Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
55541

Chân dung những kẻ cả đời “tự nhục”   

 

Phàm những gì của Mỹ và phương Tây đều tốt, phàm những gì liên quan đến “Cộng sản” là xấu, và “cộng sản làm gì cũng xấu” là câu cửa miệng của những thành phần bất mãn, chống phá và “tự nhục” về đất nước. Bản chất của vấn đề,đối với họ, đất nước đang được Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo và họ không bao giờ thừa nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam nên phải nỗ lực “tự nhục”, “tự ti”, không bao giờ thừa nhận về sự phát triển đất nước và những điều tốt đẹp, đáng tự hào về đất nước, dân tộc mình. Bởi đơn giản cái họ muốn nghĩ, muốn thấy và muốn nhiều người cùng nghĩ, cùng thấy là những điều bịa đặt của họ về một đất nước Việt Nam đầy rẫy những bất công, tiêu cực, đói nghèo…

Về cụm từ “tự nhục” không hề có trong bất kỳ bộ Từ điển Tiếng Việt chính thống nào, mà chỉ trong một thời gian gần đây nó mới xuất hiện khá phổ biến trên các trang mạng xã hội, phản ánh trạng thái biểu hiện của một bộ phận người (rất ít) trong xã hội, luôn tự hạ thấp bản thân và quốc gia, dân tộc mình xuống, nhưng không phải để biểu hiện sự khiêm nhường, cầu thị, mà trái lại, vừa hạ thấp dân tộc mình, vừa có xu hướng đề cao những giá trị ngoại, coi những giá trị ngoại lai mà chủ yếu là các “giá trị phương Tây” mới là chuẩn mực, là tiêu chuẩn phải hướng tới. Như vậy, “tự nhục” chính là một dạng “tiêu chuẩn kép” mà trong mắt những kẻ “tự nhục”, những gì thực tế về quốc gia dân tộc mình luôn là xấu xa, tiêu cực, ngược lại những thứ ngoại lai luôn mỹ miều, tốt đẹp và được họ ca tụng hết lời.

Nói về căn bệnh “tự nhục” mới được một số cây viết sưu tầm, tổng hợp trong các cuốn sách, bài viết bàn về “ Thói hư tật xấu của người Việt”. Phổ biến nhất, căn bệnh này luôn gắn với một số kẻ nhân danh dân chủ, yêu nước, tiến bộ nằm trong cộng đồng cờ vàng hải ngoại và đang có xu hướng lây lan sang nhiều thành phần cơ hội, bất mãn trong nước. Có thể nêu ra đây một số con bệnh mắc nặng chứng “tự nhục” như: Nguyễn Đình Cống, Mạc Văn Trang, Nguyễn Thông, Chu Mộng Long, Đoàn Bảo Châu…Biểu hiện của căn bệnh này khá đa dạng, được câ bút Hoàng Thanh Chương tập hợp, như:

Về cuộc trường chinh gian khổ của dân tộc Việt Nam để giành độc lập dân tộc, thống nhất đất nước thì một số kẻ tỏ ra hoài nghi hoặc cố tình tỏ ra hoài nghi về tính tất yếu của cuộc đấu tranh đó và ý nghĩa lịch sử trong các chiến thắng vĩ đại của dân tộc ta. Thậm chí họ còn cho rằng “Cuộc kháng chiến là không cần thiết, có thể tránh được” và đã “đuổi đi một nền văn minh” sau 1954 và nhất là sau 30/4/1975. Thật không thể hiểu nổi!

Nói về khoa học công nghệ, có những fanpage cả triệu like luôn ra rả luận điệu: “Người chế tạo máy móc nông nghiệp ở Việt Nam toàn là nông dân”, “nông dân chế tạo xe thiết giáp”, “các giáo sư, tiến sỹ, nhà khoa học Việt Nam đang ở đâu?”, “Người Việt Nam thì đến cái ốc vít cũng không làm nổi”… Những nhận định mang tính “tự nhục” đó thực sự quá ấu trĩ, không phân biệt được đâu là phát minh, sáng tạo, đâu là việc chế tạo và ứng dụng các phát minh. Nực cười vô cùng!

Nói về thiên tai, khi xảy ra sự cố cháy rừng ở Hà Tĩnh, họ hô hào “trực thăng cứu hỏa đâu?” và rồi nhất loạt đổ lỗi “Cộng sản ăn hết tiền thuế của dân”. Trong khi đó vụ cháy Nhà thờ Đức Bà ở Paris hay vụ cháy rừng diễn ra hai tháng liền ở Úc, cả Pháp và Úc đều sử dụng các công cụ, phương tiện cứu hỏa không khác gì Việt Nam… thì hạng người “tiêu chuẩn kép” lại “Pray for” (cầu nguyện). Thật khó hiểu!

Còn vô vàn các ví dụ về “tiêu chuẩn kép” và những điều “tự nhục” đến ngỡ ngàng: Tự nhục vì đồng bào họ ăn thịt chó mà Hàn Quốc (họ suốt ngày ngợi ca) cùng nhiều quốc gia khác, thịt chó được coi là một phần văn hóa ẩm thực là “Quốc hồn, Quốc túy” của họ. Họ tự nhục vì Việt Nam không tạo nhạc Rock and Roll mà lại cố quên rằng Nhã nhạc cung đình Huế, hát Ca Trù trong quan họ Bắc Ninh … của Việt Nam đã được UNESSCO công nhận là giá trị văn hóa phi vật thể, đó là niềm mơ ước của bao quốc gia dân tộc khác. Buồn cười hơn là với họ- những kẻ tự nhục- tất cả nhữnng gì còn khiếm khuyết, các thói hư tật xấu trong xã hội đều từ một nguồn gốc “do cộng sản” mà ra, cái gì “cộng sản cũng xấu”!

Gần đây, một cây bút quen thuộc của Việt tân, Dân làm báo Đỗ Ngà có bài viết “Văn hóa người Việt phản ảnh quan phản ứng thị trường” mang đầy giọng điệu thường thấy của những kẻ “tự nhục”, khi cho rằng xăng giảm giá mà hàng hóa chưa chịu giảm giá do “Phần lớn người Việt có cái nhìn thiển cận”, “văn hóa nói thách của người Việt là một loại món tả pín lù dở tệ. Món này được làm từ lòng tham, tư duy thiển cận và sự gian trá”. Và kết luận “Đấy là bản chất của xã hội Việt Nam” (?). Rồi không quên “tiêu chuẩn kép”: “Tại Nhật Bản và nhiều nước khác như New Zealand … người nông dân đem sản phẩm của họ phân ra từng phần và niêm yết giá và kế bên là hũ tiền. Khách hàng cứ tự lấy hàng rồi tự bỏ tiền vào hũ mà không cần người trông coi. Tại Việt Nam có ai dám kinh doanh kiểu như vậy không? Chắc chắn là không. Nếu so sánh với thứ văn hóa nói thách của người Việt thì rõ ràng người Việt chúng ta thua họ quá xa. Ở Việt Nam, người bán cố móc càng nhiều tiền từ túi khách hàng càng tốt mà bất cần quan tâm đến trách nhiệm của mình với khách hàng”. Không rõ ông Đỗ Ngà đang sống ở đâu khi “tự nhục” rằng: Mặc cả, nói thách là “đặc sản” của Việt Nam.

Ở Paris, ở New York-Mỹ, ở Toronto- Canada… đều nói thách rất cao. Một chiếc mũ mua có 3,5 euro, nhưng trước đó người bán hàng ngay giữa thủ đô Paris của nước Pháp, lúc đầu đã nói thách đến 15 euro. Đã là một xã hội, Âu, Á đều có những mặt tốt và chưa tốt của nó. Những người tử tế họ hay thấy được những điều tốt đẹp và nhắc nhau làm những việc tốt đó để cùng trở thành những người tử tế. Còn một bộ phận những kẻ “tự nhục” luôn nhìn đất nước, quê hương mình bằng con mắt hằn học, u tối. Thật tiếc, họ – những kẻ “tự nhục” chắc chắn là những người không tử tế chút nào, cũng không có phương thuốc nào để chữa cho những kẻ dân chủ rởm đời đó.

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *