Lâu nay, nhóm người tự nhận “đấu tranh dân chủ” cho Việt Nam cả trong và ngoài nước đều rất thích khai thác chủ đề Việt Nam lạc hậu, thua kém về văn hóa, giáo dục, y tế so với Hàn, Nhật, Đài, Thái, thậm chí cả Cam, Lào nhằm mục đích chứng minh rằng Việt Nam tụt hậu, suy thoái đạo đức, xã hội đều tại Đảng Cộng sản Việt Nam độc tài và tại chủ nghĩa “ngoại lai” (ám chỉ Chủ nghĩa Mác-Lênin).
Họ chăm chăm nhìn vào những tệ nạn xã hội, hạn chế nào đó để thổi phồng lên thành bản chất của xã hội, bắt nguồn từ thể chế chính trị mà ra, như tham nhũng, tệ nạn giáo dục, vấn nạn y tế,… Những ai, báo chí, chính khách nước ngoài nào khen ngợi hoặc đánh giá cao Việt Nam về mặt gì đó, y như rằng bị họ kết tội “bưng bô cộng sản”, bị mua chuộc, hay có cộng sản nằm vùng hay sản phẩm tuyên truyền của ngành tuyên giáo.
Gần đây, trước việc giới trẻ Thái Lan xuống đường biểu tình khiến họ chăm chỉ quảng bá, thậm chí kêu gọi nhau dừng mâu thuẫn, chửi bới hiện nay để tập trung vào cổ súy, kích động giới trẻ trong nước học tập Thái Lan “đòi quyền lợi”. Từ đó, những bài ca ngợi Thái Lan dân chủ, tự do, phát triển bắt đầu nở rộ trên mạng, kiểu như bài “Thái Lan cách Việt Nam bao xa?”. Nội dung ca ngợi xã hội Thái yên bình, không có trộm cắp xe hơi, thu nhập đầu người cao hơn Việt Nam, thậm chí ca ngợi cả ý thức chính trị dân Thái chấp hành triều đình chuyên chế!?!? Từ đó ca ngợi thế chế chính trị và giới trẻ tại Thái Lan “biết quan tâm đến chính trị”?, rồi công kích thế chế chính trị của Việt Nam “ghìm dân trí ở mức thấp và tàn phá dân khí đất nước một cách khủng khiếp”.
Có thể thấy, những kẻ thích so sánh, rồi tìm lý do chê bai đất nước, kích động người dân chống lại chính quyền kiểu như trên dường như thành mô tuýp của cái gọi là “phong trào đấu tranh dân chủ”.
Có thể thấy, xét về thu nhập đầu người để đánh giá chính quyền thì chắc chắn thu nhập bình quân đầu người của một số nước còn cao hơn cả Mỹ, EU. Các nước Arap, Kuwait, Quatar cao nhất thế giới, vượt xa Mỹ, Anh, Pháp…Chiếu theo so sánh này, thu nhập bình quân Nga, Trung thua xa Hàn, Nhật, đừng nói là so sánh với Mỹ, nhưng tiềm lực thì đang đối đầu, cạnh tranh ảnh hưởng thế giới với Mỹ, EU. Việt Nam nước nhỏ, dân đông, bối cảnh lịch sử vốn bị san phẳng “nhờ” chiến tranh, bị cô lập nhờ các nước lớn hoằng xé, tất không thể so sánh với Thái, hay Hàn, Nhật được là đương nhiên.
Nếu lấy tiêu chí ăn cắp, cướp của, giết người làm tiêu chí đánh giá xã hội vầ chất lượng của thế chế chính trị, thì hẳn Việt nam đang là xứ sở yên bình nhất thế giới, nhìn về tổng thể, có chỉ số xếp hạng và các hội đồng bình chọn hẳn hoi.
Còn cái tiêu chí cho rằng, “Ở Thái Lan, không thấy hiện tượng lập bãi giữ xe thu tiền như Việt Nam”, rồi từ đó, quy nạp thành “chính quyền Thái Lan đã xây dựng xã hội dựa trên việc xây dựng một xã hội tiến bộ, văn minh…” thì thử hỏi, Singapore, mức phí trong ngày, tại các bãi đỗ xe ngoài khu vực hạn chế, tài xế phải trả 0,60 đô la Singapore (tương đương với 11.000 VNĐ) cho 30 phút. Phí đó, trong khu vực hạn chế cho mỗi 30 phút là 1,20 đô la Singapore (tương đương với 21.000 VNĐ). Còn ở Mỹ là 40 USD là mức phí theo ngày nếu đỗ ôtô ở khu Midtown, thuộc thành phố New York; còn gửi cả tháng, trung bình sẽ tốn 574,12 USD – là giá cách đây lâu lâu… Vậy phải chăng, vì chuyện thu phí đỗ xe mà quốc đảo Singapore và Mỹ quốc cần hạ bậc xuống thành quốc gia lạc hậu, không thể so sánh với Thái Lan?
Còn bàn về ý thức chính trị, thì đúng là dân Việt thua xa dân Thái về khoản chấp hành quy định luật khi quân và tôn kính đối với triều đình vô điều kiện chẳng hạn. Thế nên, chuyện dân Thái và triều đình nhà Thái vẫn trở thành đề tài thu hút dân Việt quan tâm bởi họ cứ ngỡ như chuyện diễn ra ở Việt Nam thời phong kiến thế kỷ 18!
So sánh để thấy thiên hạ có gì tốt, có gì ưu việt hơn để học hỏi là tốt, nhưng so sánh để phỉ nhổ, kích động chống phá, lật đổ, đẩy đất nước vào hỗn loạn để “đục nước béo cò” thì đúng là “đặc sản” của nhúm những kẻ tự nhận “đấu tranh dân chủ”. Hàng chục năm qua, họ vẫn miệt mài khai thác chủ đề này để “sỉ vả” các thế hệ trong nước không dám chống chính quyền như họ. Qua đó thấy thực tế là vì sao hàng ngũ của họ ngày càng teo tóp và rặt những kẻ cơ hội, chụp giật.
Tuấn Thanh