Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
38848

Thư ngỏ gửi cựu nhạc sĩ Tuấn Khanh – kẻ hành nghề chống phá

Mới đây, bạn đọc Ngô Bảo Lan có “tâm thư” gửi ông Tuấn Khanh với lời lẽ chí lý, mổ xẻ bài viết: “Từng thiên-niên kỷ, khâu vá lại mình” của ông ta rất chí lý, xác đáng. Tác giả gọi Tuấn Khanh là “cựu nhạc sĩ”  bởi “tuy xuất thân là một nhạc sĩ nhưng đã lâu lắm rồi không thấy ông sáng tácgì” mà “thường xuyên xuất hiện với những bài viết công kích, chống phá chế độ được nhiều trang báo mạng phản động đăng tải”.

Tác giả đề cập nhân thân và quá trình trưởng thành một nhạc sĩ chút tên tuổi dưới ngôi trường XHCN ngày càng lún sâu vào con đường phản bội đất nước nhưng vẫn giả giọng hồ đồ rằng rằng: “Tôi là ai, giữa dòng định mệnh mang tên Việt-Nam?” nhằm xuyên tạc hiện trạng đất nước. Xin trích:

“Được biết, ông sinh năm 1968 tại Thành Phố Hồ Chí Minh trong một gia đình có nhiều thành phần ngụy quân, ngụy quyền, “Các anh rể thì đi “học tập, cải tạo”, còn các chị thì đang ngồi tù vì vượt biên không thành!” như chính lời ông kể trong bài viết nói trên. Tốt nghiệp Học viện Âm nhạc thành phố Hồ Chí Minh quãng đầu những năm 90 của thế kỷ trước, ngay sau đó ông khá nổi đình, nổi đám với một số sáng tác cho giới trẻ với những “Rêu phong”, “Áo xanh”, “Sóng tình”… Có một thời ông được mời làm giáo khảo chính cho các chương trình showbiz, gameshow lớn như Sao Mai điểm hẹn, Việt Nam Idol…chưa kể tấp nập các chương trình, sự kiện ở thành phố Hồ Chí Minh và các địa phương khác. Ông từng được một hãng cà phê có tiếng hợp đồng quảng cáo thương hiệu. Thời ấy, người ta thấy một Tuấn Khanh với cái đầu trọc tươi trẻ, hài hước và tiền thì như nước. Nói một cách công bằng thì độ hơn một chục năm đầu của tuổi trẻ, ông cũng đã bộc lộ được chút ít tài năng. Tất nhiên, so với các nhạc sỹ tài danh trước, cùng và sau đó thì đâu đó cũng chỉ là một “con đom đóm trong một bầu trời đầy sao”. Không biết có thể “mua vui cũng được một vài trống canh” không nhưng ông lại tuyên bố sẽ chuyển sang sáng tác về đề tài xã hội. Điều đặc biệt đáng nói là ông đã không xin phép cơ quan kiểm duyệt mà tự phát hành sản phẩm của mình trên mạng xã hội. Cũng chính từ lúc này, từ một nhạc sĩ tài danh được các bản trẻ mến mộ ông đã tự nguyện hiến thân và biến thành con rối của những RFA, RFI, BBC, VOA… Có người gọi ông là một kẻ “chưa thành tài đã thành tật” mà nói như cụ Nguyễn Du “Có tài mà cậy chi tài, chữ tài liền với chữ tai một vần”.

Trong bài viết của ông, ngoài những cảm nhận và lý giải mang đầy tính định kiến của ông về hoàn cảnh đất nước sau 30/4/1975 ông còn cho rằng “Cộng sản cũng là những người đã chọn hai vai: Giả vờ yêu nước và mưu mô cầm giữ quyền cai trị mãi mãi với dân tộc! Nhưng rồi cũng đến lúc họ phải chọn một, và một đó thuộc về SỰ THẬT!” và ông còn ngang ngược, ảo tưởng đến nực cười khi ra vẻ kêu gọi “Không có gì không thể thay đổi- lịch sử đã cho thấy như vậy- và mỗi người Việt đều có thể thay đổi bản thân mình từ một kẻ vong quốc, vô dân tộc ngay trên quê nhà, trở lại là một người Việt đúng nghĩa”. Ông Tuấn Khanh, ông hãy bỏ ngay cái mặt nạ, đóng vai một người yêu nước xuống, cộng đồng mạng và những người có trách nhiệm với an ninh chính trị đất nước không ai còn lạ gì với cái bộ mặt thật của ông. Hãy điểm lại những việc mà ông đã làm thời gian gần đây:

Tháng 01/2016, ông có một bài viết nói về các chiến sỹ Hải quân nhân dân Việt Nam hy sinh trên đảo Gạc Ma năm 1988, trên trang mạng RFA. Trong bài viết này, ông đã hết sức láo xược làm phép so sánh giữa lực lượng hải quân Việt Nam Cộng hòa với bộ đội Hải quân Nhân dân Việt Nam. Cụ thể, ông viện dẫn: “74 người lính (của Quân đội Việt Nam Cộng hòa trước đây) tử trận trong hải chiến Hoàng Sa đó không phải là nghĩa sỹ…74 anh lính đó là những quân nhân được mệnh lệnh trực tiếp từ chỉ huy của họ, của Tổ quốc mình, rằng phải sống mái với giặc thù để giành lại đảo, giành lại biển và họ đã trở thành tử sỹ”. Điều này đã gây bức xúc cho những ai đã đọc nó và biết rõ về hai sự kiện này. Tuấn Khanh không chỉ “vạ miệng” mà còn xúc phạm tới anh linh của nhiều chiến sỹ đã hy sinh xương máu của mình vì chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc và niềm tự tôn dân tộc. Giọng điệu này chỉ có thể có ở những bọn vong nô, bại trận ngày đêm hậm hực tìm cách xuyên tạc, chống phá Đảng, Nhà nước Việt Nam, chiêu tuyết cho cái thây ma Việt Nam Cộng hòa do đế quốc Mỹ dựng lên đã bị lịch sử chôn vùi và quên lãng.

Vẫn trên trang RFA, lợi dụng câu chuyện 39 nạn nhân chết tại Anh, để đổ lỗi cho chế độ và tuyên truyền chống phá Nhà nước Việt Nam, ông còn có bài viết: “Mỗi người một ước mơ”, ông còn lộng ngôn và xấc xược khi xuyên tạc cả thân thế của Chủ tịch Hồ Chí Minh khi viết: “Ai có quyền đánh giá ước mơ hay phẩm giá của những người trẻ đó? Ai có quyền gọi họ là liều lĩnh hay ngu xuẩn vì không chấp nhận hiện tại? Nếu giả sử chẳng may trong lịch sử, chiếc tàu buôn Latonche Tre’ville chở anh thanh niên Văn Ba bị đắm ngoài khơi năm 1911, hôm nay tên gọi về Nguyễn Tất Thành là gì, nhất là khi anh ta không chịu yên phận và chấp nhận cuộc đời một thầy giáo dạy chữ Hán của trường Dục Thanh của Hội Liên Thành”. Có thể nói đây là sự láo xược đến cùng cực của ông. Và tột cùng của sự láo xược là ông còn dám so sánh câu chuyện của 39 người trốn sang nước ngoài để làm những công việc bất hợp pháp với việc ra đi tìm đường cứu nước của Chủ tịch Hồ Chí Minh vị lãnh tụ thiên tài của dân tộc Việt Nam, anh hùng giải phóng dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới khiến người dân Việt Nam thấy phẫn nộ, và ghê tởm ông. Rõ ràng với những biểu hiện rất “ba que xỏ lá”, ông chẳng thương cảm gì cho 39 nạn nhân đâu, ông ta chỉ lợi dụng câu chuyện của họ để xuyên tạc mục đích ý nghĩa việc ra đi tìm đường cứu nước của Cụ Hồ. Trên đời khó tìm thấy kẻ nào bố láo hơn ông, Tuấn Khanh ạ!

Năm 2021, khi cả nước oằn mình chống đại dịch COVID-19 thì ngày 29/12/2021 ông tung bài viết “Về nhà, đường hồi hương đáng nhớ của người Việt 2021” đăng trên Saigon Nhỏ có chứa nhiều nội dung chống phá, bịa đặt công cuộc chống dịch của Việt Nam. Ông lu loa rằng “Trên thế giới, chỉ có hai quốc gia là Trung Quốc và Việt Nam hành xử lạ lùng, vừa xem công dân của mình như một loại công cụ lao động để nuôi sống chế độ, vừa tàn nhẫn giam nhốt và để cho chết”. Rõ ràng nhận thức về dịch bệnh của ông còn rất hạn chế nhưng gián tiếp phủ nhận những nỗ lực, cố gắng cứu sống bệnh nhân của đội ngũ y bác sĩ. Những anh hùng áo trắng, áo xanh đó đã cố gắng nỗ lực hết sức để giành lại sự sống bên bờ ranh giới cho từng bệnh nhân, vậy mà ông lại chủ quan đưa ra nhận định “không có khả năng cứu chữa lẫn nhận thức về y học”. Thậm chí ông còn sẵn sàng tung tin giả, lực lượng an ninh mạng “vẫn luôn nhịp nhàng và im lặng xóa dần các dấu tích bất lợi cho mình”. Ông còn tự đặt ra cái tên “thủ thuật xoá ký ức” để cho rằng thế hệ sau khó có thể tìm hiểu, sau đó ông như đang thực hiện một “sứ mệnh cao cả” khi sưu tầm nhiều bài viết của các tổ chức và cá nhân chống phá vào tập san PDF “Về Nhà” của ông. Các bài viết của trang BBC, RFA, Đất Việt, Thời Báo và của các đối tượng như Phạm Minh Vũ, Võ Thạnh, Mạc Văn Trang, Nguyễn Tấn Cứ, Bùi Chí Vinh, Đặng Đình Mạnh… được ông sưu tầm và quảng cáo như là nguồn tư liệu trung dung để lưu lại. Thật nực cười!

Với những dẫn liệu trên mà chúng tôi đã đọc được từ chính bài viết của ông thì ông đã tự biết ông là ai chưa, hả ông cựu nhạc sĩ Tuấn Khanh? Cần nói rõ thêm: bộ mặt phản động khoác áo dân chủ giả hiệu của ông đã bộc lộ trong một thời gian dài, cư dân mạng và nhiều người dân chân chính đã nhiều lần lên tiếng, đồng thời đề nghị các cơ quan chức năng cần có chế tài với kẻ dân chủ giả hiệu này, đây là một việc làm cần thiết. Chúng ta không thể chấp nhận một kẻ ăn cơm của nước Việt, mặc áo dân Việt, hít thở khí trời đất Việt, được Nhà nước và nhân dân Việt Nam nuôi dưỡng thành đạt, vậy mà lai luôn miệng leo lẻo chửi bới chế độ, nói xấu bôi nhọ đất nước và công kích, chống phá chế độ mà vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật được. Ông nhớ nhé, chào ông!”

Với những dòng chỉ dẫn, minh bạch này của bạn đọc Ngô Bảo Lan, không hiểu ông Tuấn Khanh đã biết mình là ai, hay chờ đến ngày pháp luật tố tụng gọi tên ông mới tỉnh ngộ?

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *