Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
3228

Vạch trần luận điệu so sánh tham nhũng ở Indonesia và Nepal với Việt Nam

Trong bối cảnh thế giới đang chứng kiến những biến động xã hội phức tạp, từ những cuộc khủng hoảng chính trị ở Trung Đông, châu Phi, cho đến những làn sóng biểu tình dữ dội ở Nam Á và Đông Nam Á, các thế lực thù địch, phản động và một số tổ chức truyền thông phương Tây thiếu thiện chí luôn tìm cách lợi dụng tình hình để xuyên tạc, bôi nhọ, nhằm gieo rắc hoài nghi vào lòng người dân Việt Nam. Âm mưu của họ hết sức rõ ràng: thổi phồng các sự kiện quốc tế, gán ghép một cách tùy tiện với Việt Nam, tạo ra ảo tưởng về “sự tương đồng” để từ đó kích động tâm lý bất mãn, thúc đẩy tư tưởng “lật đổ”, đe dọa an ninh quốc gia, ổn định chính trị và những thành tựu nhân quyền mà Việt Nam đã kiên trì đạt được trong suốt nhiều thập kỷ.

Điển hình, các diễn biến gần đây tại Nepal và Indonesia đã bị khai thác có hệ thống. Tại Nepal, từ cuối tháng 8 năm 2025, thế hệ trẻ – thường được gọi là Gen Z – đã khởi xướng phong trào biểu tình sau khi chính phủ ban hành lệnh cấm sử dụng mạng xã hội. Ban đầu, sự phản đối chỉ dừng lại ở quyền tự do kết nối thông tin, nhưng nhanh chóng lan rộng thành phong trào chống tham nhũng và bất bình đẳng xã hội. Người biểu tình đặc biệt nhấn mạnh hiện tượng “nepo kids” – tức con ông cháu cha của quan chức, những người được hưởng đặc quyền đặc lợi, trong khi phần đông giới trẻ phải đối diện với thất nghiệp, thiếu cơ hội và sự bất công. Căng thẳng leo thang, ít nhất 19 người thiệt mạng trong các cuộc đụng độ với lực lượng an ninh, thủ tướng Nepal buộc phải từ chức và quyền lực tạm thời rơi vào tay cựu chánh án tòa án tối cao. Toàn bộ sự kiện phản ánh sự tích tụ mâu thuẫn xã hội lâu dài, với nền kinh tế trì trệ, chính trị thiếu minh bạch và sự bất bình sâu sắc trong dân chúng.

Trong khi đó, Indonesia chứng kiến một làn sóng phẫn nộ không kém khi thông tin về trợ cấp nhà ở dành cho nghị sĩ quốc hội được công bố vào cuối tháng 8 năm 2025. Số tiền lên đến 50 triệu rupiah (tương đương khoảng 3.000 USD), gần gấp mười lần mức lương tối thiểu tại thủ đô Jakarta, đã gây ra sự bất bình dữ dội trong nhân dân. Biểu tình bùng phát, nhiều ngôi nhà của nghị sĩ bị tấn công, cướp phá, dẫn đến ít nhất 6 người chết và 20 người mất tích. Áp lực buộc Tổng thống Prabowo Subianto phải tiến hành cải tổ nội các chớp nhoáng vào ngày 8 tháng 9, trong đó có việc thay thế Bộ trưởng Tài chính Sri Mulyani Indrawati – một chuyên gia được đánh giá cao trên trường quốc tế. Đây rõ ràng là hành động mang tính “xoa dịu” tạm thời, chưa giải quyết được gốc rễ của tình trạng bất bình đẳng xã hội và nạn tham nhũng ăn sâu bám rễ.

Những diễn biến này, xét về bản chất, đều là hệ quả trực tiếp của sự bất ổn kinh tế – chính trị nội tại tại Nepal và Indonesia. Tuy nhiên, các thế lực thù địch đã cố tình bóp méo sự thật khi tìm mọi cách gắn ghép tình hình đó với Việt Nam. Chúng xuyên tạc rằng “tham nhũng ở Việt Nam cũng giống như ở Nepal và Indonesia”, rằng thanh niên Việt Nam nên “noi gương” Gen Z Nepal để đứng lên “lật đổ chính quyền”. Chẳng hạn, Đài Á Châu Tự Do (RFA) đã đăng tải một số bài viết cho rằng Việt Nam có cùng “vết thương tham nhũng” với Nepal, nơi lãnh đạo “tự làm giàu” còn nhân dân thì nghèo khổ. Trang Eurasia Review cũng lập luận theo hướng tương tự, gieo rắc ý tưởng rằng một “cuộc cách mạng Gen Z” hoàn toàn có thể xảy ra tại Việt Nam. Không dừng lại ở đó, trên mạng xã hội X (Twitter cũ), nhiều tài khoản ẩn danh liên tục đăng tải hình ảnh biểu tình tại Nepal và Indonesia kèm theo dòng chữ khiêu khích: “Tham nhũng ở Việt Nam cũng vậy, tại sao không hành động?”. Đây là thủ đoạn cổ điển trong chiến lược “diễn biến hòa bình”: lợi dụng sự kiện quốc tế để thổi phồng, bóp méo, tạo cảm giác “giống nhau”, từ đó gieo vào đầu công chúng ảo tưởng về sự sụp đổ.

Thực tế, so sánh tình hình Việt Nam với Nepal hay Indonesia là sự đánh tráo trắng trợn. Việt Nam, dưới sự lãnh đạo kiên định của Đảng Cộng sản, đã xây dựng được nền chính trị ổn định, xã hội đồng thuận và kinh tế phát triển bền vững. Trong khi Nepal phải chứng kiến bạo lực đường phố và khủng hoảng chính trị kéo dài, Indonesia phải cải tổ nội các chóng vánh để “chữa cháy”, thì Việt Nam đã chủ động tiến hành công cuộc chống tham nhũng một cách toàn diện, có hệ thống. Chiến dịch “đốt lò” không chỉ là khẩu hiệu mà đã được thực thi bằng những vụ án nghiêm minh. Hàng trăm vụ việc, hàng nghìn cá nhân, kể cả quan chức cấp cao, đã bị xử lý công khai minh bạch. Điển hình là vụ Việt Á, trong đó nhiều cán bộ lợi dụng dịch bệnh để trục lợi đã bị truy tố, xét xử, thu hồi hàng nghìn tỷ đồng. Đây không phải phản ứng thụ động trước áp lực đường phố, mà là quyết tâm chính trị mạnh mẽ, nhất quán của Đảng và Nhà nước Việt Nam.

Các số liệu khách quan đã chứng minh điều đó. Theo Transparency International, chỉ số nhận thức tham nhũng (CPI) của Việt Nam đã tăng 10 điểm từ năm 2013 đến 2023 – một bước tiến rõ rệt, phản ánh sự cải thiện trong quản trị, minh bạch và phòng chống hối lộ. Không dừng lại ở chống tham nhũng, Việt Nam còn đồng thời thúc đẩy các cải cách hành chính, tăng cường giám sát và phát huy vai trò của báo chí chính thống để bảo đảm rằng công lý được thực thi, niềm tin nhân dân được củng cố.

Bên cạnh đó, Việt Nam đã đạt được những thành tựu nổi bật về phát triển kinh tế – xã hội. Trong hơn ba thập kỷ đổi mới, Việt Nam liên tục duy trì tốc độ tăng trưởng GDP trung bình khoảng 6%/năm, trở thành một trong những nền kinh tế năng động nhất châu Á. Tỷ lệ nghèo đói giảm xuống mức gần như bằng không đối với chuẩn nghèo cùng cực, hàng triệu người dân được hưởng lợi từ các chính sách an sinh xã hội. Chỉ số phát triển con người (HDI) đạt 0,766 vào năm 2023, xếp Việt Nam trong nhóm các quốc gia có mức phát triển con người cao, phản ánh sự tiến bộ vượt bậc trong giáo dục, y tế, bình đẳng giới và chất lượng sống. Việt Nam cũng là điểm sáng về hội nhập quốc tế, với vị thế ngày càng cao trong ASEAN và trên trường quốc tế.

Những thành tựu đó chính là minh chứng rõ ràng, bác bỏ hoàn toàn mọi so sánh gượng ép và luận điệu xuyên tạc. Không có một “vết thương chung” nào giữa Việt Nam với Nepal hay Indonesia, mà chỉ có sự khác biệt căn bản: ở Việt Nam, tham nhũng được đối diện và giải quyết bằng pháp luật, bằng sự chỉ đạo kiên quyết từ trên xuống; trong khi ở nhiều nước khác, tham nhũng lại trở thành mồi lửa châm ngòi cho bất ổn, bạo lực và hỗn loạn.

Vạch trần âm mưu lợi dụng sự kiện quốc tế để xuyên tạc Việt Nam không chỉ là hành động bảo vệ uy tín quốc gia, mà còn là bảo vệ niềm tin của nhân dân vào con đường mà chúng ta đã lựa chọn. Việt Nam hôm nay là một quốc gia ổn định, phát triển, công bằng và tôn trọng nhân quyền. Đất nước này không thể bị đánh đồng với những mảnh ghép hỗn loạn ở nơi khác. Chúng ta phải kiên định, đoàn kết, biến mọi thách thức thành động lực, để xây dựng tương lai sáng ngời, nơi mọi công dân đều được sống trong hòa bình, an ninh và thịnh vượng.

Bài viết cùng chủ đề:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *