Ngày 30-08-2021, RT DE (kênh tiếng Đức của đài truyền hình Nga RT có trụ sở ở Berlin) đăng bài báo tiếng Đức “Sự can thiệp xấu ở đây, tốt ở đó: Sự giả dối của phương Tây trước cuộc bầu cử ở Nga” cỉa nhà báo Glenn Diesen – giáo sư tại Đại học Đông Nam Na Uy và là biên tập viên của tạp chí Russia in Global Affairs. Bài báo cho biết về cuộc bầu cử Quốc hội ở Nga vào tháng 9 tới, các tổ chức có ảnh hưởng ở Tây Âu và Bắc Mỹ đang thúc đẩy “thay đổi chế độ” ở đây. Họ đưa ra những chỉ dẫn về việc tuân thủ các quy tắc dân chủ mà chính họ đã vi phạm một cách thô bạo.
===
Trong vài năm qua, giới truyền thông đã ám ảnh về những nỗ lực được phỏng đoán là của Nga nhằm gây ảnh hưởng đến cuộc bầu cử Mỹ. Trong khi những cáo buộc hóa ra là hoàn toàn vô căn cứ, phương Tây đang công khai cố gắng gây ảnh hưởng trong các cuộc bầu cử từ xa.
Sự khác biệt: khi Mỹ và các đồng minh của họ làm điều này, nó được gọi là “sự ủng hộ cho nền dân chủ”. Hiện tại, một chiến dịch nhằm thách thức tính hợp pháp của cuộc bầu cử sẽ được tổ chức tại Nga vào tháng 9 đang đề cập rõ ràng đến chính trị quyền lực. Bất kỳ lời chỉ trích nào về cách tiếp cận này đều bị bác bỏ như một cuộc tấn công vào chính các giá trị dân chủ. Nó thậm chí còn được sử dụng một lần nữa để biện minh cho sự can thiệp.
Thay đổi chế độ
Mỹ giữ kỷ lục trong lĩnh vực can thiệp này. Ở Washington, D.C. họ đã công khai khoe khoang rằng họ đã gây ảnh hưởng đến cuộc bầu cử ở Nga năm 1996 để giữ cho Boris Yeltsin tại vị và loại trừ những người cộng sản khỏi quyền lực ở đó mãi mãi. Tuy nhiên, mọi thứ sẽ khác khi Washington cố gắng đuổi một chính phủ khó chịu ra khỏi nhiệm sở thay vì giữ nó ở đó. Nếu thế, một bộ máy lớn được thiết lập với lý do hỗ trợ “xã hội dân sự” và dân chủ ở các nước xa xôi.
Các hoạt động của cơ quan tình báo trước đây đã được thay thế bởi một loạt các “tổ chức phi chính phủ quốc tế” (NGO) gần như được tài trợ hoàn toàn bởi chính phủ Hoa Kỳ và được biên chế bởi các chuyên gia liên quan đến dịch vụ của Hoa Kỳ. Trong khi họ tổ chức các cuộc biểu tình lớn cho dân chủ và chống tham nhũng, tình trạng hỗn loạn như vậy luôn được mô tả là đã phát sinh ở các quốc gia đó. Với cái gọi là, các phong trào phản đối này đang phấn đấu cho sự thay đổi địa chiến lược, chẳng hạn như gia nhập NATO.
Các tổ chức này bao gồm Quỹ Quốc gia về Dân chủ (NED – National Foundation for Democracy), Freedom House, Cơ quan Phát triển Quốc tế Hoa Kỳ (USAID – Cơ quan Phát triển Quốc tế Hoa Kỳ), Viện Xã hội Mở của George Soros (chẳng hạn: Viện Xã hội Mở), Viện Cộng hòa Quốc tế (IRI) và Viện Dân chủ Quốc gia (NDI). Các thể chế này hỗ trợ “các cuộc cách mạng dân chủ” từ bên ngoài bằng cách cung cấp cho họ tính hợp pháp chính trị, cung cấp tài chính cho họ, hướng dẫn tổ chức các cuộc biểu tình chống chính phủ, thống nhất phe đối lập dưới sự lãnh đạo nhất định và xây dựng các khẩu hiệu, biểu tượng và thông điệp cho họ.
Tất nhiên, họ chỉ hướng nỗ lực của mình vào những quốc gia mà Mỹ muốn thay đổi chế độ để rồi đem lại lợi ích cho họ. Vì vậy, người ta không thấy họ ở Ả Rập Xê Út, Ba Lan hoặc Thổ Nhĩ Kỳ, ở đây chỉ nêu tên ba ví dụ.
Kịch bản thao túng các xã hội dân sự do Mỹ tài trợ đã thành công ở Serbia (2000), Gruzia (2003), Ukraine (2004 và 2014) và Kyrgyzstan (2005). WikiLeaks đã tiết lộ rằng một chiến thuật tương tự để thay đổi chế độ ở Syria đã được Mỹ hỗ trợ ngay từ năm 2006. Sự ngờ vực đã được gieo vào chính phủ và tài liệu tuyên truyền được lưu hành về những âm mưu trong nhà nước đã làm tăng khả năng “phản ứng thái quá tự hủy hoại”.
Mục tiêu của một sự thay đổi chế độ xa vời là đạt được một chiến thắng địa chiến lược, chứ không phải quá nhiều để thiết lập một nền dân chủ. “Cuộc cách mạng dân chủ” ở Gruzia dẫn đến một chính phủ thân phương Tây, tập trung quyền lực vào chức vụ tổng thống và hạ bệ phe đối lập. Viktor Yanukovych, Tổng thống Ukraine, người được bầu trong các cuộc bầu cử được OSCE công nhận là cuộc bầu cử đặc trưng, có tự do và công bằng, đã bị lật đổ trong một “cuộc cách mạng dân chủ” vào năm 2014 mà không được đa số dân chúng ủng hộ.
Chính quyền hiện tại do phương Tây hậu thuẫn ở Kiev đã bắt giữ thủ lĩnh phe đối lập và đang đàn áp các phương tiện truyền thông độc lập. Trong trường hợp của Belarus, lãnh đạo phe đối lập Svetlana Tichanovskaya được coi là tổng thống hợp pháp, mặc dù chỉ có 4% dân số nói rằng họ tin tưởng bà sẽ điều hành đất nước. Trong khi đó, nhân vật đối lập nổi tiếng nhất, Viktor Babariko, sống mòn mỏi trong nhà tù ở Minsk, và báo chí quốc tế ít chú ý đến.
Sự cởi mở chỉ là một vỏ bọc
Ảnh hưởng không cần che giấu trong các cuộc bầu cử chỉ có thể là “ủng hộ dân chủ”, trong khi các biểu hiện ủng hộ do giới tinh hoa ngụy tạo được đóng gói là “quyền lực phổ biến”. Các nhà cầm quyền mới ở các quốc gia này phải nhận ra rằng việc tiếp quản quyền lực của họ sẽ không thể thực hiện được nếu không có sự hỗ trợ của những người từ phương Tây. Do đó, họ là người mang tội lỗi.
Vào những năm 1980, CIA bắt đầu chuyển giao trách nhiệm hoạt động bí mật cho các “tổ chức phi chính phủ dân chủ”. Allen Weinstein, người đồng sáng lập NED, thừa nhận rằng “rất nhiều những gì chúng ta làm ngày nay đã được CIA bí mật thực hiện 25 năm trước”. R. James Woolsey Jr., cựu giám đốc CIA, là người đứng đầu Freedom House, cơ quan đóng vai trò quan trọng trong việc tổ chức Cách mạng Cam năm 2004 ở Ukraine. Michael Kozak, cựu đại sứ Hoa Kỳ tại Belarus (từ năm 2000 đến 2003), thậm chí còn khoe rằng ông đang làm ở đó những gì trước đây ông đã làm ở Nicaragua.
USAID tuyên bố rằng “Trung và Đông Âu và Liên Xô cũ” đã được IRI và NDI tuyên bố là mục tiêu chính vì tầm quan trọng của những khu vực này đối với Hoa Kỳ. Các tổ chức như Bellingcat cũng được chứng minh là được chính phủ tài trợ và liên kết với tình báo để phát tán thông tin sai lệch, điều này đi ngược lại lời khuyên từ khối NATO do Mỹ dẫn đầu. Trong mọi trường hợp, họ không nên nhằm vào Mỹ và các đồng minh, trừ khi để tạo ra trạng thái cân bằng.
Nhắm mục tiêu đến Nga
Giới tinh hoa chính trị trên các phương tiện truyền thông nói rõ rằng mong muốn phế truất Vladimir Putin khỏi quyền lực. Theo hướng này, họ sẽ ủng hộ phe đối lập. Đồng thời, họ khẳng định điều này không liên quan gì đến việc gây ảnh hưởng tới bầu cử.
Carl Gershman, Chủ tịch của NED, đã viết vào tháng 9 năm 2013 – 5 tháng trước cuộc đảo chính ở Kiev – rằng “Ukraine là thắng lợi lớn nhất” và rằng khả năng giành chiến thắng đất nước này cho phương Tây có nghĩa là cũng mang cuộc chiến tới Nga. Ông nói rõ: “Putin sẽ thấy mình ở phía cuối ngắn hơn của đòn bẩy, không chỉ ở các nước láng giềng, mà còn ở Nga.” Gershman đã đề cập đến nhân vật đối lập Alexei Navalny là một người theo chủ nghĩa dân tộc đại chúng và là người có thể thách thức nhà nước. Năm 2016, ông kêu gọi tầng lớp chính trị Mỹ “đoàn kết ý chí” để lật đổ Putin.
Chiến lược gây bất ổn cho Nga bằng cách thao túng xã hội dân sự của nước này được tư vấn bởi các tổ chức tư vấn có liên hệ với các cơ quan tình báo. Để làm việc này, RAND Corporation khuyên, phải làm suy yếu tính hợp pháp của chính phủ Nga thông qua “các lời kêu gọi trong cuộc bầu cử, các cuộc biểu tình quần chúng và bất tuân dân sự”. Họ đánh giá cao khả năng kích động phản đối của Navalny. Tuy nhiên, đồng thời, họ cảnh báo: “Không nên để các dịch vụ phương Tây hợp tác trực tiếp với các tổ chức chống tham nhũng như tổ chức của Navalny. Sự hợp tác như vậy sẽ làm giảm hiệu quả của các tổ chức này ở Nga.” Quỹ chống tham nhũng, hiện đã bị gạt sang một bên, bị Bộ Tư pháp Nga đưa vào danh sách với tư cách là điệp viên nước ngoài và tuyên bố là một tổ chức cực đoan.
Bầu cử trong tầm nhìn
Cuộc bầu cử Quốc hội (Duma) sẽ diễn ra vào tháng tới và biểu ngữ thay đổi chế độ quen thuộc sẽ lại được kéo lên. Các bài báo trên các phương tiện truyền thông cho rằng cuộc bầu cử sẽ diễn ra bất hợp pháp vì chính phủ gây áp lực lên các tổ chức phi chính phủ. Hơn nữa, tổ chức quan sát bầu cử OSCE sẽ không cử bất kỳ quan sát viên bầu cử nào vì chính phủ đã giới hạn số lượng nhân viên của họ liên quan đến đại dịch COVID-19. Điều này sẽ làm giảm khả năng bị phát hiện thao túng bầu cử thực sự và đồng thời cải thiện khả năng tuyên bố kết quả của cuộc bỏ phiếu là bất hợp pháp.
Tất nhiên, có một mối lo ngại chính đáng (ở Nga) rằng các thùng phiếu đang biến mất như Đảng Cộng sản đối lập nói về điều đó. Tuy nhiên, điều này bị giới truyền thông phương Tây và các chính trị gia phớt lờ, bởi vì họ rõ ràng không cần nó do nó không mang lại bất kỳ sự hỗ trợ nào cho phiên bản câu chuyện của họ.
Cuộc bầu cử ở Nga sẽ được miêu tả như thế nào? Nghị viện EU đã chỉ định giọng điệu vào tháng Năm. Trước và sau cuộc bầu cử quốc hội ở Nga vào tháng 9 năm 2021 Nghị viện EU tuyên bố, “Putin đang tiến hành một chiến dịch chống lại nhân dân Nga, giống như Lukashenko ở Belarus”. EU phải chuẩn bị để “không công nhận Quốc hội Nga và loại trừ Nga khỏi các tổ chức quốc tế nếu cuộc bầu cử Quốc hội đủ tiêu chuẩn là gian lận”. Cũng chính các chính trị gia khởi xướng và ủng hộ các cuộc biểu tình sẽ nhấn mạnh rằng điều này không hề ảnh hưởng đến các cuộc bầu cử nhằm gây bất ổn ở Nga.
Dân chủ chỉ dành cho một số ít
Nhiệt liệt chào mừng mọi người đến với cộng đồng quốc tế “dựa trên quy tắc”, nhưng lại không hề biết quy tắc cũng như trật tự nào. Sự can thiệp công khai của phương Tây vào Nga được coi là quảng bá hợp pháp cho dân chủ, trong khi ảnh hưởng của Nga ở phương Tây được coi là bất hợp pháp và là một cuộc tấn công vào nền dân chủ. Nếu các nhà cầm quyền Nga bác bỏ một hệ thống dựa trên sự bất bình đẳng, thì điều đó chỉ cho thấy sự phản đối của họ đối với nền dân chủ và khiến một chế độ thay đổi càng trở nên cấp thiết hơn.

Ảnh: Các cuộc biểu tình chống tham nhũng ở Nga năm 2017 chống lại Thủ tướng khi đó là Dmitry Medvedev, do các văn phòng Navalny tổ chức
Đường link của bài báo:
Nội dung bài báo phản ảnh khiến độc giả Việt đều thấy sự quen thuộc trong cách thức can thiệp vào các quốc gia khác qua bầu cử mà Mỹ và Phương Tây vẫn làm lâu nay. Bất cứ chính phủ nước nào không nghe theo Mỹ, phương Tây thì họ dùng các tổ chức “xã hội dân sự” để gây rối và lật đổ. Không phải tự nhiên mà Mỹ và các nước đồng minh luôn ưu ái, dành quỹ, dành giải thưởng nhân quyền, dành ca tụng và can thiệp cho nhóm những kẻ tự xưng “đấu tranh dân chủ”, “đại diện xã hội dân sự” ở Việt Nam. Bình luận về tình hình nước Ngà và mưu đồ can thiệp của Mỹ, phương Tây, Giáo sư Nguyễn Cảnh Toàn đưa ra 4 nhận xét rằng:
1. Với phương Tây, nước Nga Putin đặc biệt cá nhân Tổng thống V. Ptin như một cái gai cần phải nhổ. Dùng vũ lực thì không dám và không thể. Đơn giản họ run sợ kho vũ khí hạt nhân khổng lồ và các loại tên lửa mang đầu đạn hạt nhân bay với tốc độ khủng khiếp và độ chính xác cao cùng quỹ đạo biến ảo khôn lường.
2. Cho đến nay Mỹ và phần còn lại của phương Tây tụt hậu về tên lửa đến 20-22 năm, thậm chí có loại đến 27 năm. Từ lâu đến năm 2021 và chắc chắn đến năm 2022 (sau năm 2022 thì chưa rõ Mỹ sẽ có khả năng thay thế RD 180 hay chưa) thì Mỹ vẫn phải mua động cơ tên lửa đẩy RD 180 “cổ lỗ sĩ” của Nga được phát minh và đưa vào sử dụng từ những năm 80 của thế kỷ trước. Chỉ cần loạt tấn công hạt nhân phủ đầu thì Châu Âu và nhiều thành phố cùng các cơ sở kinh tế, quân sự của Mỹ sẽ thành tro bụi và sau đó là mùa đông hạt nhân.
3. Cách mạng màu tỏ ra thực tế hơn nhưng cho đến nay nó chỉ có tác dụng ở một số quốc gia như bài báo đã nêu, còn ở Nga thì luôn bị đánh bật ra.
4. Không một thể chế chính trị nào vừa lòng được tất cả người dân, kể cả Mỹ, EU. Nước Nga cũng vậy và họ dựa vào số ít bất mãn làm lính xung kích chông lại Nga thông qua NGO và các tổ chức khác, song Nga vẫn đứng vững và phát triển”.
Tướng Nguyễn Thanh Tuấn bình luận về tính nguy hiểm của chiến lược cách mạng màu của Mỹ và phương Tây: “tính hai mặt song thực chất là sự can dự thô bạo vào nước khác của Mỹ và phương Tây nhằm đạt mục tiêu là tạo dựng nên một chính quyền thân hoặc lệ thuộc vào họ. Bản chất của vấn đề này ta gọi đích danh là Diễn biến hòa bình (DBHB), là tiến hành “ cách mạng màu “ còn phương Tây và Mỹ thì gọi là ủng hộ “ dân chủ “ , một cách gọi rất hoa mỹ song cực kỳ phản động , vì tất cả những sự can thiệp này của họ đã cho ta thấy gần một triệu người vì dân chủ của CNĐQ mà chết , gần 10 ngàn tỷ đồng thuế của dân đã tiêu tốn vào tội ác chỉ mang lại lợi nhuận khổng lồ cho các ông chủ tư bản , hàng chục triệu nạn nhân phải rời bỏ quê hương , đất nước đi tỵ nạn và hàng triệu tấn bom đạn đã đem lại dân chủ cho APganixtan , cho I Rắc , cho Libi , Xi Ri và Ucraina …. chỉ cần mở mắt ai cũng thấy , thế mà bằng bộ máy chiến tranh truyền thông Mỹ và phương Tây đã làm mù mắt hàng tỷ người trên thế giới , trong đó có hàng triệu người Việt Nam.
Có thể thấy, để lật đổ một chính thể đang nắm quyền, lại là cái gai trong mắt Mỹ, phương Tây thì chiêu thức hàng chục năm qua không hề thay đổi, có khác chỉ là mỗi nước họ dùng quân cờ khác nhau mà thôi.
Hiếu Ngọc