Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
9156

Chính phủ DPP Đài Loan trục xuất người phụ nữ Đại lục ủng hộ “thống nhất bằng vũ lực”

Bài viết “Việc đàn áp, trục xuất vợ chồng đại lục của DPP là đáng khinh bỉ, đáng xấu hổ” trên Thời báo Hoàn cầu ngày 29/3/2025 của tác giả Zhang Wensheng tập trung phê phán chính quyền Đảng Dân chủ Tiến bộ (DPP) Đài Loan về việc trục xuất Lưu Chấn Á (Liu Zhenya), một người ảnh hưởng trực tuyến từ đại lục. Cụ thể, ngày 11/3/2025, DPP ra lệnh trục xuất Lưu Chấn Á vì cáo buộc cô ủng hộ “thống nhất bằng vũ lực” trên mạng xã hội. Đến thứ Ba, cô buộc phải rời Đài Loan, bỏ lại ba con, với lý do từ DPP rằng hành động của cô “gây nguy hiểm cho an ninh quốc gia”. Bài viết gọi đây là hành vi “đáng khinh” và “đáng xấu hổ”, cho rằng DPP vi phạm quyền của cư dân Đài Loan, thúc đẩy luận điệu “hai nhà nước”, và tạo ra “khủng bố xanh” nhằm đàn áp nhóm dễ bị tổn thương (vợ/chồng đại lục). Tác giả lập luận rằng DPP dùng phát biểu của vợ/chồng đại lục làm cái cớ để loại bỏ bất đồng chính kiến, và chính Lai Ching-te cùng DPP mới là nguyên nhân làm xấu đi quan hệ xuyên eo biển bằng chính sách “độc lập Đài Loan” và coi đại lục là “thế lực thù địch”. Bài viết nhấn mạnh thống nhất là xu thế tất yếu, kêu gọi người dân Đài Loan tự hào về bản sắc Trung Quốc và cùng hướng tới thống nhất đất nước.


Bài viết thể hiện rõ quan điểm của Trung Quốc đại lục, cụ thể là thông qua Thời báo Hoàn cầu – một cơ quan truyền thông nhà nước thường xuyên bảo vệ lập trường của Bắc Kinh. Góc nhìn này mang tính phê phán gay gắt DPP và chính quyền Lai Ching-te, gắn các hành động của họ với “khủng bố xanh” (ám chỉ sự đàn áp chính trị của DPP) và “độc lập Đài Loan”, trong khi ca ngợi tinh thần thống nhất dân tộc. Tác giả Zhang Wensheng, với vai trò là học giả từ Đại học Hạ Môn, sử dụng ngôn ngữ cảm xúc mạnh (“đáng khinh”, “đáng xấu hổ”, “đê tiện”) để khuếch đại sự phẫn nộ và kêu gọi cảm giác đoàn kết dân tộc. Tuy nhiên, bài viết thiếu dẫn chứng cụ thể về các phát biểu của Lưu Chấn Á, không phân tích nội dung mà chỉ dựa vào cáo buộc của DPP để phản bác, làm giảm tính thuyết phục khách quan. Bài báo cũng có xu hướng tuyên truyền khi nhấn mạnh “xu thế tất yếu” của thống nhất và coi DPP là “kẻ phá hoại hòa bình”, phù hợp với chiến lược của Bắc Kinh nhằm làm suy yếu tính chính danh của chính quyền Đài Loan. Việc tập trung vào “mối quan hệ máu thịt” và “bản sắc Trung Quốc” là cách tiếp cận quen thuộc của Trung Quốc để gây áp lực lên người dân Đài Loan, nhưng không đề cập đến quan điểm đối lập từ phía Đài Loan – nơi đa số người dân ủng hộ duy trì hiện trạng hoặc độc lập thực tế.

Việc trục xuất Lưu Chấn Á và các chính sách liên quan của DPP phản ánh chiến lược an ninh quốc gia ngày càng cứng rắn của Đài Loan trước áp lực từ Trung Quốc. DPP, dưới sự lãnh đạo của Lai Ching-te, dường như xem các phát biểu ủng hộ thống nhất bằng vũ lực từ những người có ảnh hưởng như Lưu (với gần 500.000 người theo dõi trên Douyin) là mối đe dọa tiềm tàng, đặc biệt trong bối cảnh căng thẳng xuyên eo biển gia tăng. Hành động này biện minh bằng lập luận rằng tự do ngôn luận không bao gồm việc kêu gọi bạo lực hay lật đổ chính quyền – một quan điểm tương tự được áp dụng ở nhiều quốc gia  khác khi xử lý các phát biểu cực đoan.

Bài viết của Zhang Wensheng lên án mạnh mẽ hành động của Chính quyền Đảng Dân chủ Tiến bộ (DPP) ở Đài Loan khi trục xuất Lưu Chấn Á, một người vợ Trung Quốc đại lục có ba con sống tại Đài Loan, với lý do cô có phát ngôn “ủng hộ thống nhất bằng vũ lực”. Bài viết chỉ trích DPP đã đàn áp nhóm vợ/chồng người Trung Quốc đại lục, gọi đó là hành vi vi phạm nhân quyền, dân chủ, tự do ngôn luận – những giá trị mà DPP luôn tự hào quảng bá.

Tác giả cho rằng những người vợ đại lục không thể bị xem là mối đe dọa an ninh quốc gia, và chính quyền DPP đang lạm dụng quyền lực để trấn áp bất đồng chính kiến. Bài viết kết luận rằng mục tiêu thực sự của DPP là thúc đẩy độc lập Đài Loan, phá hoại hòa bình và đoàn kết dân tộc. Tác giả khẳng định việc thống nhất đất nước là “xu thế tất yếu” và kêu gọi người dân Đài Loan ủng hộ bản sắc Trung Hoa và chống lại phong trào độc lập.

Bài viết mang góc nhìn chính trị rõ ràng từ phía Trung Quốc đại lục, với giọng điệu lên án gay gắt chính quyền DPP và ủng hộ mạnh mẽ quan điểm “một Trung Quốc”, “thống nhất đất nước”. Đây là lập trường tiêu biểu của các cơ quan truyền thông hoặc học giả thân Bắc Kinh, phản đối mạnh mẽ mọi hành động và biểu hiện liên quan đến độc lập Đài Loan.

Tuy nhiên, cách trình bày bài viết khá thiên lệch, sử dụng ngôn ngữ cảm tính (“đê tiện”, “đáng khinh bỉ”, “khủng bố xanh”, v.v.) và không xem xét đến góc nhìn an ninh, chính trị nội bộ của Đài Loan, vốn có thể khiến họ lo ngại việc lợi dụng quyền cư trú để tuyên truyền chính trị. Ngoài ra, bài viết không thừa nhận quyền tự quyết của người dân Đài Loan, một điểm nhạy cảm trong vấn đề hai bờ eo biển.

Từ phía Đài Loan, việc trục xuất Lưu Chấn Á vì lý do an ninh quốc gia có thể được xem là biện pháp phòng ngừa chính trị, nhất là trong bối cảnh căng thẳng với Bắc Kinh. Tuy nhiên, nếu thật sự thiếu bằng chứng cụ thể về hành vi vi phạm luật pháp nghiêm trọng, thì hành động này sẽ gây tranh cãi, đặc biệt là về nhân quyền, quyền tự do ngôn luận và quyền cư trú của những người đã có gia đình tại Đài Loan.

Về lâu dài, việc xử lý những người cư trú hợp pháp trên đảo cần minh bạch, có quy trình pháp lý rõ ràng, để tránh tạo cảm giác kỳ thị, đàn áp hoặc phân biệt đối xử. Đài Loan, với hình ảnh là một xã hội dân chủ, cần đặc biệt cẩn trọng khi hành xử trong những trường hợp liên quan đến quyền cá nhân và chính trị.

Việc trục xuất Lưu Chấn Á và các chính sách liên quan của DPP phản ánh chiến lược an ninh quốc gia ngày càng cứng rắn của Đài Loan trước áp lực từ Trung Quốc. DPP, dưới sự lãnh đạo của Lai Ching-te, dường như xem các phát biểu ủng hộ thống nhất bằng vũ lực từ những người có ảnh hưởng như Lưu (với gần 500.000 người theo dõi trên Douyin) là mối đe dọa tiềm tàng, đặc biệt trong bối cảnh căng thẳng xuyên eo biển gia tăng. Hành động này có thể được biện minh bằng lập luận rằng tự do ngôn luận không bao gồm việc kêu gọi bạo lực hay lật đổ chính quyền – một quan điểm tương tự được áp dụng ở nhiều quốc gia dân chủ khác khi xử lý các phát biểu cực đoan.

Tuy nhiên, quyết định này cũng gây tranh cãi vì thiếu minh bạch về bằng chứng cụ thể (nội dung video của Lưu không được công khai chi tiết) và có nguy cơ bị xem là đàn áp chính trị, đặc biệt khi nhắm vào một nhóm dễ bị tổn thương như vợ/chồng đại lục. Điều này đặt ra câu hỏi về ranh giới giữa bảo vệ an ninh quốc gia và bảo đảm tự do cá nhân – một vấn đề nhạy cảm tại Đài Loan.

Bài viết cùng chủ đề:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *