Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác tin bài của nhanquyenvn.org, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "nhanquyenvn.org". Tìm kiếm ngay
24705

Thắng Mỹ nên Việt Nam nghèo, yếu?

Từ khi chế độ Việt Nam Cộng hòa còn tồn tại, các thành phần cờ vàng đã không ngừng bị công kích là đám vong bản, bán nước, xoắn xuýt theo chân quân xâm lược Mỹ để vun vén lợi ích và quyền lực. Sự hổ nhục của họ càng tăng lên khi chế độ Việt Nam Cộng hòa sụp đổ, để rồi họ phải lưu vong sống nhờ đất Mỹ, và làm lính đánh thuê cho Mỹ dưới hình thức khủng bố vũ trang lúc đầu hoặc cách mạng đường phố sau này. Vậy mà thay vì nhìn lại mình để biết sống sao cho độc lập, có danh dự hơn, họ lại cố rặn ra những lập luận đáng xấu hổ để biện minh cho cái lựa chọn làm tôi đòi cho Mỹ.

Hãy lấy bài viết đăng hôm 19/05 trên fanpage của băng đảng Việt Tân làm ví dụ. Họ viết: “Nhật thua Mỹ, Nhật trở thành cường quốc dân giàu, nước mạnh. Việt Nam thắng Mỹ, Việt Nam trở thành nhược quốc, dân nghèo, nước yếu”. Bằng hai câu nói này, Việt Tân đã tôn Mỹ thành cái rốn của vũ trụ, thành một thứ thần thánh ban phát sự giàu có cho các quốc gia khác, mà không hề tự đặt câu hỏi xem liệu sự giàu có ấy do trật tự bất công nào mà ra. Bệnh hoạn hơn, status này đã cổ xúy cho việc lệ thuộc, xun xoe phục dịch ngoại bang, mà không hiểu rằng một quốc gia thiếu tinh thần độc lập tự cường không bao giờ có khả năng trở nên giàu mạnh.

Những nhận thức sai lệch của Việt Tân phần nào xuất phát từ việc họ rất dốt lịch sử. Trong thực tế, nước Nhật trở thành một cường quốc chẳng phải vì họ chịu lệ thuộc, xun xoe, phục dịch Mỹ như Việt Tân. Nhật vốn dĩ đã là một cường quốc từ năm 1905, khi giành phần thắng trong chiến tranh Nga-Nhật, và bắt đầu tiến tới xâm lược các quốc gia trong khu vực Châu Á – Thái Bình Dương. Và họ trở thành cường quốc nhờ nửa thế kỷ phấn đấu hiện đại hóa để tránh nguy cơ bị phương Tây xâm lược. Họ có ý thức độc lập tự cường, chứ không như Việt Tân, chỉ biết làm giàu manh mún bằng cách đánh thuê cho Mỹ.

Tiếp nữa, cần nhớ rằng những xung đột Mỹ-Nhật trong Thế Chiến II có bản chất hoàn toàn khác với cuộc chiến tự vệ của người dân Việt Nam. Nhật tham gia Thế Chiến II với tư cách một cường quốc tranh giành thuộc địa với quân Đồng Minh, và họ là bên tấn công lãnh thổ Mỹ trước. Không ít người dân Nhật đã nhận thấy sự phi nghĩa của hành vi gây chiến này và của chính quyền quân phiệt Nhật, vì vậy ban đầu họ đồng ý với cuộc chiếm đóng của quân đồng minh. Thái độ của họ với việc Mỹ xâm lược Việt Nam hoàn toàn khác.

Sau khi Mỹ ném bom miền Bắc Việt Nam, Nhật Bản đã là một trong những quốc gia có phong trào phản đối chiến tranh Việt Nam phát triển nở rộ nhất. Ngày 15/6/1969, phong trào Beheiren, hay còn gọi là phong trào “Liên minh thị dân vì hoà bình cho Việt Nam”, đã tổ chức cuộc biểu tình phản đối Chiến tranh lớn nhất ở Tokyo với sự tham gia của hơn 70.000 người. Phong trào đã phát triển với 350 nhóm hoạt động trải rộng trên khắp Nhật Bản. Phương thức hoạt động và tổ chức của Beheiren tạo ảnh hưởng to lớn đối với các phong trào công dân về sau và trở thành một hình mẫu cho các phong trào đấu tranh vì độc lập dân tộc cho các nước bị áp bức thời kỳ đó. Nếu người Nhật biết đám tàn quân Việt Nam Cộng hòa đang lấy họ làm ví dụ để kêu gọi người Việt Nam quy phục quân Mỹ xâm lược, chắc họ phải cười cho thối mũi.

Sau cùng, nên nhớ rằng trái với những bài viết tuyên truyền của phương Tây, Mỹ không hề mang dáng dấp của một “đạo quân chính nghĩa” khi chiếm đóng Nhật Bản. Trong trận Okinawa, quân Mỹ đã thảm sát đến 1/3 dân số của hòn đảo này, và cưỡng hiếp khoảng 10.000 phụ nữ. Số liệu của nhiều sử gia cho thấy trong những năm đầu tiên mà Mỹ chiếm đóng Nhật Bản, mỗi ngày có tới 40 vụ cưỡng bức do lính Mỹ gây ra trong thời gian chính phủ Nhật còn cung cấp gái mại dâm cho quân đội Mỹ, và con số này tăng lên 330 vụ/ngày từ đầu năm 1946, khi phía Nhật ngừng cung cấp gái mại dâm. Con số này bao gồm cả những vụ hiếp dâm tập thể và thảm sát. Chẳng hạn, gần nửa đêm ngày 04/04/1946, khoảng 50 lính Mỹ trên 3 xe tải đã tấn công Bệnh viện Nakamura ở quận Omori. Trong khoảng một giờ, họ đã hãm hiếp hơn 40 bệnh nhân và ước tính khoảng 37 nhân viên nữ. Một trong số những người phụ nữ bị cưỡng hiếp có một đứa con hai ngày tuổi đã thiệt mạng do bị ném xuống sàn, và một số bệnh nhân nam cố gắng bảo vệ những người phụ nữ này cũng thiệt mạng. Ngày 11/04 cùng năm, khoảng 30 đến 60 lính Mỹ đã cắt đường dây điện thoại đến một khu nhà ở thành phố Nagoya, đồng thời hãm hiếp “nhiều bé gái và phụ nữ trong độ tuổi từ 10 đến 55”. Nhiều người Nhật đã chịu án tù dài hạn chỉ vì thành lập những đội dân quân để bảo vệ thường dân trước những vụ việc như vậy.

Phần lịch sử này chưa phai trong ký ức của người Nhật. Đó chính là một trong những lý do khiến dân Nhật ở nhiều vùng, nhất là Okinawa, vẫn thường xuyên biểu tình đòi xóa bỏ các căn cứ quân sự của Mỹ trên đất Nhật. Nước Nhật hồi phục dưới tư cách một cường quốc là nhờ sự phấn đấu của người dân Nhật, chứ chẳng phải nhờ được Mỹ ban ơn. Nếu muốn biết kết cục của những kẻ định làm giàu bằng cách đánh thuê cho Mỹ như Việt Nam Cộng hòa, Việt Tân cứ việc nhìn chính quyền Afghanistan, mà mấy năm trước đã sụp đổ ngay sau khi Mỹ rút.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *