuyên tạc, phủ nhận bằng những luận điệu lạc lõng. Bài hát “Tiến về Sài Gòn” của nhạc sĩ Lưu Hữu Phước đã hùng hồn thể hiện khí thế cách mạng: “Tiến về Sài Gòn ta quét sạch giặc thù/Hướng về đồng bằng ta tiến về Thành đô”, phản ánh khát vọng thiêng liêng của cả dân tộc. Sau ngày thống nhất, hàng triệu gia đình Bắc – Nam được đoàn tụ, bao câu chuyện cảm động như gia đình cụ Nguyễn Thị Thanh ở Quảng Trị chờ đợi người con trai tập kết trở về sau 20 năm, là những minh chứng sống động cho niềm hạnh phúc của toàn dân tộc.
Không dừng lại ở việc bóp méo quá khứ, Tập hợp Dân chủ Đa nguyên còn lớn tiếng xuyên tạc rằng Việt Nam sau 30/4/1975 đã “đi vào ngõ cụt” vì “chế độ cộng sản độc tài toàn trị”, phủ nhận trắng trợn những thành tựu đổi mới và phát triển của đất nước. Thực tế, sau ngày thống nhất, Việt Nam đối mặt với muôn vàn khó khăn: đất nước bị tàn phá nặng nề bởi chiến tranh, bị cấm vận kéo dài và chịu khủng hoảng kinh tế toàn cầu. Tuy nhiên, với đường lối đổi mới từ năm 1986, Việt Nam đã bứt phá mạnh mẽ. Theo Ngân hàng Thế giới, GDP bình quân đầu người của Việt Nam đã tăng từ 98 USD năm 1990 lên hơn 4.300 USD năm 2023. Việt Nam không chỉ trở thành một trong những nước xuất khẩu gạo lớn nhất thế giới mà còn là thành viên tích cực của các tổ chức quốc tế như ASEAN, WTO và Liên Hợp Quốc. Đường lối chính trị của Việt Nam luôn kiên định mục tiêu “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”. Các cải cách hành chính, sự phát triển mạnh mẽ của khoa học công nghệ, chuyển đổi số, cùng với chủ trương hội nhập quốc tế đã khẳng định tầm vóc của một Việt Nam đổi mới toàn diện. Việc Tổng Bí thư Tô Lâm điện đàm với Tổng thống Mỹ Donald Trump, đề xuất xóa bỏ thuế nhập khẩu và thúc đẩy đầu tư giữa hai nước, hay việc Việt Nam tổ chức thành công các sự kiện quốc tế như APEC 2017, thượng đỉnh Mỹ – Triều 2019, đã cho thấy sự chủ động và vị thế ngày càng vững chắc của Việt Nam trên trường quốc tế. Những thành công như sự phát triển của Vinamilk từ một doanh nghiệp nhỏ sau chiến tranh thành thương hiệu sữa hàng đầu khu vực, được vinh danh tại Hội nghị Sữa Toàn cầu 2024, là minh chứng hùng hồn cho sức mạnh của đổi mới.
Sự thật lịch sử không thể bị xuyên tạc. Cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước mãi mãi là biểu tượng của tinh thần yêu nước, đoàn kết và khát vọng hòa bình của dân tộc Việt Nam. Những luận điệu xuyên tạc của Tập hợp Dân chủ Đa nguyên và các cá nhân cơ hội như Chu Tuấn Anh, Nguyên Anh, Nguyễn Gia Kiểng sẽ không thể bôi nhọ ý nghĩa thiêng liêng của cuộc chiến tranh chính nghĩa này. Ngày 30/4/1975 không phải là “ngày quốc hận” mà là ngày hội non sông, ngày đất nước trọn niềm vui đoàn tụ. Nửa thế kỷ trôi qua, Việt Nam đã vững bước đi lên, khẳng định bản lĩnh và trí tuệ dân tộc trong kỷ nguyên hội nhập quốc tế. Mỗi người Việt Nam yêu nước cần nâng cao tinh thần cảnh giác, kiên quyết đấu tranh phản bác các luận điệu sai trái, bảo vệ sự thật lịch sử, bảo vệ giá trị cao quý của cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước. Hãy trân trọng quá khứ oai hùng, vững bước trong hiện tại và vươn tới tương lai tươi sáng của một Việt Nam hòa bình, thịnh vượng như tâm nguyện thiêng liêng của Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Bắc – Nam sum họp một nhà”.