Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
16543

Nhà báo Mỹ: Luật chống lang thang hà khắc làm trầm trọng thêm vấn đề vô gia cư ở Mỹ

Bradley Blankenship, nhà báo và nhà bình luận chính trị người Mỹ gốc Praha. mới đây có bài lên án Luật chống lang thang của Chính phủ Hoa Kỳ xâm hại nhân quyền, đe dọa những người vô gia cư và làm trầm trọng thêm vấn đề vôn gia cư đang ngày một gia tăng ở nước Mỹ. Ông lên án chính sách hỗ trợ, giúp đỡ người vô gia cư ngày càng “cạn kiệt” ở Mỹ trong khi luật hà khắc lại được thực thi đẩy những người vô gia cư này rơi vào bế tắc, không có lối thoát cho cuộc đời, đẩy xã hội vào nguy cơ lớn hơn cùng với gia tăng người vô gia cư hàng năm.
Quả thực, qua chính học giả, chuyên gia người Mỹ, người ta mới thấy được “vấn nạn nhân quyền” ở quốc gia này nan giải như thế nào. Ấy thế những thay vì tập trung giải quyết vấn nạn của chính mình thì Chính phủ quốc gia này vẫn tích cực móc hầu bao nuôi tàn quân của các quốc gia rơi vào tầm ngắm của “cây gậy và củ cà rốt”?!?
Ông này cho rằng, khi cộng đồng toàn cầu vật lộn với các vấn đề nhân quyền, việc đối xử với những cá nhân vô gia cư ở Mỹ gây ra những lo ngại đáng kể. Ngày càng có nhiều người vô gia cư mất khả năng tiếp cận không gian ngoài trời khi các tiểu bang và thành phố ban hành luật chống lang thang nhằm mục đích loại bỏ những người vô gia cư. Cách tiếp cận trừng phạt này làm trầm trọng thêm những khó khăn mà những người vốn đang gặp khó khăn phải đối mặt, làm nổi bật sự thiếu quan tâm nghiêm trọng đến nhân quyền.
Chẳng hạn như trường hợp Brett Handorf, một nhân viên cửa hàng rượu 28 tuổi đến từ Orange Park, Florida, đã chứng kiến ​​tác động tức thời của những luật này. Handorf quan sát thấy một số người vô gia cư biến mất trong thời gian ngắn nhưng những người này nhanh chóng quay trở lại. Ông cũng lưu ý đến sự vô lý của chu kỳ vô gia cư ở Mỹ.Điều đáng chú ý là vấn đề vô gia cư ở Mỹ nghiêm trọng đến mức nào. Trong báo cáo tháng 1 năm 2023, Bộ Phát triển Nhà và Đô thị (HUD) phát hiện có 653.104 người Mỹ vô gia cư – tức khoảng 1 trên 500 người. Con số này thể hiện mức tăng 12,1% so với năm trước và là mức cao nhất kể từ ít nhất là năm 2007. Ngoài ra, 37,3% dân số vô gia cư được xác định là người da đen, người Mỹ gốc Phi hoặc người châu Phi, trong khi nhóm nhân khẩu học này chiếm 13,6% tổng dân số. Người Mỹ bản địa, người gốc Tây Ban Nha và cựu chiến binh cũng có tỷ lệ vô gia cư không tương xứng.

Hệ thống tư pháp rộng lớn hơn ở Hoa Kỳ càng làm tăng thêm những thách thức này. Laura Riley, giám đốc chương trình lâm sàng tại Trường Luật Berkeley, Đại học California, nhấn mạnh thành kiến ​​mang tính hệ thống đối với người vô gia cư.

Trong một bài xã luận trên tờ New York Times, Riley đã chỉ ra rằng mặc dù các bị cáo được đảm bảo quyền có luật sư trong các vấn đề hình sự, nhưng điều này không mở rộng đến các thủ tục trục xuất. Bà lập luận: “Những người đang trên bờ vực vô gia cư phải có quyền được tư vấn trong các thủ tục trục xuất và nên được cung cấp khả năng hòa giải tại các tòa án nhà ở để họ có cơ hội ở lại nhà hoặc căn hộ của mình”.

Vòng luẩn quẩn của tình trạng vô gia cư khó thoát ra do có nhiều rào cản. Người sử dụng lao động thường yêu cầu địa chỉ thường trú để nộp đơn xin việc và việc có được ID hợp lệ, cũng yêu cầu địa chỉ, là điều cần thiết để mở tài khoản ngân hàng và lấy bằng lái xe. Việc cấm tình trạng vô gia cư chỉ khiến việc thoát nghèo trở nên khó khăn hơn, vì  tìm việc làm trở nên khó khăn hơn với người có tiền án. Luật chống lang thang hà khắc chỉ làm trầm trọng thêm những nguyên nhân sâu xa của tình trạng vô gia cư, với nhiều bang thiếu các con đường để xóa hồ sơ tội phạm đối với các tội phạm cấp độ thấp, bất bạo động.

Một giải pháp quan trọng cho tình trạng vô gia cư là tăng cường nhà ở giá rẻ. Tuy nhiên, HUD bị hạn chế trong việc tăng số lượng đơn vị nhà ở công cộng vượt quá mức quy định vào ngày 1 tháng 10 năm 1999 do Tu chính án Faircloth đối với Đạo luật Nhà ở năm 1937. Mức trần này, cùng với khoản tồn đọng 70 tỷ đô la để sửa chữa cần thiết cho nhà ở công cộng hiện có và việc giảm chi tiêu nhà ở công cộng đã hạn chế nghiêm trọng các lựa chọn nhà ở cho người nghèo. Luật phân vùng địa phương còn làm phức tạp thêm vấn đề bằng cách cấm các dự án nhà ở công cộng, thường bị ảnh hưởng bởi các công ty phát triển bất động sản.

Bãi bỏ Tu chính án Faircloth là một bước cần thiết để giải quyết cuộc khủng hoảng vô gia cư ở Mỹ. Nhà ở công cộng bị chê bai vào cuối những năm 1990, dẫn đến sự ủng hộ của lưỡng đảng đối với sự suy giảm của nó. Tuy nhiên, việc từ bỏ luật lệ lỗi thời này là điều cần thiết để tiến về phía trước. Luật chống tình trạng lang thang, thay vì giải quyết tình trạng vô gia cư, sẽ chỉ làm tình hình trở nên tồi tệ hơn và làm sâu sắc thêm sự bất bình đẳng xã hội.

Để giải quyết thực sự tình trạng vô gia cư, Hoa Kỳ phải ưu tiên nhân quyền và thực hiện những thay đổi mang tính hệ thống nhằm cung cấp nhà ở và hỗ trợ cho những nhóm dân cư dễ bị tổn thương nhất.

Bài viết cùng chủ đề:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *