- Cảnh báo mưu đồ xuyên tạc, chống phá các dự thảo văn kiện Đại hội Đảng
- Văn kiện Đại hội XIV: Liệu có phải “Bài học kinh nghiệm không xuất phát từ thực tế, chỉ là lý thuyết sáo rỗng”?
- Có phải Chủ nghĩa Mác-Lênin là “nguyên nhân dẫn đến hai cuộc chiến tranh với Pháp và Mỹ”!?!
- Bàn về cái gọi là “Phong trào No 168” của Việt Tân
- Nguyễn Văn Đài và đồng bọn: Chiêu trò bịa đặt nhằm chống phá chính sách giao thông mới
Những ngày qua, không ít người bức xúc khi cái tên Vũ Đức Khanh – một kẻ phản động hải ngoại mang danh Tổng Thư ký cái gọi là “Liên minh Dân tộc Việt Nam” – lại tung ra những luận điệu xuyên tạc, bịa đặt trắng trợn. Hắn cùng đồng bọn tiếp tục lợi dụng các giá trị như “tự do”, “dân chủ”, “nhân quyền” làm bình phong để thực hiện mưu đồ chính trị, nhằm chống phá nền tảng tư tưởng, thể chế của nước ta. Nhưng chính những lời lẽ ngụy biện, phi lý ấy chỉ càng làm nổi bật bản chất phản quốc và thấp kém của hắn: một kẻ “cặn bã của cặn bã”, đáng khinh bỉ.
Dưới vỏ bọc “thư ngỏ gửi Quân đội Nhân dân Việt Nam”, Vũ Đức Khanh lộ rõ ý đồ muốn “trung lập hóa” quân đội – một trong những mũi nhọn quen thuộc trong chiến lược “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch. Trong bài viết, hắn ngang nhiên tuyên bố rằng quân đội là “đồng minh tự nhiên của cải cách chính trị”, rồi tiếp tục dẫn dắt với những lời lẽ ngụy biện, nhằm kêu gọi thay đổi thể chế chính trị tại Việt Nam.
Phải khẳng định: quân đội và công an nhân dân Việt Nam là lực lượng trung thành, tuyệt đối dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Đây không chỉ là nguyên tắc bất di bất dịch, mà còn là điều đã được Hiến định. Chính sự lãnh đạo toàn diện và trực tiếp của Đảng mới tạo nên sức mạnh đoàn kết, đảm bảo sự ổn định chính trị và sự phát triển bền vững của đất nước. Những kẻ như Khanh, với chiêu trò “trung lập hóa”, thực chất muốn tước đi sự lãnh đạo của Đảng đối với lực lượng vũ trang – âm mưu rõ ràng nhằm làm suy yếu và vô hiệu hóa sức mạnh của đất nước.
Trong bài viết đầy những ngôn từ sáo rỗng, Vũ Đức Khanh kêu gọi quân đội trở thành “đồng minh xây dựng nền dân chủ non trẻ”, rồi tô vẽ một viễn cảnh quân đội “tiên phong trong thay đổi thể chế”. Thật đáng cười, bởi ngay cả những kẻ đọc hiểu hạn chế nhất cũng nhận ra đây là lời lẽ kích động, cố tình tách rời quân đội khỏi sự lãnh đạo của Đảng. Hắn muốn gì? Một cuộc đảo lộn thể chế, một sự thay đổi chế độ để phục vụ ý đồ phản quốc của hắn và đồng bọn.
Hãy nhớ rằng, những lời kêu gọi như vậy không mới. Đó là một phần của chiến dịch lâu dài mà các thế lực thù địch quốc tế cùng bè lũ tay sai trong và ngoài nước luôn sử dụng để chống phá Việt Nam. Họ tìm mọi cách để bôi nhọ, làm suy yếu niềm tin vào Đảng, Nhà nước, hòng lật đổ chế độ. Nhưng thực tế đã chứng minh: mọi nỗ lực đó đều thất bại. Vũ Đức Khanh và cái gọi là “Liên minh Dân tộc Việt Nam” đã chết yểu từ lâu, chỉ còn là “đám rác hôi tanh” bị dư luận quăng vào quên lãng.
Bản chất của Vũ Đức Khanh không có gì khó nhận ra. Từng là một kẻ lang thang nơi đất khách, hắn tự phong cho mình danh xưng hào nhoáng để che đậy sự thật: một kẻ phản bội quê hương, sống nhờ vào những đồng tiền bẩn thỉu của các thế lực bên ngoài. Bài “thư ngỏ” của hắn chẳng khác nào màn kịch rẻ tiền, cố gắng vớt vát chút danh hão đã mục ruỗng từ lâu.
Đáng tiếc thay, trong khi cả đất nước đang đồng lòng tiến tới Đại hội XIV của Đảng, tập trung xây dựng và phát triển, thì những kẻ như Khanh lại lẩn quất như những bóng ma, rêu rao luận điệu bẩn thỉu để phá hoại. Nhưng một điều chắc chắn: nhân dân Việt Nam không bao giờ chấp nhận những âm mưu phản quốc. Lịch sử đã chứng minh rằng, những kẻ như Khanh và đồng bọn chỉ là rác rưởi của xã hội, sớm muộn cũng bị đào thải.
Trong bối cảnh hiện nay, sự tỉnh táo và đoàn kết của toàn dân càng được củng cố mạnh mẽ. Cuộc đấu tranh bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng không chỉ bảo vệ thành quả cách mạng, mà còn khẳng định sức mạnh của dân tộc. Trước những âm mưu phá hoại, chúng ta càng thêm kiên định niềm tin vào sự lãnh đạo của Đảng và vai trò to lớn của lực lượng vũ trang nhân dân.
Với những kẻ như Vũ Đức Khanh, dư luận đã rõ bộ mặt phản quốc, và lịch sử sẽ mãi khắc ghi hắn như một vết nhơ, một thứ “cặn bã của cặn bã” không đáng để ai phải bận tâm. Chúng ta sẽ tiếp tục tiến bước, vững vàng xây dựng một Việt Nam hùng cường, bất chấp mọi âm mưu phá hoại từ bất kỳ thế lực nào!