Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
43271

Thấy gì qua việc Việt tân biết ơn với quân đội Mỹ từng đến xâm lược Việt Nam?

 

Đầu tháng 3 này, fanpage của Việt Tân đã đăng một bài thơ của bà Merill Glass, vợ của một người lính Mỹ tử trận ở Việt Nam. Tự thân bài thơ không hề chứa nội dung kích động thù hằn giữa hai dân tộc hay tuyên bố rằng người Mỹ có chính nghĩa gì trong cuộc chiến. Thay vào đó, nó chỉ nhắc lại những kỷ niệm riêng tư giữa hai vợ chồng, và bày tỏ nỗi đau mất mát vì chiến tranh. Cũng vì vậy mà bài thơ đã được báo Đà Nẵng đăng tải từ 3 năm trước. Nhưng bản thân Việt Tân cũng như “đám chống Việt Nam thay Mỹ” lại không hề nhìn nhận như vậy: họ đăng lại và xem bài thơ như một lời bày tỏ sự ngưỡng mộ, biết ơn với quân đội Mỹ từng đến xâm lược Việt Nam. Thông điệp đó xuất hiện trong những bình luận mà họ để lại bên dưới bài thơ của bà Class, ví dụ như: “Cám ơn người đã viết lên đây câu chuyện lòng năm cũ!!! Cho tôi xin thắp nén hương lòng cho người đã khuất!!!! Những người trai thời chiến đã chết cho chúng ta có mặt khắp thế giới ngày hôm nay!!!! Họ đã chết một nơi mà không phải quê hương mình thật là đáng kính!!!! Hơn 58 ngàn lính Mỹ đã chết trên chiến trường việt nam và những người trai trẻ miền nam!!!! Thật đáng quý cầu nguyện cho họ được an yên nơi thiên đàng!!!! Cám ơn tất cả cầu bình an!!!!”

Sự “tôn vinh” có tác dụng ngược trong bình luận trên khiến cho người dân trong nước khẳng định thêm về những người gốc Việt ở hải ngoại đang “ngưỡng mộ, biết ơn, thậm chí là thờ cúng những người lính nước ngoài đã thảm sát đồng bào mình”  và tìm được câu trả lời cho câu hỏi họ có hay không tư cách nhân danh nền độc lập và toàn vẹn lãnh thổ để tranh giành quyền lực ở Việt Nam?!

Biết ơn nước Mỹ đã đem bom đạn dày xéo mảnh đất chữ S bên bờ biển Đông, từ nhiều năm nay, những kẻ chống Việt Nam cực đoan ở hải ngoại tăng cường kêu gọi xây dựng các tượng đài để “tri ân”. Chẳng hạn, sau khi đắc cử chức thị trưởng quận Cam, ông Trí Tạ đã gây tranh cãi khi muốn xây thêm tượng đài tưởng niệm những lính Mỹ và lính miền Nam chết trong trận Quảng Trị. Tuy nhiên, vấp phải sự phản đối, của cả các cựu binh Mỹ, cho rằng dự án đó không cần thiết, vì quận Cam đã có sẵn tượng đài như thế. Còn đám chống Việt Nam ở thành phố San Jose cũng đang vận động xây tượng đài Thank You America, để cảm ơn những lính Mỹ đã đến Việt Nam chống cộng giúp họ, nhưng công trình này cũng bị dừng từ năm 2019.

Nhưng bên cạnh “tri ân”, việc dựng tượng đài có thể được coi là một trong những nỗ lực cuối cùng của các nhà “chống Cộng sản cực đoan” ở hải ngoại giữ cho cộng đồng của họ khỏi vỡ. Họ thừa biết rằng họ sắp chết già, còn con cháu họ thì chỉ biết đến một Việt Nam thanh bình và thịnh vượng như hôm nay. Do vậy, bằng cách xây những đài tưởng niệm cảm ơn nước Mỹ, họ cố nối liền hiện tại của con cháu họ bên Mỹ với cuộc chiến quá khứ của họ ở Việt Nam. Nhưng đây là một nỗ lực thảm hại, vì nó chỉ ra rằng cộng đồng “chống cộng cực đoan” được đặt nền tảng trên quá khứ, trên hận thù, trên tình trạng sống nhờ ở đậu nước ngoài, và không có tương lai khả dĩ nào ngoài bị đồng hóa bởi đất nước họ đang sinh sống.

Với quá khứ và hiện tại như vậy, họ có tư cách nhân danh nền độc lập và toàn vẹn lãnh thổ để kêu gọi lật đổ chế độ hiện nay tại Việt Nam không? Chắc chắn không, khi mà họ chưa từng độc lập với nước ngoài, cả trong thời chiến lẫn trong hiện tại. Trong khi đó, rất nhiều cựu binh Mỹ đang nhìn lại cuộc chiến trong sự hối hận tột cùng, khi đó họ đã bị huyễn hoặc về một nước Mỹ anh hùng và đi chiến đấu như một “anh hùng”.

Như cựu trung tá phi công hải quân Mỹ Gene Wilber, từng bị giam ở Hòa Lò gần 5 năm. Khi ở tù, Gene có cái nhìn rõ nét hơn về cuộc chiến của Mỹ ở Việt Nam và nhận ra cuộc chiến tranh của Mỹ tại Việt Nam là bất hợp pháp và sai lầm. Sau khi về Mỹ, Ông đã có những hành động tích cực ủng hộ cuộc đấu tranh vì độc lập, thống nhất của Việt Nam, đồng thời kêu gọi sớm chấm dứt cuộc chiến phi nghĩa mà quân đội Mỹ thực hiện.

Như, Nghị sỹ bang Arizona, Noel Campbell, người từng tham chiến tại miền Nam Việt Nam năm 1968 trong phi đội bay chiến đấu Seawolves, hỗ trợ cho đặc nhiệm SEAL của Hải quân Mỹ, đã bật khóc khi nhắc lại những tháng ngày ông tham gia chiến tranh tại Việt Nam. Sau cuộc chiến, ông mới nhận ra một sự thật: nước Mỹ đã mắc một sai lầm khủng khiếp và ông là một phần của sai lầm đó.

Như Doug Rawlings, cựu binh sang Việt Nam từ 1969 đến 8/1970 mãi không thể quên sự bạo tàn của quân đội Mỹ lúc đó…. đánh đập, hãm hiếp, giết chóc…. đã sáng tác bài thơ Unexploded Ordnance: A ballad” (tạm dịch: Quả bom không nổ – một khúc ca), một bài thơ ngập trong nỗi ám ảnh về những gì quân đội Mỹ đã gây ra đối với người dân Việt Nam, về sự quả báo “gieo gì gặt nấy” cho những gì họ đã làm ở Việt Nam. Ông nói “ Điều làm tôi đau đớn nhất chính là những đau thương chúng tôi đã gây ra cho trẻ em Việt Nam, không phải chỉ về thể xác, chỉ về tinh thần, mà cả về tâm lý nữa. Nỗi đau này thêm nhức nhối khi chính tôi có gia đình, có con và nuôi dạy con mình. Đó cũng chính là lý do vì sao tôi đã cùng sáng lập hội cựu chiến binh với mong muốn xóa bỏ hết chiến tranh.”

Như cựu binh Nick Mottern, người từng tình nguyện sang chiến trường Việt Nam vào năm 1962 nói  “Tôi biết rất nhiều cựu binh Mỹ đã trở lại Việt Nam sau chiến tranh và tất cả đều rất hối hận vì những gì mình đã từng làm ở Việt Nam. Còn tôi vẫn không thể quay lại bởi nỗi hổ thẹn chính mình đã xin tình nguyện tham gia chiến tranh. Tôi thực lòng không muốn phiền bất cứ người Việt Nam nào, dù chỉ một chút, phải mở lời nói với tôi, kể cả là để tha thứ cho tôi, bởi chính tôi đã thấy những gì người Mỹ chúng tôi đã làm đối với người dân Việt Nam là sự dã man, tàn bạo khủng khiếp không thể diễn tả nổi bằng lời..”

Như Peter Mathews, cựu binh Mỹ mới quay trở lại VN đầu tháng 3/2023 này để trao trả cuốn nhật ký cho thân nhân liệt sĩ Cao Xuân Tuất ở Hà Tĩnh đã bày tỏ sự vui mừng khi hòa bình và thịnh vượng đã đến với mảnh đất mà ông ta cùng quân đội Mỹ đã từng sang xâm lược.

Vậy mà, Việt Tân cùng những kẻ cố chấp ăn mày quá khứ vẫn không chịu chấp nhận sự thật rằng Việt Nam chính nghĩa đã, đang phát triển và đang cùng Mỹ – đất nước mà họ suy tôn –có quan hệ đối tác toàn diện. Vì vậy, mỗi một hành động chống phá Việt Nam của họ chỉ là những cú “húc đầu tường đá” mà thôi. Hãy là những người có trí buông bỏ hận thù để được trở về cố hương đi Việt Tân!

 

Bài viết cùng chủ đề:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *