Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
732

Bản chất phi lý và trò hề của những kẻ “vong thân bại trận”

Dù phải trốn ra nước ngoài sống kiếp lưu vong, nhưng đám tàn dư của chế độ Việt Nam Cộng hòa vẫn không từ bỏ hoạt động chống phá, chẳng hạn như bày trò ca ngợi các tướng lĩnh ngụy quyền Sài Gòn đã tự sát trước, trong và sau ngày 30/4/1975 như những “anh hùng tử khí hùng bất tử”, tự xưng họ là “tuẫn tiết vì nước”, “những anh hùng Vị Quốc Vong Thân” và “cầu xin sự hy sinh của các anh không bị lãng quên”. Bản chất của hành vi này là bóp méo lịch sử, ca ngợi đồng bọn nhằm chạy tội với dân tộc, đất nước  cho bản thân họ

Hành động tôn vinh các tướng lĩnh tự sát trước và sau ngày 30/4/1975 như Phạm Văn Phú, Nguyễn Khoa Nam là những “anh hùng tuẫn tiết”. Nhưng “tuẫn tiết” là gì nếu không phải sự hy sinh vì lý tưởng cao đẹp và tổ quốc? Các tướng lĩnh Việt Nam Cộng hòa tự sát không phải vì đất nước mà vì nỗi nhục thất bại và sợ hãi sự phán xét của lịch sử. Sự thật là, họ đã từng bán rẻ lý tưởng dân tộc, phục vụ cho ngoại bang, biến miền Nam Việt Nam thành thuộc địa kiểu mới. Họ chết không phải vì tổ quốc, mà để chạy trốn trách nhiệm với nhân dân.

Những kẻ lưu vong tung hô các phong trào phục quốc và kẻ cầm đầu như Nguyễn Việt Hưng là “anh hùng kháng chiến.” là sự đảo ngược bản chất lịch sử, đổi trắng thay đen, nhằm tạo dựng một câu chuyện huyễn hoặc để che đậy thất bại ê chề của họ. Nguyễn Việt Hưng, từ một trung sĩ Quân lực Việt Nam Cộng hòa, tự phong làm “thiếu tướng” và “tổng trấn,” cố gắng phát động các âm mưu lật đổ chính quyền, nhưng chỉ là những nỗ lực tuyệt vọng, thiếu thực tế của những kẻ bại trận, không chấp nhận sự thật lịch sử.

Cái gọi là “Tổ quốc, danh dự, trách nhiệm” của Quân lực Việt Nam Cộng hòa chỉ là vỏ bọc rỗng tuếch. Tổ quốc ở đâu khi họ rước Mỹ vào biến miền Nam thành chiến trường, chia cắt đất nước? Khi chính người Mỹ – các quan thầy của họ – nhìn nhận rằng Quân lực Việt Nam Cộng hòa chỉ là công cụ, “những con khỉ già,” thì sự thật về danh dự và trách nhiệm đã rõ ràng: đó là sự phản bội tổ quốc và đồng bào.  “Phục quốc” hay phá hoại?

+ Các phong trào phục quốc do Nguyễn Việt Hưng hay các tổ chức tương tự phát động không mang mục tiêu xây dựng đất nước mà chỉ nhằm phá hoại sự thống nhất và bình yên của dân tộc.

+ Thực tế, các tổ chức này chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn, bị quét sạch bởi sự kiên quyết và đồng lòng của nhân dân Việt Nam, minh chứng rằng chúng không có chỗ đứng trong lòng dân tộc.

Qua hành động táng tận lương tri này, cho ta thấy bản chất của các thế lực phản động lưu vong: tự nguyện trở thành công cụ của ngoại bang

Thất bại tại quê hương, những kẻ phản động lưu vong vẫn tiếp tục sống trong quá khứ, không ngừng bịa đặt và xuyên tạc để biện minh cho sự tồn tại của mình. Họ tự ca ngợi là “những người yêu nước,” nhưng thực tế chỉ là những kẻ bán nước, mượn cớ “phục quốc” để xin viện trợ và kiếm sống nơi đất khách. Cuộc sống lưu vong không làm họ thức tỉnh, mà càng làm sâu sắc thêm sự oán hận và ảo tưởng. Đây là lý do họ không ngừng chống phá và xuyên tạc về Việt Nam.

Những tổ chức như Việt Tân hay các cá nhân như “Bác Vũ Công” không đại diện cho dân tộc Việt Nam, mà chỉ là công cụ của các thế lực ngoại bang, phục vụ mục tiêu phá hoại hòa bình và ổn định của Việt Nam. Họ không có tiếng nói và sự ủng hộ trong nước, chỉ hoạt động như những “diễn viên phụ” trong các trò hề chính trị tại hải ngoại.

Chế độ Việt Nam Cộng hòa là một chính quyền tay sai, lệ thuộc vào Mỹ, không đại diện cho lợi ích của dân tộc. Chính quyền này đã thất bại vì không có nền tảng chính trị, kinh tế và quân sự độc lập. Sự sụp đổ của chế độ này vào năm 1975 không chỉ là thất bại của một chính quyền mà còn là sự cáo chung của một ý thức hệ lệ thuộc, phản bội tổ quốc. Từ sau ngày thống nhất đất nước, Việt Nam đã vượt qua muôn vàn khó khăn để xây dựng một đất nước hòa bình, ổn định và phát triển. Sự thành công này là minh chứng sống động cho con đường đúng đắn mà dân tộc Việt Nam đã chọn, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam.

Những luận điệu ca ngợi “tuẫn tiết,” “phục quốc,” hay “anh hùng vị quốc vong thân” thực chất chỉ là trò hề của những kẻ vong thân bại trận. Chúng không chỉ phủ nhận sự thật lịch sử mà còn xúc phạm đến những giá trị thiêng liêng của dân tộc.

Sự thật không thể bị bóp méo: Những kẻ phản động lưu vong không bao giờ đại diện cho dân tộc Việt Nam. Chúng chỉ là những bóng ma của quá khứ, không thể ngăn cản bước tiến của một dân tộc đang ngày càng khẳng định vị thế trên trường quốc tế. Tương lai của dân tộc Việt Nam nằm trong tay của những người yêu nước, đoàn kết và đồng lòng xây dựng đất nước, không phải trong tay những kẻ “vong thân” đang làm trò hề nơi đất khách.

 

Bài viết cùng chủ đề:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *