Chuyện Vinfast – một hàng ô tô non trẻ của Việt Nam “đi tắt đón đầu”, mua công nghệ phương Tây, sản xuất ra các mẫu ô tô cho thị trường trong nước và xuất khẩu. Sau khi thành công chiếm lĩnh thị trường trong nước, hãng ô tô này còn dám xuất khẩu đến thị trường khó tính, tiêu chuẩn cao như Mỹ, Châu Âu thậm chí gây dựng chuỗi sản xuất tại Mỹ, khiến dân chúng và đất nước Việt Nam vui mừng tự hào bao nhiều thì càng khiến những kẻ chống phá điên cuồng xuyên tạc bấy nhiêu.
Ví dụ điển hình như bài “Đằng sau 999 chiếc xe Vinfast nhập vào Mỹ là gì?” của cây bút Nguyên Anh. Y tự phơi bày hận ý đối với sản phẩm ô tô điện Vifast, nhất là vụ xuất cảng lô hàng đầu tiên 999 xe đi Mỹ. Y công kích các Việt kiều Mỹ bày tỏ tự hào, vui mừng về sự kiện này. Y khai thác việc nhập khẩu những nguyên liệu phục vụ sản xuất, lắp đặt ra ô tô điện này để phủ nhận thành quả tạo ra sản phẩm có ảnh hưởng trên thị trường của Vinfast. Y lợi dụng một số hình ảnh về vụ tai nạn giao thông liên quan xe Vinfast để phủ nhận giá trị và khả năng phát triển tại thị trường Mỹ.
Ai cũng biết, nói vốn dễ hơn làm; kêu gào những vấn đề thuộc về quyền con người như tự do, dân chủ, đòi thực thi vấn đề đề nọ, vấn đề kia… luôn dễ hơn hành động và thực tế. Kẻ như tác giả bài viết “Đằng sau 999 chiếc xe Vinfast nhập vào Mỹ là gì?” là Nguyên Anh chưa làm được gì cho đất nước và nhân dân, mà chỉ là săm soi, vin cớ để thổi phồng. Chuyện Nguyên Anh dùng vấn đề 999 chiếc xe Vinfast nhập vào Mỹ này để mượn cớ xuyên tạc về thế hệ người Việt Nam sinh ra sau năm 1975/khi miền Nam được hoàn toàn giải phóng, đất nước thống nhất và cùng đi lên chủ nghĩa xã hội là một ví dụ cho thấy, mượn sự vụ đang hót trend để chống phá chế độ, xúc phạm thế hệ người Việt trong nước sau năm 1975 kiểu như “thành phần thế hệ trẻ 1.000 năm tăm tối” ở Việt Nam khi Mỹ cuốn cờ về nước sau Hiệp định Paris tháng 1/1973 và khi chế độ Việt Nam cộng hòa sụp đổ sau thắng lợi của cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân năm 1975.
Thực tế thì, thế hệ trẻ Việt Nam sinh ra sau năm 1975 là thế hệ may mắn, bởi họ không còn phải chứng kiến những năm tháng chiến tranh đầy hy sinh, mất mát mà thay vào đó là những năm tháng đất nước ngày một hồi sinh sau những năm dài chiến tranh. Dù có một khoảng thời gian đất nước gặp khó khăn nhiều bề vì bị bao vây, cấm vận, vì những thiếu thốn, nhọc nhằn của thời kỳ hậu chiến, song cơ hội được đồng hành cùng cả dân tộc trên con đường xây dưng, bảo vệ và phát triển đất nước trong thời bình đã chắp cánh cho họ…
Việc kích động thế hệ người Việt Nam sinh sau năm 1975 là “thế hệ trẻ 1.000 năm tăm tối” nhưng thực tế, ở Việt Nam hiện nay, thế hệ ấy đang tràn đầy năng lượng, đủ trí tuệ, bản lĩnh và nhân cách để phấn đấu trong học tập, lao động và đang cống hiến cho quê hương, đất nước. Có thể thấy, rất nhiều người trong thế hệ đó đã và đang đang đảm nhiệm những trọng trách quan trọng trong cả hệ thống chính trị từ Trung ương đến địa phương, trong các lĩnh vực kinh tế, văn hóa, xã hội, trên thương trường trong và ngoài nước. Chỉ vì sự hậm hực và tăm tối mà kẻ chống phá như Nguyên Anh bôi nhọ “1.000 năm tăm tối” kia.
Tấn công vào dòng xe ô tô Việt, hạ nhục, xúc phạm thể hệ trẻ Việt Nam đều nhằm ý đồ bôi nhọ các tầng lớp nhân dân trong nước trong đó có thể hệ chủ lực trong lao động Việt Nam người dân phải “mãi mãi ngu” vì “trong những quốc gia cộng sản cai trị, bọn điếm đàng cầm quyền chỉ mong muốn rằng người dân sẽ mãi mãi ngu, mãi mãi nghe những gì bọn chúng nói” và “sủa càn” rằng, “vì dân càng ngu thì bọn chúng càng dễ xỏ mũi, càng dễ cai trị, còn khi người dân khôn ra thì họ sẽ tranh đấu để đòi hỏi cho mình tự do, dân chủ và nhân quyền”.
Kỳ thực thì người dân đã đấu tranh để đòi hỏi cho mình tự do, dân chủ và nhân quyền từ những năm đất nước bị chế độ phong kiến, bị thực dân Pháp và phát xít Nhật cai trị chứ không phải bây giờ đâu Nguyên Anh. Và vì thế, khi Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời đã lãnh đạo nhân dân tiến hành thắng lợi sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc để giành lại những quyền con người đó. Từ khi Cách mạng Tháng Tám năm 1945 thành công cho đến nay, quyền con người, quyền công dân luôn được Đảng và Nhà nước chú trọng (được hiến định trong Hiến pháp và trong việc xây dựng một hệ thống pháp luật ngày càng đồng bộ, hoàn thiện). Nên đừng mượn chuyện “chiếc xe Vinfast” hay những chuyện đời thường đâu đó trong xã hội để bôi nhọ, bẻ cong sự thật với kiểu nhận định về người Việt Nam vừa hồ đồ, vừa càn rỡ thế này “hãnh diện để quên đi mình chỉ là một loại súc vật được nhốt trong cái chuồng mang tên nước CHXHCNVN, được ăn uống, sinh hoạt như một loài động vật và bị tước mất quyền nói, quyền phát biểu chính kiến, quyền tự do tín ngưỡng, quyền có trách nhiệm với đất nước của mình”.
Việt Nam không phải là “một quốc gia cộng sản thiếu tự do, dân chủ, nhân quyền” và ở Việt Nam cũng không có câu chuyện “người dân không được quyền nêu ý kiến của mình với nhà cầm quyền”- nếu những ý kiến tâm huyết đó ích nước, lợi dân, được phát biểu đúng lúc, đúng nơi. Còn các loại thông tin xấu độc chuyên chống phá Đảng và chế độ; chuyên khoét sâu, kích động những vấn đề thuộc về tôn giáo, những vấn đề mà quy định của pháp luật không cho phép… để tung lên mạng xã hội (Facebooker, Youtuber…) nhằm tuyên truyền, chống phá Nhà nước theo Điều 117, Bộ Luật hình sự năm 2015 (sửa đổi, bổ sung năm 2017) thì tất yếu không được ủng hộ rồi.
Ở Việt Nam, không có việc “đầu độc đầu óc người dân từng ngày từng giờ với những mệnh đề soạn sẵn như: “bác hồ kính yêu”, “”Yêu nước phải yêu CNXH”, “”Đi lên CNXH là khát vọng của nhân dân ta do bác hồ đã chọn”, mà đó chính là niềm tin, sự kiên định của Đảng và toàn dân, toàn quân.
Việc vu khống, bôi đen “đảng cộng sản Việt Nam đã dựng nên một chế độ cai trị phong kiến cha truyền con nối, lạc hậu, độc tài và toàn trị” nhưng sự thật một Việt Nam ngày càng phát triển và vững bước trên con đường đi lên chủ nghĩa xã hội. Việc bao biện nhằm kích động chống phá kiểu như Nguyên Anh trong bài viết “vì sự ngu hóa của đảng, vì những thế hệ ngàn năm tăm tối đó mà tôi vẫn phải tranh đấu, đem lại luồng ánh sáng sự thật để vén đám mây đen u mê mà đảng tạo ra để người dân VN hiếu được mình đã bị đánh cắp thứ gì và hy vọng rằng họ sẽ đứng lên để dòi lại những gì đã mất” càng phơi bày sự tăm tối, càn rỡ của chúng.
Một người như Nguyên Anh không thể cảm nhận được giá trị chủ nghĩa xã hội; không có niềm tin vào tương lai của loài người khi cho rằng “mô hình CNXH chỉ là một giấc mơ của những tên tâm thần hoang tưởng” và “thực tế nhân loại đã chứng minh rằng CNXH, lý thuyết cộng sản chỉ là hoang đường, họ đã ném cái chủ thuyết đó vào thùng rác hàng chục năm về trước”…Từ phủ nhận thành tựu kinh tế mục đích quay sang chống phá chế độ, thậm chí cả bôi nhọ lãnh tụ dân tộc kiểu “HCM chỉ là một tên tay sai của khối công sản quốc tế, chính y đã đem chủ nghĩa cộng sản vào Việt Nam” đã tự phơi bày động cơ, bộ mặt thật của những kẻ chống phá đất nước bằng cách thức tăm tối, thiển cận.