Một trong những thủ đoạn nham hiểm, thâm độc mà các thế lực thù địch thường xuyên sử dụng để chống phá Đảng, Nhà nước và chế độ ta là triệt để khai thác, sử dụng chiêu bài “tự do”, “dân chủ”, “nhân quyền”, “dân tộc”, “tôn giáo”, “đa nguyên chính trị” và “đa đảng đối lập”… Chiều sâu của thủ đoạn chống phá này là “mượn danh”, kiếm cớ từ các sơ hở của chính quyền trong xử lý các vấn đề nói trên để thổi phồng khuyết điểm, hạn chế của chính quyền các cấp, ảo tưởng làm cho “các nhân tố phi XHCN lớn dần lên trong lòng xã hội Việt Nam”, “chế độ XHCN bị mọt ruỗng từ bên trong đến mức tự sụp đổ”.
Thủ đoạn này là bằng chứng giải thích tại sao một số tổ chức chống cộng ở phương Tây lại “đặc biệt quan tâm” đến Việt Nam, liên tục “bơm tiền”, hà hơi, tiếp sức cho các tổ chức phản động lưu vong và một số đối tượng quá khích đẩy mạnh chiêu thức này để chống phá Đảng, Nhà nước và chế độ ta.
Hãy nhìn lại hoạt động “con thoi” của các tổ chức và một số cá nhân thiếu thiện chí, thù địch, chống phá Đảng, Nhà nước ta trong việc sử dụng internét, mạng xã hội và một số hãng truyền thông để đẩy mạnh tuyên truyền xuyên tạc, chống phá Việt Nam, nhất là Việt Tân, VOA, RFA, RFI, BBC, kênh Youtube…thì sẽ rõ “lòng yêu nước”, “sự nhân đạo” của bọn người chống cộng thể hiện như thế nào. Chúng đã phát động nhiều chiến dịch “sản xuất”, đăng tải, phát tán tin, bài, video clip xuyên tạc nền tảng tư tưởng, đường lối đổi mới của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước ta. Chúng đã công khai tổ chức trao các “giải thưởng” cho một số đối tượng chống phá Việt Nam đã bị bắt, bị xử lý; đưa ra nhiều thông tin, số liệu lượm lặt, thổi phồng, thậm chí gán ghép, sáng chế về tài sản, đời tư, mối quan hệ cá nhân của một số quan chức, doanh nhân ở nước ta để bình luận với nhiều thông tin tiêu cực; “tô hồng, bôi đen” một số đồng chí lãnh đạo, nguyên lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ, một số quan chức ở các bộ, ngành Trung ương và địa phương; suy diễn một số vụ việc xảy ra ở Công ty Việt Á, Tập đoàn Tân Hoàn Minh, Tập đoàn FLC, Cục Lãnh sự – Bộ Ngoại giao Việt Nam… để nói xấu chế độ; phủ lên xã hội Việt Nam những luồng thông tin tiêu cực, u ám; cho rằng “lợi ích nhóm giữa chính quyền, doanh nghiệp và nền tư pháp Việt Nam đã thành căn bệnh nan y”, “Đảng Cộng sản Việt Nam và Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã bất lực vì không thể cứu chữa”, “chế độ cộng sản ở Việt Nam sắp đến ngày tận số”, v.v..
Nguy hiểm nhất là thông qua các hoạt động gọi là “nhân đạo”, “thiện nguyện”, “bênh vực”, “bảo vệ” tự do, dân chủ, nhân quyền, dân tộc và tôn giáo; quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí…, các thành phần tự xưng “đấu tranh dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam” này ráo riết đẩy mạnh hoạt động tuyển chọn, đào tạo, xây dựng lực lượng “nòng cốt” trong các dân tộc thiểu số và các phần tử bất mãn, cơ hội chính trị để kích động, chia rẽ đoàn kết dân tộc; ra sức vận động chức sắc, chức việc, tín đồ tôn giáo viết bài, tung tin, đưa các hình ảnh giả mạo lên mạng xã hội nhằm kêu gọi các cơ quan ngoại giao nước ngoài ở Hà Nội can thiệp, đưa Việt Nam trở lại “danh sách các nước cần đặc biệt quan tâm về tự do tôn giáo”, kích động giáo dân khiếu kiện về đất đai, môi trường, biểu tình, gây rối, cản trở sản xuất, kinh doanh, phòng, chống dịch bệnh…
Gần đây, lại xuất hiện chiêu trò mới: một số đối tượng bất mãn đã phối hợp với một số “luật sư cộng đồng” đứng ra hướng dẫn các đối tượng quá khích của các tổ chức “xã hội dân sự”, “nhóm tôn giáo” đồng loạt gửi đơn, thư xin đăng ký hoạt động theo mô hình hội, nhóm; thu thập chứng cứ, viết báo cáo gửi Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp quốc, vu cáo Việt Nam “phân biệt đối xử”, “đàn áp”, “ngăn cản” thành lập các hội, nhóm dân sự; kêu gọi các cơ quan đại diện ngoại giao các nước tại Việt Nam lên tiếng, yêu cầu Việt Nam “đối xử công bằng”, “chấm dứt đàn áp”, “trả thù” các đối tượng cầm đầu các hội, nhóm. Đồng thời, phối hợp với một số nhà báo cực đoan phỏng vấn, viết bài, phao tin, cổ súy cho cái gọi là thành lập các hội, nhóm, “xã hội dân sự” xúc tiến thành lập “công đoàn độc lập”… Khi những “đề xuất”, “kiến nghị” của chúng không được giải quyết thỏa đáng, chúng la ó rùm beng, rằng “Việt Nam vi phạm nhân quyền”; “Việt Nam ngăn cản tự do báo chí, ngôn luận”; chỉ trích “chính quyền gây sức ép cho facebook, google, tiktok vì giới hạn những bài viết, video, hình ảnh có nội dung “thiếu lành mạnh”…
Chưa hết, chúng còn lợi dụng các vấn đề trên để tạo mâu thuẫn, xung đột giữa chính quyền với người dân xoay quanh vấn đề sở hữu đất đai; phòng, chống tham nhũng, tiêu cực, ô nhiễm môi trường; thi hành kỷ luật một số đảng viên vi phạm pháp luật để kích động người dân “tẩy chay Đảng”, “thờ ơ với chính quyền”. Chúng cố tình “chọc gậy bánh xe”, khoét sâu vào những hạn chế, bất cập trong công tác quản lý, sử đụng đất đai để kêu gọi người dân ủng hộ chúng “canh tân đất nước”, kiến nghị lên Đảng “phải thay đổi luật đất đai”, tiếp tục “cải cách ruộng đất lần 2”; yêu cầu Đảng phải sửa đổi hình thức sở hữu đất đai “toàn dân do Nhà nước đại diện chủ sở hữu và thống nhất quản lý” thành “đất đai đa sở hữu, do người dân tự quản lý, sử dụng”.
Hơn thế, chúng còn “bảo trợ”, “dung túng” cho một số đối tượng chống phá trong nước được “tỵ nạn chính trị” ở nước ngoài, tích cực phản đối Việt Nam trúng cử vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp quốc nhiệm kỳ 2023 – 2025; tiếp tay cho kẻ xấu “kiến nghị” đưa “Việt Nam vào “danh sách các quốc gia cần quan tâm đặc biệt về tự do tôn giáo”. Chúng đang “cõng rắn cắn gà nhà”, gây cho Đảng, Nhà nước và Nhân dân ta không ít khó khăn.
Hành vi sai trái của chúng được che giấu khá kỹ bởi tính mỵ dân tinh vi, xảo quyệt, đã đánh vào sự hiếu kỳ của một bộ phận người dân, chỉ nhìn thấy lợi ích trước mắt, coi thường lợi ích của tập thể. Từ đó, mất niềm tin vào sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý, điều hành của Nhà nước; tiếp tay cho phong trào “bỏ Đảng”, “phi Đảng” trong một bộ phận đảng viên và con cháu của họ.
Những người có lương tâm, danh dự đều biết: Những vấn đề của Việt Nam phải do người Việt Nam tự giải quyết bằng chính sách, pháp luật và tâm thế của Việt Nam.
Ở Việt Nam, tuyệt đại đa số người dân không tin kẻ xấu, cực lực lên án, phản đối bọn “trở cờ”, “quay lưng lại với dân tộc”; không chấp nhận bọn “bán nước hại dân” và tất cả các tổ chức, cá nhân “bao che”, “dung túng” cho những kẻ xấu chống phá Việt Nam.Ai đó cố tình bôi đen sự thật, “lấy oán trả ân”, dìm chân lý vào “nước sôi, lửa bỏng”, mê hoặc lòng người bằng sự giả dối, chắc chắn lương tâm sẽ ngày càng bị cô lập.